4

Sau khi bọn nhóc đi, tôi thấy các anh đều nhìn tôi chằm chằm thì tôi lên tiếng:

-Xin lỗi các anh, làm phiền bữa ăn của mọi người quá

-Không sao, dù sao bọn nhóc cũng rất dễ thương mà. Chúng thương cô thật đấy, hiếm có người con nào dám tuyên bố không cần ba như thế. Mà kể cho chúng nghe về chuyện đó ... của cô sao?

Anh Sicheng -Winwin- nói. Tôi cũng gật đầu rồi nói:

-Ukm, tôi đã nói cho chúng biết từ khi chúng còn nhỏ, vì tối biết sớm muộn gì chúng cũng sẽ biết mà thôi, nên tôi cũng chẳng giấu gì cả. Các anh có muốn nghe không? Nếu các anh không phiền?

Họ gật đầu như đồng ý, rồi tôi bắt đầu kể lại cho họ; trong quá trình kể cho họ, không rõ vì sao nhưng cảm xúc của tôi lại mãnh liệt đến mức dù đã cố nhưng vẫn không kiềm nén được bản thân run lên rồi bật khóc. Từ trước tới giờ, dù có kể cho ai hay bất kỳ ai nhắc về chuyện ấy, tôi đều không khóc nhưng không rõ vì sao với họ tôi lại không thể kiềm nén được. Sau khi kể xong, tôi thấy trong mắt họ là sự tức giận, sự đau xót, sự lo lắng, sự quan tâm. Điều ấy khiến tôi hình như lại nhóm lên một cái gì đó ấm áp. Sau một hồi im lặng, thì anh anh Donghyuk -Haechan- tức giận bật dậy nói:

-Trên đời này còn có loại như thế à, đúng là làm xấu mặt đàn ông mà

Tôi thấy họ sau đó đua nhau nói khá nhiều, dù không nghe rõ họ nói gì do xúc cảm vẫn còn mãnh liệt nhưng tôi vẫn có thể biết được rằng họ là đang quan tâm tôi, tôi lên tiếng:

-Các anh có muốn làm bạn với em không? Lâu rồi em cũng chưa gặp được người đồng cảm với em như thế, với cả cũng không có thêm người bạn mới nào cả. Hay chúng ta làm bạn nhau đi

Họ đang nói với nhau thì đột nhiên nghe tôi nói thế thì lập tức im bặt nhìn tôi

-Các anh không muốn ạ?

Tôi thấy họ im lặng thì nói, họ lắc đầu ý nói không phải rồi anh Yuta đại diện nói:

-Vậy từ giờ chúng ta là bạn rồi đấy!

Tôi bật cười gật đầu. Sau đó chúng tôi vừa ngồi ăn vừa nói chuyện tâm sự với nhau.

Đến khi về, ra bãi đổ xe thì hay biết chiếc xe của tôi đã có người lái đi. Khi còn đang ngạc nhiên, hoang mang thì đt tôi rung lên, tôi lấy đt ra và thấy được dòng tin nhắn như giải đáp tất cả từ các anh chị và bọn kia:

-Anh chị lái xe chở bọn nhóc về rồi, có gì nhờ những ai kia chở về đi nhé. Yêu em❤❤❤

Đọc xong tôi chỉ biết lắc đầu ngao ngán trước độ bày trò của cả mấy đứa nhóc và các anh chị. Đang đứng nghĩ xem bản thân sẽ về bằng cách nào thì họ đi tới nói:

-Sao em chưa về? Thư ký em đem xe đến cho em chưa?

-Xe em bị mấy người anh chị cùng mấy đứa nhóc em của em cùng mấy đứa con em đem đi rồi ạ, Haizzz

Sau khi nghe họ hỏi tôi vừa trả lời vừa cho họ xem đoạn tin nhắn. Xem xong họ bật cười nói:

-Bạn bè em... cũng quậy quá nhỉ

-Bởi vậy, đôi khi em tự hỏi rằng họ thật sự bao nhiêu tuổi rồi và có thật sự lớn tuổi hơn em không nữa á

-Vậy thôi để bọn anh chở em về, dù sao cũng trễ rồi; em đi 1 mình cũng không an toàn

Tôi nghe vậy thì gật đầu đồng ý, đành vậy thôi chứ sao bây giờ. Rồi trên đường về tôi kể cho họ nghe về những người bạn, anh chị cùng mấy đứa em vừa nhắc ban nãy cho họ nghe

Sau khoảng 1 lúc lái xe thì cũng đến nhà tôi. Sau khi xuống xe tôi cảm ơn họ, trao đổi thông tin liên lạc rồi hẹn nhau bữa khác xong rồi mới vào nhà, họ đợi đến khi tôi vừa cổng nhà xong rồi mới lái xe đi. Khi vừa bước vào nhà, tôi bị hội những con người kia kéo lại sofa hỏi đủ thứ nhưng tôi đều không trả lời mà vọt lẹ lên phòng luôn. Sau khi lên phòng tôi đi vào phòng để quần áo rồi lấy đồ để đi tắm rửa tẩy trang. Sau khi tắm rửa xong, chăm sóc da các thứ xong, tôi lên giường nhìn vào danh bạ đt có thêm 23 số điện thoại của họ thì bất giác cười trong vô thức mà bản thân không hề hay biết; đến khi nhận ra bản thân lại đang tự nghĩ tự nhớ về họ thì vội xua đi rồi cất đt rồi đi ngủ

Sáng hôm sau, theo như lichh trình mà thư ký nói thì tôi sẽ đến công ty của anh Renjun để bàn về các tác phẩm sẽ được đem tới treo và trưng bày cho sự kiện ở khách sạn của tôi, vào buổi sáng nay; đến trưa thì qua bên ông Lee để họp một chút rồi chiều qua bên công ty anh Jaemin để cùng bàn về nội dung chủ đề cho buổi chụp hình quảng bá cho sự kiện. Đến tối, thì như đã hẹn trước, tôi được các anh Mark, Renjun, Jeno, Haechan, Jaemin, Chenle, Jisung hẹn đi dạo phố cùng họ, tôi cũng sẽ dắt mấy đứa nhỏ theo vì họ nói họ cũng muốn gặp mấy nhóc nữa nên tôi đã dặn quản gia không nấu đồ ăn tối cho mẹ con chúng tôi và bọn nhóc sau khi đi học về thì tự tắm rửa thay đồ sẵn đợi tôi về tắm rửa thay đồ xong là sẽ dắt đi chơi

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro