Chương 30
- Xem ngài ấy kìa. - Shikamaru nhìn theo bóng gã tóc trắng khuất dần, cười mỉa - Chỉ giỏi đi gây sự, thật phiền phức!
Naruto lắng nghe lời bình phẩm của Shikamaru, mắt khẽ liếc gã tóc trắng, lắc đầu.
Hinata chóng tay quan sát vẻ mặt chất đầy tâm sự đó, bạc môi đẹp cười lạnh.
Sau khi gã kia đi, mọi chuyện dần lắng xuống. Nhờ có tinh thần ăn uống cuồng nhiệt của Chouji mà mọi người lại tiếp tục bàn tiệc bình thường, Naruto vẫn như cũ gắp thức ăn cho cô.
- Sao nàng không ăn đi? - Anh nhìn bát cơm đầy sụ nhưng không hề được đụng đến, ngẩn đầu hỏi.
Cô chán ghét nhìn những món tràn ngập dầu mỡ trên bát, không buồn trả lời.
Shikamaru thấy vậy thì ngạc nhiên - Hay nàng không thích những món này?
- Ừ nhỉ? Nãy giờ mới để ý, nàng ấy không ăn gì cả. - Sai xoa cằm.
- Có lẽ nàng ấy đang ăn kiêng. - Lee vừa gắp thức ăn vừa nói - Đừng như vậy, không tốt cho sức khỏe đâu! - Rồi anh cười tỏa nắng, bật ngón cái lên - Hãy theo ta! Ta sẽ dạy nàng cách giảm cân tốt nhất!
Hinata nhíu mày nhìn nụ cười sáng bóng đó.
Lúc này, Chouji mới chịu ngẩn đầu. Anh giơ bát của mình ra trước mặt cô - Nếu không ăn thì đưa cho ta. Phí của trời!
Thấy Chouji có ý định chiếm đoạt số thức ăn mà mình cố tình gắp riêng cho Hinata, Naruto hét - Này Chouji! Ai cho cậu làm thế hả? - Anh vừa nói vừa đẩy bát của Chouji về.
Thế nhưng người bạn to con vẫn một mực hướng cái bát về phía cô. Naruto tức sôi máu. Hinata lạnh lẽo không nói gì, sau một hồi im lặng, cô cầm bát cơm đầy ụ lên nhẹ nhàng đổ hết vào bát Chouji.
Anh đứng hình nhìn tất cả công sức rơi vào bát tên bạn.
- Hehe cảm ơn nhé! - Đạt được mục đích, Chouji vui vẻ ngấu nghiến chỗ thức ăn ấy.
Hinata nhếch mép nhìn vẻ mặt sung sướng của Chouji, xong, cô lại nhẹ nhàng liếc gương mặt đơ ra như tan vỡ nửa linh hồn của anh, nở nụ cười trêu chọc.
Naruto ngưng thở nhìn cô, hết biết nói gì.
Tận mắt chứng kiến cảnh anh bị cô trêu đùa như vậy, Shikamaru và Lee phải cố hết sức ôm bụng nhịn cười. Sai thì không tế nhị như họ, anh thản giọng
- Không ngờ người khiến biết bao trái tim thiếu nữ đau khổ cũng có ngày va phải đá, tội thật. - Anh chấp tay với cô - Nàng quả là kỳ nữ.
Hinata nhắm mắt cười nhẹ.
Naruto lấy tay đỡ ngực, cảm thấy tâm hồn tan vỡ lần hai.
oOo
Cảm thấy bữa tiệc càng lúc càng trở nên sôi nổi, sự chú ý của Naruto dần giảm đi, Hinata âm thầm đứng dậy.
Lúc cô đứng lên, Naruto đang bàn luận rất vui vẻ với Shikamaru đột nhiên ngẩn đầu. Anh nhìn cô, hai mắt mở lớn - Nàng định đi đâu?
Mọi người cũng ngưng lại nhìn Hinata.
- Cái tên này... - Phải cố lắm cô mới kiềm được mong muốn giết chết anh - Ta đi giải quyết chút chuyện.
- Ta đi với nàng! - Naruto đáp ngay không suy nghĩ.
Hinata cảm thấy đầu mình nóng như hỏa thiêu. Đôi mắt oải hương lóe lên tia sáng rợn người - Ngươi!
Tên này định gây phiền toái đến bao giờ?
Thấy vẻ mặt Hinata trở nên giận dữ, Shikamaru rụt rè kéo Naruto lại, anh nói nhỏ vào tai người bạn tóc vàng
- Chậc... Tớ nghĩ nàng ấy định... Đi kín đấy. Cậu đòi theo làm gì?
Naruto giật bắn người - Oái, V... Vậy á?! - Mặt anh đỏ bừng.
- Chết tiệt...
Cô gầm gừ. Âm lượng của hai kẻ kia dù có nhỏ đến mức nào cũng không qua được tai cô. Thật đáng xấu hổ! Đi kín? Bọn hắn còn nghĩ được đến cả việc đi kín?
Thế nhưng, nói gì thì nói, đó cũng là một cái cớ...
Hinata cố nuốt cơn giận vào trong, lạnh lùng lướt qua anh lúc này đang ngượng chín mặt, đi thẳng ra ngoài.
oOo
Khi vừa bước qua bậc cửa, bên tai bỗng nhiên vẳng đến âm thanh của một cuộc trò chuyện. Với sức mạnh Long Thần, cô thường bị quấy nhiễu bởi những thứ không mong muốn.
Ban đầu cô cảm thấy rất khó chịu, nhưng dần dà cũng quen. Nếu là những chuyện nhảm nhí, đương nhiên không cần quan tâm. Nếu là chuyện trọng đại, cũng nên lắng tai nghe một chút...
Thế nhưng, câu chuyện mà cô nghe thấy lần này rất đặc biệt.
Nó không hẳn liên quan đến cô, nhưng cũng không phải hoàn toàn không dính dáng.
Nói chính xác thì, nó nhắc đến Hinata trước kia và gia đình của cô ấy.
Một phiến lạnh giá tan nhẹ trong lòng, Hinata dừng lại.
oOo
- Nghe nói ngài từng nhìn thấy Hyuga Hinata? - Giọng một gã trung niên cất lên.
- Phu nhân Tanata đã dâng ả cho ta. - Chất giọng trầm, lịch thiệp này là của tên đại hoàng tử.
Hinata nhíu mày, ra đây là chủ đề được bàn trong 'cuộc họp gia đình' của chúng...
- Nghe nói nàng ấy rất đẹp, là đại thiên kim nhà tể tướng. Tư dung của nàng ấy ngay từ bé đã vang xa khắp kinh thành. - Tên quý tộc tấm tắc nói.
- Hừ! Ả đúng là rất đẹp - Tên đại hoàng tử tỏ vẻ bực tức - Nhưng thật ngu ngốc!
- Có chuyện gì xảy ra ạ?
- Chẳng có gì cả! Vì không thích nên ta sai người dìm chết ả rồi!
Người đang hỏi bàng hoàng. Vì thái độ đại hoàng tử không tốt nên hắn cũng chẳng dám nói thêm.
Sau khi tên quý tộc đó lặng im, một kẻ khác tiếp tục lên tiếng
- Thưa đại hoàng tử, nói đến gia tộc Hyuga... Phải chăng cái chết của tể tướng Hiashi là...
- Hừm – Hắn nhếch mép cười nhạt. - Cái chết của hắn ta không quan tâm. Ta chỉ hi vọng các ngươi lấy hắn làm gương. Tốt nhất đừng đối đầu với đại hoàng tử này!
Tất thảy bọn quý tộc ở đó đều xám xanh cả mặt, lập rập cúi đầu không dám ngẩng lên. Đại hoàng tử - Trước mặt bọn chúng chính là con trai duy nhất của phu nhân Quỳnh Hoa, đệ nhất sủng phi của Tịnh đế.
Tuy chỉ là trắc phi, xếp sau hoàng hậu và phu nhân Ngọc Lộ. Nhưng phu nhân Quỳnh Hoa lại mang long thai đầu tiên. Từ xưa đến nay, Tịnh Đế luôn cưng chiều phu nhân hết mực.
Đại hoàng tử được phu nhân hết lòng yêu thương, dù không là thái tử nhưng từ bé đã được dạy dỗ như người kế vị. Trong triều trên dưới biết bao quan liêu, hai phần ba đã là vây cánh của ngài. Một người có thế lực lớn mạnh như vậy sao bọn chúng dám đối đầu?
Thấy bọn quý tộc ngoan ngoãn, khúm núm như cún con, đại hoàng tử cười khẩy, không buồn liếc chúng lấy một lần.
Hắn là ai? Đại hoàng tử của Tịnh Quốc, vương tử Toneri. Một bọn quý tộc nhỏ bé đã là gì để so với địa vị cùng thế lực của hắn?
Bàn cờ này, hắn đã đi rồi, sớm muộn gì đế vị cũng sẽ rơi vào tay hắn thôi!
Hắn, tuyệt đối không để ai giành lấy!
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro