Chapter 1


Tác giả: Ám Dạ

Bài được đăng lúc 2:24 pm, tháng 6, năm 2014

Nguồn: vnsharing

_________________________

Disclaimer: Như thường lệ, mọi nhân vật trong fic đều là của Kishimoto.

Author: meoluoimiru

Category: romance

Rating: K

Warnings: OOC, lại là OOC và dài dòng

Pairings: NaruHina

Status: Đã hoàn thành

Notes:

1. Ý tưởng của fic nảy ra rất bất chợt, mọi thứ đến rất nhanh :") thứ lỗi cho sai sót ạ. Có thể ăn kèm với nhạc nhẹ (tốt nhất là nhạc không lời )

2. Fic dựa trên một câu chuyện có thật (thực ra là chuyện của au) thêm thắt một vài thứ. Để hoàn thành nó thì au đã siêu vật vờ mấy ngày để nhớ lại trải nghiệm phẫu thuật đau khổ. (rùng mình)

3. Vâng tên fic lại mang tính chất lừa đảo nữa ạ Và cái hình cũng chả liên quan quái đâu.

4. Thế thôi, hy vọng bạn thích fic.

Summary: Tình yêu đầu tiên, vào một mùa thu đông

_________________________

Tôi bắt gặp ở góc cuốn vở của cậu ấy có vẽ một hình người con gái. Nét vẽ rất trẻ con, nhưng với mái tóc đó, tôi biết cậu vẽ ai.

Đó là lúc tôi nhận ra tình cảm mà tôi dành cho cậu bạn ngồi bàn trên mình đã lớn đến thế nào.

Cậu ấy có mái tóc màu hoàng kim lấp lánh dưới cái nắng ban chiều, tấm lưng của cậu ấy lớn và trông vững chãi.

Cái cười của cậu ấy rạng rỡ đến chói mắt. Và đặc biệt là đôi mắt, xanh bao la màu biển cả rộng lớn mênh mông. Tôi luôn bị hút vào chúng... Tôi yêu cậu ấy.

Lớp của chúng tôi có vô số thành phần, họ đều là những con người vô cùng đặc biệt.

Uchiha là chủ tịch hội học sinh, cậu ấy thông minh, điềm tĩnh, và còn rất đẹp trai.

Nara là thần đồng, mặc dù cậu có chút lười biếng, cậu ấy vẫn sở hữu một thành tích rất đáng ngưỡng mộ.

Kiba là một người sôi nổi hiếu động, cậu ấy rất có tiếng tăm trong câu lạc bộ bóng đá. Shino, thành viên ưu tú của ban sinh vật...

Haruno Sakura, cô ấy là bạn thân từ bé của tôi. Là nữ hoàng của trường Chuyên Konoha, học đều mọi môn, xinh đẹp như một đóa anh đào trong mùa xuân.

Đó cũng chính là người con gái trong hình vẽ trẻ con của cậu.

_________________________

Tôi vẫn thường đọc sách trong thư viện.

Tôi rất thích sách, sách khoa học, sách văn học, sách giả tưởng, sách thám hiểm, sách văn hóa, sách danh nhân...

Sách cũ, sách mới... Sách bày trên kệ, sách cất trong kho...

Cảm nhận những mặt giấy nham nhám, những con chữ in ở trên, màu mực đen nổi rõ.

Mùi giấy dìu dịu, bìa sách dày cứng,... Mọi thứ khiến xúc cảm trong tôi lâng lâng.

Tôi không giỏi giao tiếp, hay bối rối trước hầu hết mọi chuyện. Bài nói luôn là cực hình...

Tôi nghĩ rất nhiều trong đầu, nhưng không đưa được lời nói thoát ra khỏi cửa miệng.

Mọi người nghĩ tôi vô vị, tôi không có nhiều bạn cho lắm.

Sakura là một trong số ít đó, cô gái ấy có khả năng lắng nghe tuyệt vời.

Ngoài sách ra, tôi còn có một thứ yêu thích khác. Đó là cậu.

Cậu và tôi học chung một lớp, chúng tôi khác nhau như ngày và đêm.

Cậu rất hiếu động và ồn ào. Bất cứ nơi đâu, cậu cũng có thể lôi kéo sự đồng tình của đám đông.

Cậu luôn đi tiên phong trong các hoạt động của trường lớp, luôn là thế!

Mối quan hệ của cậu rộng khắp các khối, bước đến đâu cậu cũng được rủ rê nhập hội.

Ăn nói rất tự nhiên và lưu loát, cậu khiến giáo viên cũng phải ngạc nhiên vì khả năng biện luận của mình.

Mặc dù cậu khá ngổ ngáo, cậu vẫn khiến mọi người xung quanh quý mến...

Tôi thích ngồi ở cửa sổ thư viện, dõi theo cậu đang hăng máu cùng Sasuke luyện tập.

Cậu rất hiếu thắng, và cũng rất nổ lực, cậu khiến cả thế giới xung quanh mình lấp lánh khi cậu cười.

Tôi yêu nụ cười ấy...

Hay ngồi đằng sau nhìn tấm lưng vững chãi của cậu, thích thú cười khúc khích khi cậu lăn ra ngủ gật.

Có đôi lần cậu quay xuống chỗ tôi ngồi. Những lần đó tôi thường hành xử rất ngốc nghếch, đỏ mặt và lắp bắp mặc dù cậu chỉ muốn hỏi mượn vở những môn cậu chưa chép hết bài (vì ngủ gật).

Tôi cảm thấy hạnh phúc khi cứ được ngồi đằng sau cậu như thế này, cả thế giới của tôi chính là cậu ấy...

Tập vở hôm đó của cậu, hình vẽ mãi không xóa, khuôn mặt của cô bạn tóc hồng vẫn cứ nằm ở góc mép.

Cũng như hình ảnh của cô ấy mãi nằm trong đôi mắt màu trời biển...Và hình ảnh của cậu mãi nằm trong mắt tôi...

Tôi biết cậu yêu cô ấy, tôi đành mỉm cười.

Tình cảm này, cậu không cần biết, tôi mãi dõi theo cậu, thế là đủ!

_________________________

End!

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro

Tags: #naruhina