Chương 34

Lại một ngày trôi qua nữa và Hinata đã ở đây ngót ba hôm liền. Trong thời gian đó, nhiều chuyện đã xảy ra.

Hinata thực sự mong muốn bình yên. Ít nhất cô muốn có một khoảng không gian yên tĩnh để suy nghĩ trước khi bắt tay vào hành động. Tuy nhiên, có lẽ không thể.

Mới sớm, từ bên kia hành lang, đôi mắt oải hương của cô đã nhìn thấy gã đần tóc vàng và nhị hoàng tử bày tiệc trà trên một ngôi đình trong hoa viên. Vừa nhác thấy bóng cô dạo qua, Naruto đã bật dậy.

- OY! OY! TA Ở ĐÂY NÀY!!

Giọng gã vang vọng khắp cung điện. Dường như gã đã gào lên bằng tất cả sức mạnh. Hinata đứng cách gã một hoa viên rộng mà cũng phải rùng mình. Cô tự hỏi thật ra gã đần ấy có tư chất gì mà Cửu Vĩ Thần Hồ lại lựa chọn vậy chứ?

- OY! THẤY TA KHÔNG?! - Hinata cứ đứng đó không nhúc nhích, Naruto lại sốt ruột gọi một lần nữa. Hai chân anh khẽ vận lực, xem chừng định phi đến chỗ cô.

May mắn thay, Hinata cuối cùng cũng lầm lì tiến lại. Cô cũng có kinh nghiệm khá nhiều. Biết rằng chạy trốn khỏi anh là việc mất nhiều chất xám.

Vậy nên thay vì tốn sức lực vì anh, cô sẽ dành lại để đối phó Yêu Tôn.

Kịch! - Cô đặt quyển sách dày đang cầm lên bàn, thả người xuống chỗ trống đối diện hai vị hoàng tử. Vẻ mặt Hinata đương nhiên không được thiện cảm, Naruto lại cứ nhìn cô mà cười xán lạn.

Nụ cười của anh ngốc nghếch nhưng bừng sáng. Giống như ánh nắng chiếu qua mây xanh.

Bây giờ thì cô có thể tự nhiên tiếp nhận nụ cười này rồi. Chí ít nó không khiến cô quá ác cảm như trước đây nữa.

- Nàng đang nghiên cứu về cờ vây à? - Đôi mắt bạc nhìn tựa ghi trên quyển sách mà Hinata vừa đặt xuống, giọng nói trầm ấm đỉnh đạc của nhị hoàng tử cất lên. Như để nhắc nhở sự hiện diện của mình. Naruto thôi cười, anh hắng giọng ngượng ngùng một cái thật lớn rồi ngồi xuống bên cạnh Neji, vội vàng giới thiệu.

- Đây là nhị hoàng huynh của ta... Huynh ấy tên là Neji... Nàng hãy cúi đầu chào huynh ấy đi.

Nhưng mặt Hinata vẫn lạnh tanh.

- Oy... Nể mặt ta chút đi mà... - Naruto nói khẽ.

Cô ngoảnh sang hướng khác.

- H... Hinata à... - Cái đầu vàng bất lực đổ sang một bên.

Những hành động giữa Naruto và mỹ nhân áo tím phản chiếu qua đôi mắt bạc trầm lặng. Nhị hoàng tử lãnh đạm nâng chén trà lên, nhấp một ngụm đắng rồi khẽ cười quay sang Naruto

- Không sao đâu, đệ đừng ép nàng ấy. - Giọng chàng lửng lờ như những áng mây đêm - Nhân tiện, có phải nàng chính là cô gái mà đệ đã đem về hai hôm trước?

Mặt Naruto chuyển sang hớn hở ngay, anh tủm tỉm nhìn Hinata, gãi đầu ngượng ngùng - Vâng.

Rào Rào!

Một trận lá đổ vừa đi qua, với một cơn gió lớn và màn lá úa bay đầy trời. Đôi mắt bạc như chìm vào tầng nước sâu, Neji thất thần.

Hoàng tử đem mỹ nhân về cung... Hành động này thể hiện điều gì, cả chàng và Naruto đều hiểu rõ.

Hơn nữa, một người vốn thờ ơ với sắc hương như Naruto mà lại mang nàng về, chứng tỏ nàng rất đặc biệt. Những tia sáng hấp háy trong đôi mắt xanh kia đã nói lên tất cả.

Hơi thở của Neji ngưng đọng vài giây...

Mãi, chàng mới lấy lại được nhịp thở nặng nề.

- Có phải tên nàng là Hinata? - Neji nhìn sang đôi mắt tím lạnh như hồ băng của cô, hỏi hoàng đệ.

Naruto gật đầu - Vâng. - Anh rót thêm chén trà nữa cho cô - Bấy giờ đang im lặng ngồi đó.

- Ồ... - Neji cười, nụ cười của chàng bỗng nhiên trở nên bí ẩn như vầng trăng sau áng mây, chàng lặng lẽ nhìn Hinata, nhưng sâu trong đôi mắt bạc vẫn dấy lên những gợn sóng dữ dội. - Có phải nàng tên đầy đủ là Hyuga Hinata?

Ngón tay của Hinata miết mạnh vào chén trà sứ tinh xảo.

Đôi mắt oải hương lóe sáng, chiếu thẳng về phía Neji.

Hai người mắt đối mắt.

Chỉ Trong phút chốc, bầu không khí trở nên khó hiểu đến kì lạ. Naruto nhíu mày nhìn Hinata và Neji, anh có linh cảm không hay.

- Không đâu... - Giọng Naruto vang lên cắt ngang cuộc đấu mắt giữa hai người. Anh nâng chén trà, giữa làn khói trà nghi ngút và thanh mát, khó có thể nhìn ra những cảm xúc đang ẩn giấu trong đôi mắt xanh.

- Hình như Hyuga Hinata là tên của đại thiên kim nhà tể tướng trước đây đúng không? Nàng ta đã chết trong vụ thảm sát năm đó. Hinata của đệ sao có thể trùng tên với người ấy được? Hơn nữa... - Anh dừng lại, dường như hơi đắn đo - Mặc dù đệ biết Hyuga Hinata là vị hôn thê của huynh, tuy nhiên nàng ta đã qua đời rồi. Đệ mong huynh hãy nghĩ thoáng.

Xoảng - Không có tách trà nào vỡ nát nhưng Neji có thể nghe thấy tiếng vỡ ấy từ sâu thẳm trong lòng mình. Chuyện xưa chợt ùa về, như mũi nhọn đâm vào tim.

Câu nói vô tình của Naruto đã khơi lại những kỉ niệm đau đớn.

Bên kia, sắc mặt của Hinata cũng không khá khẩm hơn là bao. Tuy nhiên, vốn sở hữu khả năng bình tĩnh vượt trội, cô cũng khéo léo che đậy được những bàng hoàng của mình.

Dù vậy, câu nói 'Mặc dù đệ biết Hyuga Hinata là vị hôn thê của huynh' mà Naruto thốt ra ấy lại cứ bật đi bật lại trong tâm trí cô.

Hôn thê của nhị hoàng tử?

Sao cô không nhớ gì cả?!

oOo​

- N... Này... - Rất lâu sau, Hinata nghe thấy giọng mình ngờ vực cất lên - C... Chuyện lúc nãy... Về vị hôn thê của nhị hoàng tử... Là thế nào? Ngươi có thể kể cho ta nghe chứ?!

Lần đầu tiên Naruto thấy cô như vậy. Anh chăm chú nhìn cô, sự lạnh lùng thường ngày đã bay hết, chỉ còn lại ngỡ ngàng.

Lúc này cô trở nên yếu đuối và nhỏ bé biết bao. Naruto chỉ muốn ôm lấy cô vào lòng.

- Được. - Anh dịu dàng cười, đôi mắt xanh nhìn cô không rời - Rất lâu về trước, cách đây cũng hơn mười năm, trong triều có một vị tể tướng tài ba. Để thể hiện sự yêu quý và trọng dụng, phụ hoàng đã kết thân với ông ấy bằng hôn ước giữa nhị hoàng huynh và trưởng nữ của ông ta. Thế nhưng không hiểu sao, hôn ước ban ra chưa được bao lâu thì gia đình ông ta bị thảm sát, lúc đó do phụ hoàng lâm bệnh nặng nên sự việc cũng chưa được điều tra rõ, về sau, ta nghe nói ông ta đã tạo phản nhưng bị phát hiện. Trưởng nữ của ông ấy cũng chết trong vụ thảm sát đó.

Anh nhìn sang gương mặt câm lặng của Neji, thở dài - Hoàng huynh chưa bao giờ quên được nàng ấy.

Hinata theo ánh mắt của anh mà nhìn sang chàng...

Người này... Từ bấy đến nay... Chưa bao giờ quên được cô ư?

Thật sự cô không hề hay biết.

Nếu cố lục lọi thật kĩ trong kí ức, dường như có thể đào ra một số hình ảnh mơ hồ nào đó... Là gì nhỉ? Một buổi sớm tươi sáng... Khóm hoa Thủy Tiên... Thiếu niên tuấn tú khẽ cười...

Hinata không thể nhớ rõ. Đầu cô đau nhức quá!

Dù tâm trạng trở nên rối loạn, vẻ mặt Hinata vẫn bình tĩnh như không có chuyện gì. Đó là bản năng của một Long Thần. Thế nhưng, tai cô đã ù đi từ lâu, nhất là khi cô nghe thấy những lời của Neji...

Với đôi mắt nhuốm buồn, chàng nhìn cô, sâu vào cô. Dường như đôi mắt bạc đó có thể nhìn thấy tất cả tâm trí của cô vậy.

- Dù là hôn thê, chúng ta chỉ gặp nhau một lần. Nhưng ta không bao giờ quên được nụ cười của nàng.

Naruto và Hinata lặng im. Ánh mắt của anh chàng tóc vàng chất đầy xót xa. Ngược lại, Hinata thì không thở nổi nữa.

Cô quá bất ngờ trước diễn biến này.

Đôi tay cô do choáng váng mà trở nên lạnh băng.

Soạt.

Một tia nắng vừa mới chiếu rọi lên làn da giá lạnh của cô. Hơi ấm mạnh mẽ. Hinata khẽ hé mắt nhìn, tay cô đang nằm gọn trong bàn tay to lớn của anh chàng tóc vàng.

- Nặng nề quá... - Hinata nghĩ. Cô không còn sức lực phản kháng hay cáu giận. Ngay lúc này, cô muốn được thả lỏng.

Bàn tay nhỏ bé lạnh lẽo của cô vô thức níu lấy bàn tay to lớn nóng ấm của anh. Hinata có thể cảm nhận thấy những vết chai sạn do cầm kiếm - Một cảm giác mạnh mẽ và vững vàng truyền đến cô.

Lần đầu tiên, cô nghĩ - Không ngờ gã đần cũng có lúc đáng dựa dẫm thế này...

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro