5

...
cái nhức nhối và đau đớn dần chiếm trọn cơ thể em vào ngày hôm sau. khi mà mặt trời nhen nhóm, cố gắng chen chúc bản thân mình giữa bầu trời rộng lớn, seokjin choàng tỉnh khỏi cơn mộng mị, đôi mắt cụp xuống, lông mi rũ xuống khiến mọi tầm nhìn trở nên hạn hẹp.

"ưm.." tiếng em khẽ rên nhẹ, khiến lão chợt tỉnh theo, nheo nheo đôi mắt còn chưa tỏ rõ của mình, lão cất tiếng "ngoan nào, em hãy nghỉ đi thôi thưa em"

lão níu lấy eo em, tựa như lực hút, khiến nó quấn chặt lấy thân thể lão thêm lần nữa. "k-không thưa ngài. thật ngại ngùng làm sao, thần còn nhiều việc phải làm" hoàng hậu đương triều đỏ mặt, vẻ hây hây mà các mạch máu giãn nở trên khuôn mặt của em thật khiến lão mê đắm.

lão cười xoà, cố gắng ôm lấy cơ thể nhỏ bé ấy nhiều hơn. "thôi nào, hãy nghỉ ngơi nhé. em mệt mà" lão phả cái hơi nóng của mình, mân man cả cơ thể cần ủ ấm của em. từng thớ thịt gần như nóng ran ngay tức khắc, khiến em muốn núp trong lòng lão thêm lần nữa và lần nữa

cho đến khi cơ thể này mãi mãi không lạnh.

"lạnh lắm sao thưa em?" lão cảm nhận từng đợt run của cơ thể, nhận được cái gật đầu đầy do dự, lão gói gọn em trong chiếc chăn và người lão, khiến cơ thể như mềm chảy trong làn ấm áp không thể tả xiết này.

con thỏ nhỏ bé này, lão yêu thật yêu. ôi nếu như chúa có cho lão cái gì đó, lão chỉ mong thời gian này không chỉ là khoảnh khắc mà là một đời, một đời mộng mị, một đời thơ ngây đắm chìm trong tình yêu mà chẳng thể nào được hồi đáp cho đủ.

lão dang cánh tay thô sần của lão, nhẹ nhàng ôm lấy lưng em. em thật lạnh, như cơn băng ùa về giữa tiết trời hạ này, nhưng thật may, lão thật nóng, cả hai có thể hoà quyện cùng nhau mà nhỉ.

lão mỉm cười, tận hưởng cho mình giây phút yên bình này, nhìn người con trai dưới trướng lão vặn vẹo vì cái lạnh của cơ thể đang dần phụ thuộc vào hơi ấm của lão đến nhường nào.

"ôm chút nữa nhé thưa em" lão cười, ngắm nhìn đôi mắt dần lơ đễnh của người con trai kia, làn má đỏ ấy lại hiện lên trông thấy. "phía dưới khó chịu lắm.." em khẽ rên, khiến lão namjoon thấy lo lắng.

lão không muốn em thấy khó chịu, nhất là bởi vì lão. lão không muốn thấy gương mặt ấy nhau mày, bởi vì nhau mày thật xấu, và vẻ xinh đẹp ấy sẽ biến mất đi đâu mà lão chẳng thể tìm lại nổi.

kể cả là có chinh phục cả ngàn thuộc địa ngoài kia.

lão trở người, khẽ ý tứ chạm vào hậu huyệt sưng đỏ phía sau, cảm nhận từng thớ tinh dịch đặc sệt rỉ ra từ phía sau đang khúm núm của em. "có vẻ em đã rất đau nhỉ? ta thật sự xin lỗi, đã không để ý đến em rồi" lão quở trách bản thân thật nhiều, nhưng càng chạm vào lão lại cảm nhận phía dưới bé nhỏ ấy đang cố dang rộng và nuốt ngón tay thô ráp của lão.

"sao vậy?" lão nhẹ nhàng hỏi em- người đang cụp đôi mắt xuống, làn thở đầy nặng nhọc và cố gắng lăn lộn trong lòng lão, khiến sự ma sát giữa da người và nệm giường trở nên mãnh liệt.

"thật xấu hổ khi phải nói, nhưng thần không cảm giác ổn tí nào thưa ngài. chúng ta có thể làm thêm được nữa không?" em nhắm nghiền đôi mắt ướt, nỗ lực che giấu những tiếng nỉ non rải rác đang rót vào tai lão từng đợt.

ngón tay lão trở nên thít chặt trong lớp thịt non, đầu ngón tay như thể bị tắc nghẽn trong hậu huyệt, cảm tưởng như bản thân chẳng thể nào thoát ra khỏi. như một cơn lốc xoáy, đã vào thì chẳng thể thoát ra, mọi nổ lực càn quét trên cơ thể em chẳng bao giờ là đủ, nó như cơn sóng vồ vập , khiến lão cảm tưởng rằng mình sẽ mãi bị nuốt trọn trong cái cơ thể mà mẹ thiên nhiên này ban tặng.

"được..." lão choáng ngợp, nhưng cũng chẳng thể giữ nổi mình. ngón tay ấy mãi mân mê từng nếp ngoài của hậu huyệt, chiều chuộng nó có thể mở ra thêm lần nữa để lão có thể cho thêm một ngón tay vào. và như có thể thuần hoá được, hang động ấy dần mở ra, do dự mà cầu khát thêm một thứ gì đó khiến chủ thể được lấp đầy.

khi cơ hội đến, ngón tay lão là người chinh phạt, dần lấn thêm bên trong lớp thịt và gẩy từng khớp tay trong đó khiến em phát nghẹn. tiếng hát ấy cứ lân la trong một buổi đầu ngày, cơ thể ướt đẫm co quắp trên chiếc giường lớn dày dặn khiến khung cảnh chẳng thể tuyệt mĩ thêm nữa.

"ngài xin hãy, cho vào đi ạ" ngón tay lão dừng lại, cảm nhận cái ươn ướt của dịch hậu huyệt hoà lẫn tinh dịch còn sót lại sau một đêm mặn nồng. "ồ- xin lỗi. ta còn chưa.." lão khó xử, nhìn phía dưới mình còn chưa cương cứng lên phần nào.

"để thần giúp ngài..." em mò mẫm lấy côn thịt kia, nhẹ nhàng cho vào khoang miệng nóng hổi khiến lão thở mạnh. "chết tiệt thật.." lão nhỏ nhẹ vịn lấy vai em, cố gắng không làm cho hoàng hậu yếu ớt của lão chẳng thấy đau đớn.

chiếc lưỡi em như những tơ rêu bám trụ trên thân cây, lấn lướt mà xoay đều quanh trục dài của nó, để rồi hút thứ dinh dưỡng ấy, càng thêm phát triển.

"đ-được rồi nào thưa em.." lão thở hắt, nhìn vào đôi mắt ánh đầy vẻ ngây thơ nhìn lão và đôi môi căng mọng đang yên vị trên dương vật của lão.

lão đặt em xuống giường, khiến em trở nên thật thoải mái, nhưng điều ngạc nhiên thay hoàng hậu của lão chẳng chịu, "thần muốn, ngài ôm bổng thần"

em nói, rồi ngại ngùng nhìn lão. đáp ứng nhu cầu của người trẻ, lão bế bổng em lần mình, cảm nhận cái núm ngực căng tròn ấy đang cố ma sát trên người lão và đỉnh đầu dương vật căng trướng đang được mời gọi bởi cái hậu huyệt hư hỏng muốn được khám phá triệt để.

"ta cho vào nhé" lão nhẹ nhàng nói, hạ em xuống để khiến dương vật kia có thể lút cán bên trong. tiếng em rên rỉ, bên trong co bóp khiến lão cảm nhận như bị siết chặt.

"thả ra chút nào thưa em, em chặt quá" lão ôm lấy con người nhỏ bé, nhẫn nhịn chờ hoàng hậu của lão bớt co thắt và run rẩy vì dục vọng.

em chẳng thể phủ nhận rằng, dẫu phía dưới của lão chẳng làm gì ngoài yên vị bên trong em thôi, em cảm nhận rằng bản thân đã đạt đến trạng thái khoái cảm. em yêu những lần làm tình với lão, vì chỉ có lão mới có thể biết được em thích gì và chấp nhận mọi điều kiện của em.

em cũng thích tình yêu của lão, bởi vì chúng thật dễ để có thể nắm bắt. ôi em thật tệ, nhưng chỉ có vậy em mới sống theo những gì em muốn.

đợt co thắt đã trôi qua, lão cố gắng rục rịch bên trong em. từng đợt nhấp vang lên khiến hai con người trở thành những nô lệ của khoái cảm.

lão điều khiển em theo cách em muốn, trên chiếc bàn làm việc dày cộm những tờ giấy dở dang, cơ thể nhỏ bé ấy làm ướt đẫm cả mảng giấy chi chít chữ.

"em khít quá thưa em, ta sẽ làm nhẹ nhàng hơn nhé?" tay lão yên vị trên bờ mông đang run rẩy, cố gắng điều chỉnh nhịp hông và rồi dần rút ra để em có thể trong trạng thái hồi phục.

nhưng sự thèm khát ấy chẳng thể ngừng lại, cơ thể em ẩy mình đằng sau, chủ động khiến dương vật ướt át ấy lại một lần nữa xâm lấn. "làm ơn làm mạnh hơn nữa, thần thích ngài mạnh bạo"

đôi mắt bị khoái cảm át lấy như cú đẩy quái thú của lão ra ngoài. nhưng phải làm sao đây, lão thương xót em lắm nên lão chẳng có đủ can đảm. "không sao thật mà, thần hứa đấy" em trấn an lão, khẽ nhấp khiến tiếng rên càng căng tràn.

"được rồi" lão nuốt khan, từ từ rút phía dưới và thúc mạnh khiến tiếng rên thật lớn. lão nghe tiếng nỉ non khiến lão phấn khích đến nhường nào, lão muốn xâm chiếm em, đánh em vào lãnh thổ của riêng lão, nuốt trọn và trói buộc.

đó là những gì lão muốn đối với kẻ nhỏ bé như em.

cánh tay rắn chắc lật cơ thể lại, cảm nhận sự xoay chiều của trụ dương vật bên trong, seokjin rên âm ỉ, co quắp trong làn giấy ướt đẫm.

"thôi nào, ta sẽ bị phát hiện ra mất nếu như em rên lớn thêm" lão ngọ nguậy bên trong, từng ngón tay chạm vào đầu dương vật mềm mại đang rỉ nước của người đối diện, khiến em cứ đà vậy mà thắt chặt và rên la.

"s-sướng chết mất!" em nhìn lão, cuộn mình trong âm điệu của bản thân và những cú vận động đến điên người của người lớn tuổi.

"em nhìn xem này, nó đang ra vào bên trong em đấy thưa em" lão chỉ vào phía dưới, thích thú nhìn hang động của lão càng thít hơn khi lão rót lời hư hỏng đến em. "đừng chỉ rên thôi nào, phải chủ động chứ" lão nắm lấy má đùi trong, khiến nó hằn vết bầm tím giữa muôn trùng sắc da nhợt nhạt, ẩy hông của mìh ra, phía dưới của lão rút ra khiến em cảm thấy trống trải và hậu huyệt co bóp đang đỏ hồng.

lão ngồi trên chiếc ghế, cầm chiếc trục dài của mình và chờ đón cơ thể rũ rượi ấy chủ động với mình. "ngài thật hư hỏng.." seokjin mắt nhắm nghiền, ưỡn chiếc lưng gầy cua bản thân mà nhét nó vào trong bản thân, một lần nữa cảm nhận sự lấp đầy.

namjoon cười xoà, tay lão vân vê hai đầu núm ví căng trướng, khẽ hôn lên nó rồi di chuyển lưỡi mình, nhẹ nhàng di di chiếc răng của mình khiến nó in hằn lên vết răng người.

seokjin nặng nề di chuyển, em chẳng có chút sức nào để có thể di chuyển như ý nguyện của lão được nữa. bởi vì dương vật lão thật dễ nghiện, và nó sẽ ăn sâu trong em mất.

sự xâm lấn này khiến nội tạng em như bị méo mó, từng lần này đến lần khác cảm nhận cái ngột ngạt của dạ dày như thể ngồn ngộn lên màng phổi yếu ớt.

"làm ơn... ta sẽ chẳng kịp cho chuyến đi mất" em ôm ấp lấy lão, thớ thịt bên trong mềm nhũn kia muốn hoà cùng phía dưới đang bành trướng của lão.

"thôi được rồi, ta sẽ làm sau đó nếu có dịp nhé" lão hôn nhẹ lên cần cổ em, nắm lấy bờ mông kia và vận động khiến em kêu rên.

những xúc cảm mãnh liệt ấy cứ thể ngày một căng tràn, rồi đến khi bùng nổ, từng vệt trắng lại cứ thế nhuần nhuyễn trượt dài trên má đùi trong của người nhỏ tuổi.

"em làm tốt lắm thưa em" lão lại một lần nữa thật nhẹ nhàng, nhẹ nhàng hôn môi người đối diện, khiến tim em như thể đang trên con đường được chinh phục.

"ngài thật tuyệt thưa ngài. trong khoảng thời gian này thât sự cần ngài giúp đỡ rất nhiều" em cười, ánh cười đầy mỏi mệt nhưng thoả mãn.

dần dần mà phó mặc bản thân mình cho đức vua của em.

...

2110 words

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro