Phần 10: Ê Nhóc! Muốn Làm Đối Thủ Của Ta Không

sáng hôm sau cả hai điều dậy trễ, nó luống cuống chạy về phòng tắm rửa thay đồ ôm cặp chạy như bay xuống lầu thì nghe tiếng hắn gọi.

- trễ rồi, lên anh chở cho đến trường .

- nhưng...

- không sao đâu, nếu không sẽ trễ thật đó.

chiếc xe lao nhanh đi, bữa sáng cũng không ăn kịp, có người mặt hầm hầm tức giận.

- chỉ toàn gây phiền phức.

- Vân, con sao thế?

- dạ không sao ạ.

xe chạy vào chỗ đỗ hắn bước ra ngoài không có ai mới ngoắc nó ra, cã hai đi về hai hướng, nó chạy nhanh vào lớp.

- trễ vậy.

- ngủ quên, mém nữa quên luôn sáng nay có học.

học, học, chính là học, nó ngơ ngáo lơ lãng nhưng các bài điều hiểu hết, ra chơi nó ụp mặt luôn xuống bàn.

- Vũ, sao thế.

- đói... sáng em vẫn chưa ăn, đói chết rồi.

tụi nó kéo nhau xuống nhà ăn, lúc đi ngang qua cầu thang thì gặp hắn.

- thầy, ăn sáng chưa.

- chưa.

- đi với tụi em không?

- giáo viên không được ăn uống với học sinh, có gì hẹn sau giờ học đi.

- rồi nhá, sau giờ học chúng ta đi ăn.

- Vũ anh chở em nha? - Bạch nhanh miệng hỏi nói.

- thì anh chở, không em đi bộ à?

- vậy anh chở Yến nhá?

- Ngọc thiếu, bạn gái anh thấy không cho người sử em đó chứ?

- anh đã bảo là có nhiều người yêu anh nhưng anh chưa có bạn gái nhá.

- nhưng em vẫn thấy sợ.

- lên anh chở, còn không, không cần ai sử, anh sẽ sử em trước.

- Ngọc thiếu, anh đúng là cái đồ độc ác.

- em nói câu nữa xem tui sẽ cho em hối hận.

- cái đồ tổng tài láu cá, chỉ giỏi ức hiếp người khác, đa tình phong lưu còn không chịu nhận...

- em đang lẩm bẩm cái gì đó.

- niệm phật cầu bình an.

- em...

cả nhóm nó cười nghiêng cười ngã, đi xuống tới chân cầu thang thì bắt gặp An Phúc đang bị người ta ức hiếp.

- giúp đi.

như 1 thói quen đó là ra lệnh.

- hả? cậu nói gì? - Yến ngạc nhiên quay qua hỏi nó.

- à... tứ công tử các cậu không phải là trụ cột của Hoàng kim sao? các cậu cần người giỏi chứ đâu cần người giàu đúng không, bạn ấy giỏi t3 trong lớp đó.

- thế à, haha, vậy thì giúp.

-hơ hơ.

- này đang làm gì vui vậy.

- tứ... tứ.. công tử, dạ, chúng tui đùa tí thôi, chúng tui về lớp đây.

- khoang đã, sẵn nhớ luôn 1 điều, nhóc này là bạn của tụi này.

- dạ tụi em nhớ rồi tụi em xin lỗi ạ.

- cám... cám ơn mấy anh.

- có cám ơn nên cám ơn Vũ đi.

- cám ơn Vũ.

- đi ăn chung không.

- hả?... tui... tui

- yên tâm tứ công tử bao mà câu không phải lo.

- uh, đi ăn chung đi, tụi này bao.

- vậy...

- cậu từ chối là không nể mặt tụi này à?

- không... không phải vậy.

- vậy thì đi.

cười nói rất ư là vui vẻ, khiến ai cũng ganh tị với hai đứa nó.

- tui... không nghĩ mọi người lại dễ gần như vậy.

- do cậu quá khép kính thôi, trong lớp tui cũng không thấy cậu bắt chuyện với ai cả - yến vừa ăn vừa nói trong rất mắt cười.

- nhà tui không có chi nhánh của Hoàng Kim.

- nghe nói cậu do 1  giám đốc giới thiệu vào, có ông ấy thuộc khu nào vậy? - nó nhớ lại cũng đột nhiên hỏi.

- tui cũng không biết, là... bạn cũ của mẹ tui thôi.

- oh, ra là thế, hèn chi cậu lại bị ức hiếp.

- từ nay không cần lo nữa, cứ chăm học vào là được.

- uh.

tụi nó ăn uống xong thì lên lớp học, nó sốc lại tập sách trên bàn thì có 1 mảnh giấy rơi ra. nhặt lên xem thử bên trong chỉ vỏn vẹn có 1 hàng.

- ê nhóc! muốn làm đối thủ của ta không.

nó ngơ ra 1 lúc, vo tròn cục giấy lại đi thẳng xuống góc lớp quẳn cái vèo vào sọt gác.

- gì vậy Vũ?

- không có gì, chỉ là giấy vụn, quên vức.

- oh.

hành động nhẹ nhàng của nó đang khiến ai đó tức điên, quay qua nhìn nó chầm chầm, nó chính là biết người đó là ai, còn không quên quay qua lén nhìn lại cười 1 cái hết sức là thách thức, làm ai kia lửa giận ngày càng bùng phát.

vâng! người đó không ai khác chính là Đằng Cát, hắn biết nó giỏi nên rất có hứng thú với nó. cũng không trách được, hắn rất kiêu ngạo kiêu ngạo đến nỗi không thèm đi thi vì không tìm được đối thủ. nay hắn đã tìm được, lại bị nó xem không ra gì như thế, sao có thể bỏ qua, hắn dự sẽ làm gì để bắt buộc nó chỡ thành đối thủ duy nhất của hắn đây?

còn nó, bản tính ngạo kiều cũng không thua gì hắn, nhưng chẳng phải đang ẩn danh đi học sao? sao nó lại hành động như thế, nông nỗi hay phải chăng có mục đích, nếu có thì mục đích của nó là gì?

chỉ mong đường gây ra chuyện, nếu không sẽ tội cho ai kia thu dọn tàn cuộc lắm.

P/s: thứ 2 đến 5, mỗi ngày 1 chap, riêng thứ 6, 7 và chủ nhật 3 ngày 2 chap thôi, vì mình còn bận học ahihi,

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro