taeyu; chờ đợi

Hắn và cậu không nói chuyện cũng gần một tuần rồi, mặc dù trong lòng khó chịu muốn chết, vậy mà vẫn cố chấp cho rằng mình chịu đựng được.


Nhưng mà những người yêu nhau luôn có thần giao cách cảm với nhau, ví như Lee Taeyong và Nakamoto Yuta lúc này, không đi chung nhưng lại cùng lúc xuất hiện trước quán cà phê quen thuộc.


Cứ thế trầm mặc nhìn đối phương, cuối cùng Lee Taeyong là người lên tiếng trước.



"Biết rõ anh tầm giờ này đều đến đây, sao không tránh?"



"Vì muốn gặp anh, nhớ rồi."



"Không giận nữa?"



Yuta không trả lời, mà lặp lại câu hỏi giống với hắn.



"Anh cũng biết em nhất định sẽ đến, vậy sao không tránh?"



"Tránh cái gì, anh mỗi ngày đều chờ ở đây, đều do đồ ngốc em chậm chạp quá đấy."

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro