trong tình yêu
lan ngọc lần này đã đoán trúng rồi.
trật đi đâu được cái sự hèn nhát của thùy trang.
vì đoán được thùy trang luôn né tránh mình nên lần này lan ngọc không còn thất vọng nữa. trớ trêu thay, người cảm thấy em đang thất vọng lại là nàng.
giây phút hai từ "thì sao?" được thoát khỏi đôi môi xinh đẹp kia, em cảm thấy rất nhẹ nhõm.
nhẹ nhõm vì trước khi nàng vặn vẹo em với hai từ "thì sao?", em đã kịp lưu lấy nụ cười của nàng vào tâm trí. lan ngọc không muốn kí ức cuối cùng về một thùy trang ân cần và dịu dàng lại là sự vặn vẹo em bằng một câu hỏi vô tình.
lúc cười lên, thùy trang sẽ còn rạng rỡ biết bao. nụ cười ấy của nàng lúc nào cũng dành cho em. nhưng làm sao để có được thì nàng lại không nói.
tám năm qua, đã vô số ranh giới bị phá vỡ. những lần đầu tiên đột ngột xảy ra. rồi lần hai, lần ba cũng dần xuất hiện. chỉ có đích đến cuối cùng là thùy trang không dám đặt chân đến. vì lan ngọc là giới hạn của thùy trang.
tám năm qua, lan ngọc luôn ở đây, chưa bao giờ rời đi. nên không bao giờ có chuyện em đến trước hay sau.
có lẽ, lan ngọc đã bước vào trong từ lâu. em ở sâu bên trong, nhìn về phía nàng mãi lóng ngóng loay hoay bên ngoài. chân trong chân ngoài mãi giam nàng trong sự dằn vặt đầy toan tính.
chỉ khi vào tròng rồi, lan ngọc mới hiểu nỗi sợ của thùy trang, nên em không trách nàng. một nỗi sợ rất chính đáng. đáng tám năm của em.
lan ngọc ước rằng, thùy trang có thể thế chỗ cho em. để nàng hiểu, nhập thành ở nơi mịt mù sương khói là một nước đi sai. vừa không thể bảo vệ ai, vừa gây ra bao đau đớn.
trớ trêu thay, người trong địa ngục không muốn thoát ra. còn người chưa từng vào lại dần quay đầu.
vào một ngày tháng sáu nọ, lan ngọc bắt được một bông bồ công anh. giờ đây người ta đã biết được hướng gió rồi. ở chỗ em, hôm đó gió chạy về hướng đông nam.
bồ công anh đã nguyện nằm trong tay em rồi. em cũng chủ động đón lấy rồi.
lan ngọc đã nghĩ, lần này không thể bỏ lỡ thùy trang nữa. phải nắm thật chặt lấy đôi tay của thùy trang và dẫn nàng vào thế giới của em thôi.
chỉ là, thùy trang chưa bao giờ cho lan ngọc một lí do để em chọn nàng.
nên lan ngọc sẽ không chọn thùy trang. cho dù là người mới hay người cũ, lan ngọc không chọn thùy trang.
vì nàng chưa từng là người cũ, cũng chẳng phải người mới.
thùy trang là duy nhất. là người duy nhất yêu lan ngọc mà lại không nói yêu em.
những người khác, dù không yêu em, vẫn sẵn sàng nói yêu em. dù vô nghĩa đến đâu, dù qua loa cẩu thả, họ vẫn cho em lí do để chọn họ.
nếu có thể là gì thì thùy trang sẽ là tất cả, là sự ổn định không dời đổi của lan ngọc.
nếu không là gì thì em mong đừng liên quan gì đến thùy trang.
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro