Chương 9: Phong_Hoa_Tuyết_Nguyệt
Xuân đến, hạ đi, thu qua, đông tới.
Bốn mùa cỏ cây thay lá, trăm hoa đua nở, rồi tàn.
Phong, hoa, tuyết, nguyệt
Chuyện của ta, của ngươi, của khắp thiên hạ.
Âu cũng là thiên duyên,
Cho ta, cho ngươi,
Cho chúng ta được sơ ngộ ngày ấy
Rồi cúi đầu hẹn ngày tái ngộ.
Nhưng,
Âm dương cách biệt,
Chờ bao lâu mới đến ngày tương phùng?
Ngươi, hãy chờ ta
Khi đất trời giao thoa, nhật nguyệt hợp nhất
Ta,
Ngươi,
Chúng ta,
mãi không chia lìa.
Đoản văn_Hoàn
_Khi trời đã ngập nắng
24/04/2018
_MyS Gen_
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro