Chương 45

Đám sát thủ không nói nhiều bởi nhiệm vụ của chúng là giết chóc.

Neji càng không ngạc nhiên bởi chàng thừa biết với thân phận của mình việc gặp một hai toán sát thủ ám sát trong ngày chỉ là bình thường.

Chàng chỉ thắc mắc vì sao chúng lại mang được lũ yêu quái ấy đến.

Còn Hinata? Cô đương nhiên biết mục đích của chúng là gì nên càng không phải bàn.

Cả hai bên ngay lập tức lao vào nhau. Kiếm khí va chạm nảy hoa lửa.

- Hãy nép vào lưng ta! – Neji vừa chống đỡ kẻ thù vừa ra sức che chắn cho cô. Kẻ thù khá đông, hơn nữa còn có yêu quái. Chàng sợ rằng cô sẽ hoảng loạn.

Nhưng khuôn mặt bình thản của Hinata còn khiến chàng sửng sốt hơn cả việc bị một đám yêu quái vây quanh.

Grao!

Một con yêu tấn công vào sau chàng. Lũ sát thủ cũng dồn dập tấn công phía trước. Neji đẩy kiếm của chúng ra xa, xoay người chém đứt đầu con yêu, ngay lúc này, một đám yêu quái khác liền lao đến, chia tách Hinata khỏi chàng.

- Hinata! – Neji gào lên khi thấy cô bị một lũ quái vật bao vây. Nhưng đám sát thủ không cho chàng thời gian lo lắng. Kiếm của chúng lũ lượt chém xuống.

Dù vậy, từng tên, từng tên, cứ ngã xuống dưới kiếm của chàng.

- Đợi ta! – Chàng nói rồi nhanh chóng dứt điểm những tên còn lại.

Hinata nhíu mày nhìn lũ yêu quái nhớp nhúa xung quanh.

- Khà khà! Xem chúng ta có gì nào? – Đám yêu quái chưa hành động vội khi nhìn thấy tiên khí chờn vờn quanh ấn đường của cô. Chúng cợt nhã – Xơi được ngươi thì chúng ta sẽ có thêm hàng trăm vạn năm yêu lực!

- Ừ. - Hinata nhắm mắt cười – Thử xem.

- Đừng thách thức! – Đôi mắt chúng đỏ lên – Có phải ngươi nghĩ chúng ta không dám đụng tới ngươi? Hả? Long...

Xẹt! – Chữ 'thần' chưa kịp nhả ra, con quái đã chết tươi.

- Ngươi! – Lũ còn lại dè dặt gầm gừ với cô.

Khóe môi đẹp nhếch lên. Thanh kiếm trong tay còn rỏ máu yêu quái. Hinata nhìn đôi mắt giận dữ của chúng phản chiếu qua gươm – Sao các ngươi biết thân phận của ta?

- Hừ... Ngươi không dám để tên người phàm kia biết mình là ai đúng không? – Chúng nói – Dù không xơi được ngươi, ta cũng khiến ngươi bại lộ thân phận.

Cô nhíu mày.

Lũ yêu quái lại càng cười điên dại.

- Quả nhiên... Đúng là nếu ngươi để lộ thân phận ở đây thì sức mạnh của ngươi sẽ bị ảnh hưởng!

- Các ngươi! – Lần này Hinata thực sự giật mình. Bọn này không những biết thân phận của cô mà còn biết được giao ước giữa cô và Sakura? Rốt cuộc đứng sau chúng là ai?

Bọn yêu quái cười hả hê – Thoải mái đi nào, chúng ta đến đây hôm nay không phải để xơi tái ngươi đâu. Thịt ngươi sẽ là món chính vào hôm khác. Còn giờ...

Dứt lời, nhanh như cắt chúng lao đến Neji.

Soạt!

Long Minh sáng rực giữa bầu trời!

Hinata chạy đến chỗ chàng. Lũ yêu quái đã bị Long Minh của cô đánh ra tro. Nhưng, nhân lúc hỗn loạn mà Neji không đề phòng, một tên sát thủ đã xuyên được kiếm qua ngực chàng.

Neji gục xuống. Những tên sát thủ còn lại định bỏ chạy thì bị kiếm khí cắt phăng đầu. Hai mảnh thân thể rơi phịch xuống đất.

Hinata nhanh chóng đỡ lấy cơ thể đầy máu của chàng. Cả hai cùng dịch chuyển về Vương phủ.

oOo​

Vết thương của chàng chảy rất nhiều máu. Neji ôm lấy viết thương, tà áo nguyệt bạch bị nhuộm thành đỏ sẫm. Đầu óc chàng quay cuồng. Thanh kiếm xuyên từ lưng ra phía trước vẫn còn cắm vào tim. Neji cảm thấy tim của mình nóng ran, đến nỗi muốn ngừng thở.

Thế nhưng, trong lúc tận cùng đau đớn và mơ hồ đó, chàng vẫn cảm nhận được. Cô đang đưa chàng đi, với một sức mạnh khủng kiếp, với tốc độ kinh hồn.

Làm... Sao nàng ấy...

Chàng nhíu mày

Năng lực này... Không bình thường...

Chớp mắt, chàng đã được đặt xuống giường của mình trong Vương phủ. Trước đó, Hinata đã rút thanh kiếm cắm trên lưng chàng ra. Ý thức của Neji gần như mất đi hoàn toàn. Chàng chỉ nhớ rằng, sau khi chàng nằm xuống, rất nhiều người đã ùa vào.

- Mau xử lí vết thương của nhị hoàng tử! – Hinata nói. Những đại y được thị nữ gọi vào nghe vậy liền hốt hoảng băng bó, bắt mạch. Mặt họ tái đi khi thấy huyết sắc của chàng mất dần.

Hinata nhíu mày đi ra ngoài. Cô cắn tay, lo lắng nhìn trời.

- Mọi chuyện càng lúc càng đi quá xa. – Cô đau đầu nghĩ.

- Hinata! – Bóng dáng Naruto hớt hãi xuất hiện. Anh đáp xuống trước mặt cô, dường như đã phi thẳng từ Đông Cung đến đây mà không dùng ngựa.

- Ngươi tỉnh rồi à? – Cô rất kinh ngạc khi thấy anh tỉnh nhanh như vậy. Theo lí phải đến bốn năm ngày mới đúng, vậy mà hôm nay chỉ mới ngày thứ hai.

- Trên đường đến đây ta nghe nói nàng và hoàng huynh bị phục kích! – Naruto nắm chặt vai cô – Hai người có sao không?

Hinata trầm mặc nhìn vào căn phòng phía sau – Ta không sao, nhưng... - Đôi mắt tím nhắm lại.

Naruto cũng nhìn vào căn phòng. Khi vệt máu đỏ thẫm dưới sàn nhà đập vào mắt, cơ thể anh đông cứng lại.

- Hoàng huynh... - Naruto sững sờ, đôi chân cứ thế bước vào trong như kẻ vô hồn.

Neji đang bất tỉnh trên giường. Xung quanh chàng là rất nhiều ngự y. Tất cả cung nữ trong phủ cũng hớt hãi đổ dồn về đây. Ai cũng bận rộn cứu chữa. Khi thấy Naruto đến, cũng không có thời gian hành lễ mà chỉ nhún mình chào một cái.

Hinata bước theo sau anh.

Băng bó xong vết thương, đại y có đến gặp riêng hai người. Ngay khi thấy nét mặt buồn bã sa sầm của lão, đôi tay Naruto run lên, lạnh như băng.

Hinata lo lắng nhìn anh.

Lão đại y nhìn khuôn mặt chết lặng của Naruto hồi lâu. Có lẽ cũng biết không cần nói nhiều làm gì nữa. Lão buông một tiếng thở dài rồi lắc đầu

- Tim đã bị xuyên qua rồi.

Vai Naruto thỏng xuống. Một chân lùi về sau. Hinata có thể thấy, sự suy sụp hiện lên trong đôi mắt xanh tang thương.

Neji là người anh trai thân thiết nhất. Người đã cùng anh lớn lên. Người luôn che chở, bao bọc cho anh.

Hinata thở dài.

- Được rồi. – Cô gật đầu với lão – Ngươi hãy về nghỉ đi.

Được sự cho phép, lão nhanh chóng lui ra. Hinata cũng cho những thị nữ trong phòng đi hết, để Neji được yên tĩnh.

- Ta muốn ở cạnh huynh ấy. – Naruto cuối cùng cũng lên tiếng. Anh không nhìn cô mà đi thẳng vào phòng, ngồi lặng bên giường chàng.

Hinata lặng lẽ nhìn khuôn mặt đau buồn đó. Thế rồi cô quay lưng. Nhưng chỉ mới cất bước, từ trong phòng, Hinata đã nghe thấy giọng nói của Cửu Vĩ.

Giọng gã khàn khàn, nhưng không giấu được sự lo lắng

- Ngươi... Đừng làm chuyện đó!

Khóe môi đẹp nhếch lên. – Ái chà... Bị nhốt trong cơ thể hắn mà cũng cố nói chuyện à? Ngươi sẽ đau đớn.

Quả thật, giọng nói của gã có chút gầm gừ. Dường như đang cố chịu đựng. Dù vậy, gã vẫn gào lên

- Đừng xàm! Ngươi biết hậu quả mà!

Đôi mắt tím nhàn nhạt ngước lên, vẻ mặt cô lạnh lùng - Ừ, thì sao.

- Ngươi! – Cửu Vĩ gào thét.

- Hừ! – Hinata không nói nữa. Cô cứ vậy quay lưng bỏ đi.

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro