Chapter 5
Hôm nay là ngày mấy nhỉ, tôi thậm chí còn không biết ngày tháng đã trôi qua thế nào.
Tôi chợt nhớ lại Robinson đã vạch trên tường để đánh dấu ngày tháng. Tôi tự hỏi, mình có nên làm thế không?
Hanabi hay đến thăm tôi hơn trước, con bé nằng nặc đòi tôi tết tóc cho.
Cuối năm, cậu ít đến thăm tôi hơn ngày trước. Cũng phải, thời gian để kiểm tra cuối kì...
"Chị Hinata!"
"Ơi..."
"Dạo này anh tóc vàng không thấy đến nữa nhỉ..."
"Ừ, anh ấy còn nhiều việc ở trường mà."
"Mỗi lần anh ấy nhìn chị... Em thấy,..." Hanabi trầm ngâm.
"Chào chị Hinata... Có Hanabi ở đây không ạ?"
Giọng của một cậu nhóc chen vào khoảng im lặng. Tôi nhìn ra ngoài tươi cười:
"Con bé ở đây Konohamaru..."
Thằng bé càu nhàu:
"Hanabi tớ đến đón cậu này, nhanh lên, trễ giờ vào học đó!"
Hanabi thở dài như một bà cụ non, giọng kéo dài:
"Tới đây, tới đây!"
Con bé nhìn tôi bằng đôi mắt khó hiểu. Rồi nhún vai chạy đến bên cậu bạn.
Tôi phì cười. Mà rốt cuộc con bé muốn nói gì nhỉ?
_________________________
Trời nhuộm nắng, những ngày đông rét mướt bắt đầu thưa dần, thế chỗ là những hơi xuân ẩm ướt.
Tiết trời ấm lên sau bao nhiêu ngày buốt giá.
Một mùa đông chuẩn bị lui về nghỉ ngơi, một năm nữa sắp kết thúc. Những chồi con nhú lên một màu xanh nõn ngọt ngào.
Sự sống bùng lên mạnh mẽ, hơi thở của vạn vật mãnh liệt. Tôi đưa những ngón tay chạm đến ô cửa sổ, nắng căng tràn, một màu vàng phơn phớt như màu trà. Nắng hãy còn yếu ớt...
Vào một ngày trời đẹp như thế này, cậu đến. Mang trên mình mùi thơm của ánh mặt trời và một vài cuốn vở nhỏ.
Phòng bệnh hôm nay của tôi rất đông, bạn bè ùa đến không một lời báo trước. Hóa ra hôm nay đã là sinh nhật tôi rồi.
Sinh nhật tôi mười bảy tuổi.
Bánh gato do chính tay Sakura làm, Sasuke cũng có phụ giúp chút đỉnh.
( Tôi thừa biết hầu hết là do Sasuke làm, bạn tôi chẳng bao giờ ngó tới bếp núc. ^^ )
Một chồng sách vở tài liệu trong thời gian tôi vắng mặt của Ino, cô bạn thật là thực tế.
Một cuốn sách hướng dẫn nhảy xà đúng cách của Lee. Cảm ơn cậu nhưng thực sự tớ sẽ chẳng bao giờ dám thử nó lần nữa đâu! Một cái kẹp tóc lấp lánh của anh Neji.
Cuốn 'Ruồi trâu' của cô bạn sinh hoạt ở thư viện. Còn nhiều quà lắm mà tôi đếm không xuể.
Tôi thấy khóe mắt mình cứ ươn ướt mãi, cười mà sao nước mắt cứ lã chã rơi.
Mọi người xúm vào dỗ dành rồi chê tôi mít ướt.
Bánh thắp nến lung linh, mọi người hò reo:
"Ước đi, ước đi, ước đi nào!"
Tôi không biết ước gì nữa, bởi vì lúc này tôi quá hạnh phúc rồi.
Thì ra tôi không có vô hình...thì ra mọi người rất quan tâm đến tôi.
Chúng tôi la hét và hát hò ầm ĩ.
Cô y tá vào sạc cho cả bọn một trận, nhưng rồi cũng phì cười vì cả lũ quỷ chúng tôi.
Suốt buổi tiệc, cậu chỉ đứng một góc phía xa, lặng lẽ nhìn tôi và mọi người ồn ã.
Sau cùng, khi tiệc tan, cậu đến quàng cho tôi một chiếc khăn cổ và đưa cho tôi một chồng vở.
"Chép bài cẩn thận, không hiểu gì thì hỏi tớ. Sắp tới ngày cậu đi học lại còn gì..."
Tôi đỏ mặt, gật đầu khẽ.
"Hôm nay cậu có vui không?"
"C...có."
Cậu nở nụ cười.
"Giờ thì nghĩ ngơi đi... Tớ về đây."
Tôi định mở miệng nói gì đó, cậu ấy quay lưng đi, tôi níu áo cậu lại.
"Sao thế?"
"A..."
Tôi không biết tại sao lại níu áo cậu nữa, người tôi lại nóng bừng, tôi lúng búng
"Đi cẩn thận nhé..."
"Ừ..."
_________________________
Tôi ôm chồng vở đến chiếc bàn nhỏ kê ở góc phòng. Chân tôi đã khá hơn nhiều, tuy nhiên tôi vẫn phải nẹp chân và đi nạng một thời gian nữa.
Loạng choạng thế nào...Tôi làm rơi cả chồng sách vở...Một vài cuốn mở ra.
Khoan đã nào...Đây là một phong thư...
"Gửi Hinata..."
Là gửi cho tôi, sao cậu ấy giữ nhỉ?
Tò mò, tôi ngồi xuống, xé mép phong thư...Là nét chữ cứng cáp của cậu. Tôi cắn môi, nước mắt tự nhiên tuôn trào, mũi tôi đỏ ửng, khuôn mặt tôi nóng bừng...Năm dòng vỏn vẹn.
"Will you love me in December as you do in May,
Will you love me in the good old fashioned way?
When my hair has all turned gray,
Will you kiss me then and say,
That you love me in December as you do in May?"
Giống như mép cuốn vở ngày nào, hình ảnh tươi cười của cô bạn tóc hồng đã nhòa mà tôi không để ý.
Giống như ánh mắt thanh thiên ngày nào đã đổi hướng mà tôi không hề hay...
The End!
Cảm ơn các bạn đã đọc tới tận đây! Các bạn hẳn là Fan cuồng của NaruHina rồi nhỉ?! *giống mình*
Tóm lại là..... THANK YOU!
Và....
CHÚC BẠN CÓ MỘT NGÀY THẬT VUI VẺ....nhé!
☆*:.。. o(≧▽≦)o .。.:*☆
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro