16

- Cởi đồ của nó ra.

- Sao cơ?...không được chạm vào người tôi!

Mắt của em đỏ hoe, đến cả giọng nói cũng lạc tông. Nhưng nó vẫn không thể ngăn cản em ngừng cầu xin gã được.

- Cởi ra!

Bốn tên đàn em phía sau gã tiến đến gần em, chân em bị đá cho khụy xuống đất. Cả cơ thể đều đau đến thấu xương.

Tên đầu tiên mạnh bạo xé chiếc áo sơ mi màu trắng của em trong khi ba tên còn lại bắt đầu cởi bỏ chiếc quần jean đen rách gối. Cơ thể mỏng manh cùng làn da trắng hồng dần dần hiện lên trước mắt, cả trường đều đang nhìn em. Em vẫn khóc lóc thảm thiết mặc kệ bọn chúng có đánh em như thế nào đi nữa, điều cần làm bây giờ chính là cố gắng bảo vệ danh dự của chính mình.

- Làm ơn...cứu với...dừng lại đi mà!

- Ấy chà chà cơ thể của mày như con gái vậy, bảo sao NamJoon không nghiện cho được chứ.

Bọn chúng cứ thế mặc cho em chống cự mà chăm chỉ cởi chiếc quần jean đến khi chỉ còn chiếc quần đùi mỏng, lúc này Jungkook thật sự rất hoảng loạn, hai chân em co vào nhau cố gắng che chắn cho cơ thể của mình nhưng mọi nỗ lực đều vô ít vì mỗi lần như vậy đều sẽ bị đàn em của gã đánh đến không còn sức. Bọn con trai xuất hiện ngày một đông đúc, chúng tranh nhau để có thể nhìn thấy được cơ thể của em, hệt như những con sói hám mồi.

- Nhìn thằng gay này làm tao nứng quá tụi bây.

- Ê đừng để nó chạy được đó, mau chóng giữ chặt nó lại đi chứ.

- Chân nó nuột quá kìa, cởi nốt cái quần luôn đê!

Jungkook đưa đôi mắt cầu xin nhìn Songho, họng em đã đau rát đến nổi không nói được nữa. Cơ thể cũng đã không còn sức chống cự, em chỉ có thể khẩn cầu gã như một loài động vật thấp hèn mà thôi.

- Mày đang cầu xin tao sao? Loại như mày mà cũng mong được tao tha thứ sao?

Gã vừa nói vừa đi đến gần em, tay em bị hai tên xấu xí giữ chặt còn chân thì đau đến không trụ được. Ánh mắt mang đầy vẻ cầu xin nhưng trong lòng lại căm phẫn đến tận xương tủy.

- Loại đĩ điếm như mày thì chỉ cần tao lột nốt cái quần này ra là sẽ có khối đứa chạy đến đụ mày đấy.

Gã đưa tay cầm lấy mảnh vải cuối cùng trên người em từ từ kéo xuống. Kết thúc thật rồi, khi gã kéo chiếc quần xuống thì đồng nghĩ với việc thanh danh của em cũng biến mất hoàn toàn trong ngày hôm nay. Bọn chúng sẽ thấy được thứ mình muốn còn em thì mãi mãi đánh mất đi chính bản thân mình, nước mắt cứ thế rơi xuống càng nhiều nhưng mà khóc trong lúc này cũng có được gì đâu chứ.

- Nè cái đám kia làm trò gì thế hả!

- Chết tiệt thầy dạy triết kìa.

Nghe tiếng của thầy thì mọi hành động của Songho đều dừng lại, toàn bộ học sinh đứng xem cảnh nóng nãy giờ cũng đều vội vã chạy loạn đi. Nhưng vẫn không nhanh chân bằng thầy của chúng được, toàn bộ giáo viên nam nhanh chóng bao vây khắp sân trường sao khi nghe tin có người bị bắt nạt.

Thầy Hoseok nhanh chân chạy đến cạnh chỗ Jungkook đang thất thần rồi khoác lên người em tấm vải trắng dài đến tận mắt cá chân.

- Em không sao chứ?

- Cảm ơn thầy...em...không sao đâu...



Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro