Chương 1 - Ngày đầu gặp gỡ


Ngày đầu tiên của năm học lớp 12, không khí trong lớp học tràn ngập sự háo hức, nhưng với Trúc Linh, hôm nay lại có cảm giác khác biệt. Là lớp trưởng của lớp 12A1, cô đã quen với việc giám sát mọi người, nhắc nhở các bạn và duy trì trật tự. Nhưng hôm nay, cô không chỉ là lớp trưởng, mà còn là người phải đối mặt với một "thách thức" mới.

Cô nhìn vào bảng xếp chỗ, đôi mắt dừng lại ở một cái tên: Khải Minh.

Khải Minh. Cậu ta học giỏi, nghịch ngợm, và nổi tiếng là người không bao giờ ngừng đùa giỡn. Những lời đồn đại về cậu làm Trúc Linh không khỏi cảm thấy căng thẳng. Cô biết cậu ta có thói quen gây sự chú ý và không bao giờ chịu ngồi im. Cô luôn thắc mắc không biết cậu ta có thực sự muốn học hay chỉ đang tìm cách "chọc giận" người khác.

Khi Trúc Linh bước vào lớp và nhìn thấy Minh ngồi ở bàn gần cửa, cô cảm thấy không vui chút nào. Cậu đang ngồi đó với chiếc bút trong tay, vẻ mặt ngạo nghễ, như thể không có gì có thể làm cậu ta bận tâm.

Linh bước tới bàn Minh, cố gắng giữ vẻ bình tĩnh. Nhưng ngay khi cô ngồi xuống, Minh lại bắt đầu trò chuyện, không phải để làm quen, mà là để trêu chọc.

"Lớp trưởng mà trông căng thẳng quá, không phải là muốn dạy dỗ chúng tôi chứ?" Minh nhếch miệng cười, giọng điệu chẳng có chút tôn trọng nào.

Trúc Linh không thể không nghiến răng. Cô không phải là người dễ bị khiêu khích, nhưng Minh lại biết cách làm cô bực bội.

"Cậu là người duy nhất tôi không muốn ngồi cùng bàn. Cậu không làm gì khác ngoài việc chọc ghẹo người khác." Linh đáp lại, giọng lạnh lùng.

Minh chỉ cười, không hề cảm thấy hối lỗi. Cậu ta thậm chí còn cúi xuống rồi giả vờ tìm thứ gì đó trong cặp, như thể không có chuyện gì xảy ra. Cái sự thờ ơ của Minh khiến Linh cảm thấy như mình là người bị xem nhẹ.

Suốt buổi học đầu tiên, Minh không ngừng nghịch ngợm. Cậu ta chơi đùa với chiếc bút, làm cho chiếc bút bay qua lại trên bàn, thậm chí còn ném một viên giấy nhỏ vào đầu một bạn cùng lớp mà không hề để ý đến sự khó chịu của mọi người. Trúc Linh cố gắng giữ im lặng và tập trung vào bài giảng, nhưng mỗi khi Minh làm gì đó, cô lại không thể không để ý.

Một lần nữa, Minh quay sang cô và nháy mắt.

"Lớp trưởng có làm gắt gao quá không?" Minh nói, giọng châm chọc.

Trúc Linh quay lại nhìn Minh, mắt trừng trừng, nhưng không thể làm gì ngoài việc im lặng. Cô đã quá quen với việc làm lớp trưởng, nhưng với một người như Minh, mọi quy tắc dường như không tồn tại. Cậu ta chỉ muốn làm phiền và chẳng bao giờ chấp nhận bất cứ sự giám sát nào.

"Tôi không hiểu sao cậu lại không thể im lặng một chút." Linh nói, giọng cô nghiêm túc nhưng đầy ấm ức.

"Cậu nghĩ tôi cần phải làm theo quy tắc của lớp trưởng sao?" Minh trả lời, đôi mắt lấp lánh vẻ nghịch ngợm.

Câu nói đó làm Linh tức giận. Cậu ta không chỉ không tôn trọng cô, mà còn thách thức mọi thứ mà cô đại diện. Lớp trưởng là người cần làm gương mẫu, nhưng Minh dường như không biết điều đó.

Khi chuông hết giờ vang lên, Linh rời khỏi bàn một cách vội vã, không quên ném cho Minh một cái nhìn sắc lạnh. Cảm giác của cô lúc này giống như một quả bom đang chuẩn bị nổ tung. Cô không hiểu nổi tại sao một người có thể ngồi im một chút cũng không làm được.

"Ngày đầu tiên mà đã thế này rồi." Linh lầm bầm, trong lòng đầy ức chế.

Dù ngày học mới chỉ vừa bắt đầu, Trúc Linh đã cảm thấy mệt mỏi với cậu bạn ngồi cùng bàn. Minh không chỉ gây phiền phức mà còn làm cô cảm thấy như thể những nỗ lực của mình đều trở nên vô nghĩa. Dường như giữa hai người sẽ không bao giờ có một sự hòa hợp nào.

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro