🗝₊˚/ 1 / .˚ March
༘Chapter 1 of 1.
/ Once upon a time, first day we met. /
Tháng 3 , cuối đông đầu xuân gió mát đua nhau bay nhảy giữa trời , nắng vàng nhạt nhuộm cả phố , xuyên qua những nhành cây trụi lá.
Steve - cậu trai trẻ mới vừa tròn 20 cách đây 26 ngày, dáng người cao ráo đâu đó cũng phải m8, tóc bồng bềnh màu nâu hạt dẻ, gương mặt điển trai cảm tưởng như lúc nào cũng có chuyện vui trong lòng. Steve đeo một chiếc cặp táp màu nâu sẫm chéo qua người, tay cậu cắp theo một chiếc giá vẽ gấp gọn, trên cùng vai là ống đeo giấy, cậu ấy mang lách cách đồ đạc ra phố vào tầm này làm gì vậy nhỉ ?
Steve ngồi xuống chiếc ghế dài xanh, sau lưng là cả một hồ nước lớn trong vắt, nắng nhạt hôn lên mặt nước lấp lánh , gió thổi làm nó giao động sóng sánh . Cậu dựng giá vẽ lên , lấy giấy trong ống để bên cạnh , chiếc cặp táp thì ra là để dụng cụ vẽ : một chiếc bút được gọt nhọn , một dải màu chì được quấn gọn trong lớp da đã mòn . À Steve muốn vẽ , chưa hết cậu lấy trong cặp một tấm biển nhỏ được tô vẽ sặc sỡ "Vẽ chân dung , 5 euro một bức" cậu ấy là một họa sĩ nghiệp dư .
Steve xắn tay chiếc sơ mi màu be nhạt, đưa đôi mắt thỏ con nhìn chung quanh, công viên vắng người quá đi mất, cậu chỉ thấy mỗi mấy chú bồ câu đi bộ trên mặt đất , một con bỗng nhảy lên ghế đậu cạnh cậu. Steve nhìn nó cười nhẹ :
- Chắc mày là điềm báo , báo hôm nay tao có nhiều khách đúng không ?
Chú bồ câu nghiêng đầu tựa như không hiểu , Steve cũng kệ thôi hôm nay tâm trạng cậu thế nào lại rất rất tốt.
Ngồi chờ mòn mỏi , chả biết Steve nhà ta đã nói bao nhiêu chuyện với mấy chú bồ câu nữa , bây giờ chắc cũng quá giờ trưa mà vẫn chưa có mống khách nào dừng chân chỗ cậu cả. Hừm hôm nay chắc không phải ngày của Steve rồi. Cậu đứng lên vươn vai cái rắc , bước qua bước lại cho đỡ mỏi người, Steve chống tay quay người lại nhìn hồ nước phía sau mình : nước trong, tuyệt đẹp hay là cậu quay lại vẽ hồ nước nhỉ ? Ôi thôi , nhỡ đâu người ta tưởng cậu vẽ phong cảnh , nhỡ đâu mất khách thì xong. Bụng cậu bắt đầu sôi lên như đun nước , Steve làm gì đã ăn trưa , cậu ngồi lại ghế lấy trong cặp ra một chiếc sandwich được gói gọn trong giấy báo cũ - bánh ông Steve làm cho đấy. Steve nhai miếng bánh đầy một bên má, mắt vẫn đưa qua đưa lại nhìn công viên mong có ai thật sự đi qua chứ không phải mấy chú bồ câu vô tri này. Steve đưa tay lên nhìn đồng hồ, à ừ nhở hôm nay là thứ hai, người ta đi làm hết ai đi chơi công viên đâu mà để cậu vẽ, Steve tự muốn đánh mình một cái. Giờ mà về thì công cắm cọc từ sáng đến giờ đi tong với lại nếu về thì kiểu gì ông cũng sẽ chọc quê cậu cho mà xem, cái tội không xem ngày. Gió chiều nào xuôi chiều đó , Steve cố ngồi đến giờ tan tầm xem như nào.
Steve cứ ngồi đó, mấy chú bồ câu bắt đầu làm càng, 2 con đậu lên vai Steve, Steve mặc chúng đậu mắt nhìn vào khoảng không vô định. Trông có buồn cười không chứ. Hôm nay trời không quá lạnh, hoặc do Steve chịu lạnh giỏi, gió thổi lớn hơn sáng lúc cậu mới ra đây, thế nào mà làn gió lạnh lại vô tình ru cậu ngủ, thế là Steve nhà ta ngủ gật lúc nào không hay.
---
- Cậu gì ơi ?
Một cánh tay lay nhẹ người Steve. Steve lờ mờ tỉnh dậy, nhìn cậu lúc này ngố không thể tả. Steve ngẩng mặt lên nhìn, cậu đờ người. Trước mắt Steve là một anh thanh niên đang mặc vest rất lịch thiệp, gió thổi tóc anh đen nhánh bay nhẹ, da anh trắng, mũi và gò mà ửng đỏ có lẽ là vì lạnh.
- A , dạ
- Cậu nhận vẽ chân dung đúng không ? Cho tôi một bức nhé - Anh thanh niên nói tiếp
- Vâng ạ - Steve trả lời có chút ngập ngừng , cậu liền đặt giấy lên khung
- Anh ngồi đi ạ
Anh thanh niên cười hiền , ngồi xuống. Steve thấy cứ là lạ, thế nào mà tim cậu đập nhanh quá, cảm giác anh có thể nghe được tiếng tim cậu đập luôn ấy chứ. Má Steve cũng phớt hồng mất rồi.
Steve bắt đầu cầm bút , phác từng đường nét khuôn mặt của người đối diện, càng nhìn cậu càng thấy người ta xinh, không phải đẹp trai đâu mà là xinh ấy ! Nhìn kỹ thì anh có một nốt ruồi nhỏ dưới đuôi mắt làm mắt anh điệu hơn, đường nét khuôn mặt anh sắc sảo nhưng đặc biệt đôi mắt lại man mác buồn. Anh có vẻ gì đấy rất hoàng tử , giống mấy cậu trai tài năng sống trong nhung lụa ấy, nhìn anh thơ lắm. Anh mặc vest nom nghiêm túc, nhưng anh có vẻ không lớn hơn cậu là bao, phá vỡ sự im lặng, Steve hỏi :
- Hôm nay anh đi đâu mà mặc đồ lịch sự vậy ạ ? - Lời nói vừa bay ra khỏi miệng không kịp bắt lại, cậu thấy câu này cứ vô duyên như nào ấy, sao lại hỏi câu đấy hả trời
- Hôm nay tôi đệm đàn cho dàn hợp xướng trong nhà thờ , nhà thờ lớn gần đường mòn Xanh ấy
Cậu biết đường mòn Xanh và cả nhà thờ ở đó, hồi trước Steve thường hay đạp xe qua đây để giao sữa hạt cho các tu nữ, nhưng lạ là cậu chưa từng một lần thấy bóng dáng anh.
- Anh biết chơi dương cầm ạ ? - Một câu hỏi ngu ngốc, người ta đã bảo là đệm đàn tức đã biết chơi dương cầm rồi lại còn hỏi làm gì nữa
- Ừm, tôi biết - Anh phì cười
Người ta cười làm Steve rạo rực hết cả lên, thôi cậu không nói gì nữa kẻo lại làm trò cười cho đằng ấy.
Cũng đã chiều rồi trời chả sáng nữa nắng cũng trốn sau mây, nhưng mà người anh lại cứ như tỏa ra ánh nắng ấy , khung cảnh mờ nhạt chỉ có anh là rõ nét trong mắt Steve bây giờ thôi.
Tô tô vẽ vẽ cũng đã xong chân dung anh , Steve ký nháy nhỏ ở góc tranh rồi quay giá vẽ lại cho anh xem
- Òa, cậu có tài thật nhỉ, vậy mà chỉ nhận công 5 euro, có phí phạm quá không ? - Anh cầm bức tranh lên cảm thán
Steve cúi đầu xuống bẽn lẽn , đằng ấy đang khen cậu đó
- Đây nhé, tôi đưa cậu 10 euro, coi như tặng cậu 5 euro còn lại
- Không không , em không lấy đâu ạ - Steve xua tay
- Cậu ngồi đây cả ngày rồi còn gì, chắc tôi mới là vị khách đầu tiên trong ngày của cậu thôi nhỉ , đầu bút chì còn nhọn, không thấy có dấu hiệu mòn , với lại bồ cầu bu quanh người mà cậu còn ngủ gục. Thôi cứ lấy đi, coi như quà đầu năm vậy nhé ! - Anh dúi vào tay cậu 10 euro rồi đứng dậy đi thẳng
Tay anh mềm thật , nhưng mà...người ta cũng phát hiện ra cậu ế cả ngày nay còn gì. A ! cậu chưa kịp hỏi tên anh, anh đi mất rồi làm sao đây , đồ Steve ngốc.
Thôi thì về nhà vậy, anh để lỡ chàng thơ của mình đi mất rồi...
༘ ⋆。 ˚--------------------------------------------------
Cảm ơn dễ thương của tớ đã đọc đến đây, tớ sẽ rất vui nếu nhận được lượt vote và ý kiến đánh giá của cậu về fic ạaa
Mong chúng mình sẽ cùng đồng hành dài dài nha.
Gọi tớ là bông nhé ‧₊˚❀༉‧₊˚.
7/1/2024 ✮🕷✮⋆˙
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro