12. Sinh nhật (2)
Có lẽ có người cảm thấy hơi kì lạ, tại sao Sasuke luôn quan tâm đến cổ áo của mình? Bởi vì Sasuke có một bí mật không thể nói ra. Quay lại lúc họ đang thay đồ trước khi đi xuống cầu thang.
Trong phòng ngủ có một núi quà sinh nhật nhỏ từ mọi người. Naruto kinh ngạc cảm thán một tiếng liền vui vẻ đi thay quần áo, thấy Sasuke vẫn đang loay hoay trước tủ quần áo, trông bộ dáng này rất đáng yêu, nên lặng lẽ đến gần Sasuke, ôm lấy khi cậu chưa chuẩn bị trước, "A... trên người Sasuke có mùi thơm nhất a... Hmm... như thế nào, cậu đang lưỡng lự không biết nên chọn quần áo gì à? Tớ nghĩ Sasuke mặc gì cũng đẹp, cứ chọn cái nào cũng được. ""Thả tôi ra...đồ ngốc, cậu làm tôi khó chịu quá!"
Naruto thả cậu ra và xoay cậu lại đối mặt với mình, Sasuke bị giữ chặt ở giữa anh và tủ quần áo. "Sasuke, cậu đã tặng quà gì cho tớ vậy?" "Tôi không tặng quà cho cậu." "Không được đâu, vì thứ tớ muốn nhất là món quà của Sasuke đó." "Sinh nhật của cậu là do tôi sắp đặt. Đây là quà của tôi tặng cho cậu, được chưa." Sasuke không nhịn được mà túm lấy cổ áo Naruto, "Đừng gây rắc rối nữa, để tôi thay quần áo. Chúng ta không thể để người ở dưới đợi quá lâu, sau khi họ rời đi, cậu muốn làm gì cũng được... Hmm... ân." Naruto đột nhiên trở nên phấn khích sau khi nghe những lời của Sasuke. Cậu ước gì mình có thể "xử tử" Sasuke ngay tại chỗ. Đáng tiếc, thời gian có hạn nên Naruto không khỏi suy nghĩ, trước tiên cần một ít "Lãi suất" đi, chờ sau khi kết thúc lại yêu cầu Sasuke trả cả vốn lẫn lãi cho mình.
Sasuke không biết Naruto đang nghĩ gì trong đầu, cậu chỉ biết rằng mình không thể hô hấp được! Tên đội sổ này cuối cùng cũng buông ra, lúc Sasuke đang thở hồng hộc, liền nhanh chóng trồng mấy quả dâu tây nhỏ lên cổ cậu, Sasuke tức giận tát anh một cái:
" Cậu như vậy sẽ làm người khác nhìn thấy, đồ ngốc!!! Lão tử liều mạng với cậu!!! Chidori!!!"
"Ah~ Mưu sát chồng... Yamete... à... tớ muốn chết, tớ muốn chết rồi..."
"Cậu ngon bỏ chạy thử đi!"
"Vợ ơi, bớt giận a! Tớ sai rồi, tớ sai rồi, tớ có thể bảo đảm sẽ không bị phát hiện mà!"
"Nói"
Naruto liền chỉ vào tủ quần áo "vừa mới tớ thấy có một bộ quần áo với dáng cổ đứng có thể che đi nó." Thế là Sasuke liền mặc bộ quần áo trông hơi giống loại cậu mặc trong buổi tập kịch.
Naruto thầm nghĩ, quả nhiên bộ dáng cấm dục cũng rất thích hợp với Sasuke... ngo ngoe rụt rịch tâm tư liền bị Sasuke trừng mắt, tạm thời đè nén chúng lại, Naruto bất lực, để Sasuke xù lông lần nữa cũng không tốt chút nào, vẫn nên đợi đến tối rồi tính tiếp.
Thế nên suốt đêm, để không bị lộ bí mật của mình, Sasuke luôn quan tâm đến chiếc cổ áo của mình, thậm chí còn nói năng lơ đãng (ôi, tội nghiệp Sasuke). Hơn nữa, Naruto còn nói rằng cậu phải nắm tay của anh khi đi xuống cầu thang. Lúc đầu, Sasuke từ chối, nhưng Naruto nói rằng điều này sẽ chuyển hướng sự chú ý của họ (thật sao?), nên Sasuke đã thỏa hiệp.
May mắn thay, mọi người đang tập trung phàn nàn và không nhận thấy sự mất tự nhiên của Sasuke nên sự lo lắng của Sasuke là không cần thiết.
Nhân vật chính dày đặc câu nói khiến mọi người càng chú ý tới Naruto, ngoại trừ than phiền cùng chúc phúc, mọi người đều đến mời ly rượu này đến ly rượu khác. Naruto là Hokage, hôm nay lại là sinh nhật của anh, cho nên anh không thể từ chối những ly rượu này. Bất kể ai đến mời, anh cũng đều uống, nếu cứ uống như vậy thì sẽ say đến bất tỉnh.
Có vẻ như mình phải hành động rồi, Sasuke nghĩ, và trong khi không ai chú ý, cạu lặng lẽ thay rượu trắng Naruto uống thành nước lọc và rượu vang đỏ thay bằng Caca. Naruto cảm thấy có gì đó không ổn khi uống ngụm nước đầu tiên, vừa định nói thì thấy Sasuke đang nháy mắt với mình một cách tuyệt vọng, đáng tiếc Naruto không thể hiểu được: "A, Sasuke, mắt cậu bị sao vậy? cậu bị chuột rút à?" Sasuke gần như nghẹn một bụng máu muốn phun ra đi, đồ ngốc này!
"À, sao thế, mắt tôi có thứ gì đó có cảm giác thật khó chịu. Naruto, cậu có thể qua đây giúp tôi xem được không?" Sasuke dứt khoác thuận nước đẩy thuyền. Mấy người xung quanh Naruto nhìn nhau, mỉm cười đầy hiểu ý, tỏ vẻ lí giải. Naruto một bên nói xin lỗi một bên bị Sasuke kéo ra khỏi trung tâm đám đông.
Ở một góc nào đó "Sasuke, để tớ xem mắt cậu có sao không?" Giọng Naruto khá lo lắng. "Cậu thật sự ngu ngốc hay là giả vờ ngu ngốc vậy? Đây là cái cớ ngươi không thể nghe hiểu à, đồ ngốc!" Sasuke thấp giọng mắng. "Nhưng tớ tin những gì cậu nói vô điều kiện mà! Hả? Cái cớ? Tại sao?" Naruto gần như say khướt và đầu hơi choáng váng. "Tôi sợ cậu bị đám người kia chuốc say nên tốt bụng đổi rượu cho cậu, cậu nói ra chẳng phải là vô ích sao? Tôi nháy mắt ra hiệu cậu giả vờ như không biết, nhưng ai biết rằng cậu thật sự không biết. Cậu còn nói mắt tôi bị rút gân, tức chết tôi mà, đến nỗi cậu đi mà cầm mấy chai rượu kia cùng những người đó uống đến chết luôn đi, tôi không quan tâm đến cậu nữa! !" Sasuke nói, ném tay ra chuẩn bị rời đi.
Naruto chợt tỉnh dậy và nắm lấy tay Sasuke: "Đừng giận, Sasuke, tớ biết cậu muốn tốt cho tớ. Tất cả là lỗi của tớ khi không hiểu được ý tốt của cậu, nhưng mọi người cũng vui vẻ nên đã uống thêm. Thực ra, tớ không thích uống rượu chút nào. Nếu tớ uống rượu làm cậu không vui, tớ sẽ không uống." Naruto mặt buồn rầu nói.
"Ai... tôi thật sự không có biện pháp gì với cậu mà, thật sự không trách cậu, nhưng cậu cũng đừng chú tâm vào uống rượu và nói chuyện với bọn họ. Ít nhất cũng phải ăn chút gì đi, nếu không sẽ rất có hại cho cơ thể." Sasuke đỡ trán và thở dài.
"Ân, đều nghe cậu. Đi ăn gì đi Sasuke." Hehe, bà xã đại nhân của ta thực sự yêu ta nhất. Giả vờ đáng thương vẫn hữu dụng với cậu ấy, bởi vì Sasuke là miệng dao gâm nhưng tâm đậu hủ a.
Giai điệu nhẹ nhàng vang lên và mọi người đều đang tìm kiếm bạn nhảy vì đây là điệu nhảy dành cho hai người. "Tớ có vinh dự được khiêu vũ với một anh chàng đẹp trai như cậu không?" Naruto hơi cúi đầu và đưa tay ra cho Sasuke.
Gia hoả này lại đang giở trò gì vậy? Lời nói quân tử như vậy thật sự phát ra từ miệng anh sao? Ngoài ra, cậu ấy học nhảy khi nào? Sasuke không thể tưởng tượng được điều đó. Hơn nữa, hành động vừa rồi của Naruto đã thu hút rất nhiều sự chú ý. Cảnh này giữa nam và nữ thì sẽ rất lãng mạn và đẹp đẽ, nhưng cả hai đều là nam giới! Không cảm thấy kỳ lạ khi hai người đàn ông cùng khiêu vũ sao? Sao lại dùng ánh mắt mong đợi nhìn chúng tôi như vậy? Các ngươi thật muốn xem chúng tôi nhảy sao! Điều này làm tôi xấu hổ muốn cự tuyệt đó! Tuy nhiên, nếu thực sự từ chối Naruto, cậu ấy sẽ rất buồn vì hôm nay là sinh nhật của cậu ấy... Trên đây đều là những lời độc thoại nội tâm của Sasuke, trong mắt người khác họ chỉ thấy là Sasuke sững sốt tí thôi.
Sasuke bình tĩnh lại, hít một hơi thật sâu và đặt tay mình vào tay Naruto. Việc nhỏ thôi, chỉ là nhảy thôi mà, ai sợ ai chứ? Sau khi chọn vị trí, Naruto nhẹ nhàng ôm lấy eo của Sasuke, nắm tay cậu một cách tự nhiên, bốn mắt nhìn nhau rồi từ từ nhảy theo điệu nhạc. Sasuke hơi ngạc nhiên, Naruto nhảy khá tốt.
"Cậu học được điều này khi nào vậy?" Sasuke nhìn chằm chằm vào Naruto, cảm thấy Naruto khi khiêu vũ dường như có một tâm hồn khác, tao nhã và lịch lãm. Đây có thực sự là Naruto sao?
"Để tớ nghĩ lại... Có lẽ là cách đây vài năm. Sakura và những người khác nói rằng tớ cần một chút khí chất lịch lãm để tăng sức quyến rũ của mình. Họ cũng nói rằng đàn ông khiêu vũ là hấp dẫn nhất. Họ đề nghị tớ nên học nhảy. Tớ nghĩ cậu có thể thích nó, vì tớ bắt đầu học nó một cách nghiêm túc, bởi vì tớ quá ngu ngốc, học rất lâu, nhưng tớ không ngờ rằng nó sẽ có ích vào ngày hôm nay." Naruto mỉm cười. và nhìn sâu vào đôi mắt giống như ngọc đen hơi hơi co rút lại của Sasuke.
Sasuke hơi dời đi tầm mắt, không nhìn Naruto. Thực sự, cậu vô cùng xúc động. Mười năm qua, Naruto đã vì hắn làm rất nhiều chuyện hắn biết hoặc không biết, nhưng Naruto lại chưa từng nói cái gì. Naruto lúc này, thật sự làm cậu cảm động trong lòng. Anh không dám nhìn vào ánh sáng lấp lánh trong đôi mắt xanh đó. Anh sợ rằng mình không thể chịu đựng được sự thâm tình của nó.
Nghe Sai kể rằng Naruto từng vị cậu mà bị đệ tử của Bát Vĩ Jinchuuriki, nữ ninja đến từ làng Mây đánh đến bầm dập, máu tươi chảy thành dòng. Dù vậy, cậu ấy vẫn yêu cầu Sai giữ bí mật cho mình. Có một số điều Naruto không muốn cậu biết. Từ trước đến nay trong tiềm thức của Naruto những việc luôn đau đớn, mệt mỏi, khó khăn hay nguy hiểm đều theo bản năng mà dành đi làm thay cậu, thậm chí còn chịu đựng những hậu quả do cậu làm. Tuy rằng cậu hiểu được Naruto mong muốn bảo vệ cậu, nhưng hắn không muốn trở thành một kẻ yếu đuối núp sau lưng Naruto hưởng thụ sự bảo vệ, mà là một người có thể cùng cậu ấy kề vai tiến lên, sát cánh chiến đấu! Cậu cũng không muốn Naruto giấu cậu bất cứ điều gì, dù thế nào đi chăng nữa. Giống như nhiệm vụ ở làng Mưa, nếu cậu không đi, Naruto sẽ... Và có thể có nhiều nhiệm vụ nguy hiểm hơn thế này trong tương lai, Sasuke tình nguyện người thực hiện chính là mình.
Naruto thấy Sasuke dời mắt, đang định hỏi có chuyện gì thì thấy khóe mắt Sasuke ươn ướt. Sau đó nghe thấy giọng Sasuke: "Này, Naruto... hứa với tôi điều này nhé?"
"Ừ, cậu nói đi."
"Từ giờ trở đi... cậu không được phép giấu tôi bất cứ điều gì. Chúng ta nên thành thật với nhau. Ngoài ra, tôi muốn biết mọi thứ về cậu trong mười năm qua."
"Có vẻ như đây là hai việc khác nhau, Sasuke."
Sasuke lập tức quay người, hung tợn nhìn chằm chằm Naruto: "Cậu có đồng ý hay không!"
"Tớ hứa, tớ hứa! Nếu cậu đã nói có thể thành thật với nhau, vậy thì tớ cũng muốn biết mọi chuyện về cậu và Nian Itachi."
"Tốt......"
Khi điệu nhảy kết thúc, Sasuke dường như đang suy nghĩ điều gì đó, Naruto gọi: "Sasuke..."
"Ừm?"
"Cổ áo của cậu (@ο@*)..."
Cuối bài hát, mọi người thấy Sasuke đỏ mặt được Naruto ôm vào lòng. Naruto nhìn Sasuke tràn đầy sủng nịnh và nhẹ nhàng chỉnh lại cổ áo cho cậu. Thật là hai anh chàng đẹp trai, trông họ như một bức tranh đẹp. Đây là những gì công chúng nghĩ; "À ~ công thật ấm áp với thụ, và thụ đỏ mặt cũng siêu đáng yêu (≧≦) Thật ngọt ngào phải không!!!" Đây là hủ nữ ý tưởng nội tâm.
Nhưng trên thực tế "Naruto, vợ của Shikamaru hình như đang nhìn chằm chằm vào cậu." "Này, cậu ghen tị à?" "Tôi...không phải! Ý tôi là, có lẽ cô ấy hoặc Shikamaru có việc gì đó tìm cậu, tốt hơn cậu nên tới nhìn xem." "Ân... cậu cũng mệt rồi đi, Sasuke, nghỉ ngơi một lát đi." Sasuke gật đầu, định đi tìm Nian Itachi.
Nhìn thấy Sasuke rời đi, Temari đi về phía Naruto, "Tôi có thể mời cậu khiêu vũ được không, Hokage-sama?"
Naruto vui vẻ đồng ý.
"Hokage-sama nhảy rất đẹp!"
"Cô nhảy cũng không tệ. Nhưng để Shikamaru một mình như thế này có ổn không?"
"Ai làm anh ta ngại phiền phức không khiêu vũ với tôi? Tôi đành phải đi tìm ngươi!"
"Người nhiều như vậy, nhưng cô lại tới chỗ tôi, cô cũng không phải chỉ muốn khiêu vũ đúng không? Có cái gì muốn nói thì cứ nói đi."
"Trong trường hợp đó, tôi sẽ không nói vòng vo nữa. Tôi muốn biết cậu thực sự nghĩ gì về em trai tôi."
"Gaara? Cậu ấy là một người tốt bụng. Mặc dù cậu ấy từng có tính cách thực đáng sợ nhưng sau này cậu ấy đã thay đổi rất nhiều. Kể từ đó, tôi coi cậu ấy như một người bạn. Cậu ấy thực sự hiểu tôi nên tôi rất trân trọng tình bạn của mình với cậu ấy. "
"Em trai tôi đã thay đổi sau khi gặp cậu. Trước khi em ấy gặp cậu, ngay cả tôi cũng sợ và không dám đến gần em ấy. Và em ấy chưa bao giờ coi tôi như người chị gái hay người nhà. Vì vậy, tôi rất cảm ơn. Về việc em ấy thích cậu, tôi cũng chỉ mới biết chuyện này gần đây thôi, thằng nhóc ấy cũng chưa bao giờ nói với chúng tôi. Chẳng trách tôi lại không nhìn ra được."
"Về vấn đề này...tôi xin lỗi..."
"Không không không, đúng là em ấy đã gây cho cậu không ít phiền toái, tôi hy vọng cậu đừng để trong lòng, mà vẫn có thể làm bạn bè như trước."
"Đương nhiên, chúng ta sẽ là bạn suốt đời!" Naruto mỉm cười.
"Lời nói của cậu, làm tôi cảm thấy nhẹ nhõm. Tôi sẽ truyền đạt ý nghĩ của cậu cho em ấy." Temari cũng mỉm cười.
Shikamaru ở một bên nhìn vợ mình cùng Naruto cười như vậy vui vẻ, trong lòng đột nhiên có chút tấm tắc.
Cứ như vậy, bữa tiệc sôi động kết thúc rất muộn. Naruto và Sasuke đều có chút mệt mỏi nên để việc dọn dẹp liền để ngày mai, đưa Nian Itachi đi ngủ, việc còn lại là thế giới của hai chồng chồng bọn họ.
Trên giường trong phòng ngủ. Sasuke hỏi Naruto cậu ấy đã ước điều gì trong ngày sinh nhật, Naruto giả vờ thần bí: "Thực sự không thể nói điều này, nếu tớ nói ra thì sẽ không có tác dụng."
Sasuke: "Cậu tin điều này sao!" " Tôi thà tin vào điều gì đó hơn điều này'!" Sasuke nói một cách vô cảm: "Không nói thì thôi, tôi đi ngủ đây, chúc ngủ ngon." "Không cần mà~, Sasuke~, cậu vẫn chưa đưa cho tớ quà của cậu mà." "Không có" "Hehe, vậy Sasuke liền đem chính mình tặng quà cho tớ đi!" "Nani! Cậu đang làm gì vậy? ....Ngô... .....a..ân..từ từ bị Nian Itachi nghe được bây giờ" " Không cần lo lắng, phòng cách âm rất tốt a"
Cuối cùng cũng có người "nhận được" món quà mình mong muốn nhất. Thật là một niềm vui để chúc mừng ~ Thật là một đánh mừng!
Có người nói gặp đúng người đúng thời điểm là hạnh phúc cả đời. Đúng! Cả hai yêu nhau là hạnh phúc. Khi nắm giữ hạnh phúc trong tay thì đừng bao giờ để nó tuột mất.
Uzumaki Naruto đã ước một nguyên vọng vào ngày khó quên nhất cuộc đời - sinh nhật lần thứ 30: Cùng Sasuke tương thân tương ái, vĩnh kết không rời.
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro