2. đoạn đường đầu tiên
Chương 2: Cá cược kèo căng
Tối hôm đó, khi Isaac đã rời đi. Negav trở lại bàn, nhóm bạn của cậu ngay lập tức vây quanh, vẻ mặt đầy tò mò.
"Sao rồi? Anh ca sĩ lạnh lùng có đồng ý 'làm bạn' với mày không?" Pháp Kiều hỏi, ánh mắt lấp lánh sự tò mò.
"Đương nhiên là đồng ý rồi," Negav đáp, vẻ mặt đầy tự mãn. "Tao là ai chứ? Làm gì có ai từ chối được tao."
"Chà, ghê thật đấy," Quang Anh vỗ tay, giọng điệu trêu chọc. "Vậy là bước đầu thành công rồi ha?"
Quân Ap nhếch môi cười. "Nhưng bạn thôi thì có vẻ chưa đủ nhỉ? Tao nghĩ mày phải cố thêm chút nữa."
'' Tao không tin thằng cha kia dễ đổ đâu. Nhìn mặt ổng lạnh tanh luôn đấy."
"Bình tĩnh," Negav cười lớn. "Tao đã nói rồi, mọi thứ chỉ là trò chơi thôi. Tao muốn xem anh ta chịu đựng được đến đâu. Mấy người trước cũng ra cái vẻ không quan tâm đến những thứ xa hoa, nhưng chẳng có ai không đổ gục, ca sĩ kia cũng chẳng khác gì."
Pháp Kiều đập tay lên vai Negav, miệng cười tít mắt. "Thế thì cố lên nha, ông xã. Đừng làm mất mặt tao."
Negav quay sang nhìn Pháp Kiều, bật cười. "Yên tâm đi, bà xã. Tao mà thất bại thì còn ai thành công được nữa."
Cả nhóm lại cười ầm lên, tiếp tục uống và nhảy múa, lắc lư theo âm vang sôi động.
-----
Sau cuộc gặp gỡ với Isaac, Negav cảm thấy ấn tượng về người ca sĩ này, nhưng mọi chuyện với cậu vẫn chỉ như một trò chơi. Negav chẳng dốc sức theo đuổi mà chỉ tán tỉnh mập mờ, giống như cách cậu từng làm với vô số người trước đó. Trong mắt Negav, Isaac là một thử thách thú vị, không phải là người có thể khiến cậu thay đổi bản tính ăn chơi của mình.
Tối hôm đó, Negav một mình đến quán bar, chọn một góc khuất gần sân khấu. Isaac như thường lệ đứng trên sân khấu, giọng hát trầm ấm và cuốn hút lấp đầy không gian. Negav ngồi tựa lưng vào ghế, ly rượu lắc nhẹ trong tay, ánh mắt chăm chú dõi theo từng cử chỉ của anh.
'Ra vẻ kiêu ngạo, chỉ cần vài ngày là tự nguyện bò lên gường thôi' Negav nhớ tới lời nói đứa bạn hôm trước :
" Quang Anh : 'Mày tán mấy ngày thì đổ nhỉ? Tao thấy ca này kiêu. Tao đoán 5 ngày.'
Đức Duy:' Há há, mày đề cao thằng An quá rồi, không nhớ cái mặt lạnh như tiền của ông anh đó à, có khi khinh thằng An trẩu không thèm để ý đấy.'
..."
Khi Isaac vừa hoàn thành tiết mục và đi xuống, Negav liền bước tới, dáng vẻ thong thả nhưng không giấu được sự tự tin.
"Lại gặp nhau rồi, anh Isaac," cậu mở lời, giọng nói mang theo chút châm chọc.
Isaac nhìn cậu, không quá ngạc nhiên. "Cậu vẫn thích quán này nhỉ?"
"Không hẳn. Chỉ là có lý do để quay lại thôi," Negav trả lời, môi nhếch lên một nụ cười khó đoán.
Isaac thản nhiên, không để tâm lắm. "Lý do là gì?"
Negav nghiêng người về phía trước, hạ giọng như đang tiết lộ một bí mật lớn. "Lý do là anh."
Isaac bật cười nhạt, ánh mắt thoáng chút cảnh giác. "Cậu định chơi trò gì đây?"
"Chơi gì là sao? Tôi chỉ muốn thân thiết hơn với anh thôi mà," Negav đáp, giọng điệu pha chút trêu chọc. "Người ta bảo những người như tôi và anh sẽ tạo ra một câu chuyện thú vị đấy."
Isaac không trả lời, chỉ cười nhẹ rồi quay lưng bỏ đi. Nhưng trước khi bước xa, anh ngoảnh lại, nói như để cảnh cáo: "Tôi không thích làm trò trong câu chuyện của cậu đâu, Negav."
Negav đứng đó, nhìn theo bóng dáng Isaac, nụ cười vẫn giữ nguyên. Trong lòng cậu, mọi chuyện chỉ vừa mới bắt đầu.
----------------------
Sau vụ chốt deal thành công, Negav khá nhàn rỗi, thường tụ tập chơi bời với đám bạn. Tối nay cả đám lại ăn chơi tại nhà riêng của Pháp Kiều. Căn phòng rộng lớn ngập tràn tiếng cười đùa, rượu cùng những món ăn đắt đỏ. Tất nhiên Negav trở thành tâm điểm khi câu chuyện chuyển hướng về Isaac.
"Ê, nghe nói hôm qua mày ngồi lì ở bar, xem hát hò gì đó, không thèm nhắn tin trong nhóm. Làm gì đấy, không phải chỉ đến để nghe hát thôi đấy chứ?" Pháp Kiều cười lớn, ánh mắt tinh nghịch nhìn Negav.
Negav cười nhạt, nhấc ly rượu lên uống một ngụm, giọng đầy vẻ tự mãn. "Thì đi ngắm mấy cái đẹp thôi."
"Đẹp?" Đức Duy huýt sáo dài. "Tao tưởng quán đó hết hàng ngon rồi chứ. Ai lọt vào mắt xanh Đặng thiếu gia đây?"
Rhyder gõ nhẹ lên bàn, tỏ vẻ suy nghĩ sâu xa. "Để nhớ kĩ lại coi. À, ca sĩ quán bar hôm trước hả? Tên Isaac nhỉ?"
Negav phì cười, vờ như không quan tâm. "Chỉ là chơi vui thôi. Đời thiếu gia, tụi mày không hiểu đâu."
Quân AP nhướng mày, giọng mỉa mai: "Chơi vui? Tao tưởng mày chán mấy trò đó rồi? Hay lần này thấy khó quá nên muốn thử?"
"Mày nghĩ tao mà chịu thua ai hả?" Negav nhếch môi cười, ánh mắt đầy vẻ tự mãn. "Chỉ cần tao muốn, người ta tự động đổ thôi."
Pháp Kiều nghĩ được một trò vui:'' Cá cược đi, cái này không lạ mà được cái hay. Mỗi thằng làm một phát."
Negav bật cười, chỉ vào từng người một. "Tụi mày xem thường tao quá nhỉ? Được thôi, cá thì cá. Nhưng tao nói trước, tao không có ý định nghiêm túc đâu."
"Thế để tao cá. Nếu qua 5 ngày mà không đổ được, mày phải bao cả nhóm một chuyến du lịch nhé" Quang Anh.
Pháp Kiều:'' Thế thôi á, làm cái gì căng căng lên. Chuyến du lịch thì hơi xoàng."
Đức Duy:" Chị Kiều đánh giá cao thế, nhìn ca sĩ kia đúng là không để thằng An vào mắt, 7 ngày hơi ít đấy. Em 1 tháng. Nếu Thằng An thất bại phải nhắn tin đòi quay lại với bà Vũ Chi Hoa.''
Quang Anh: " Mày ác dữ vậy Duy. Nhớ vụ bà này bị thằng An đá, thấy nó đi chơi với 1 em đào mà làm ầm ĩ cả cái trung tâm thương mại. Tao nhục hộ thằng An luôn đấy."
Pháp Kiều:'' Đổi người khác đi, nhỡ thằng An thất bại thì cái nhóm này nghỉ chơi với nó luôn quá. Con Hoa đọc trộm tin nhắn của tao với thằng Gíp rồi đến khách sạn của tao làm khùng làm điên, gào ầm lên tao cướp bồ nó. Mẹ chứ nghĩ giờ còn tức, mà lúc đấy nó còn chẳng là gì của thằng An, không có người bà chẳng vả cho vài phát. Lúc đấy cái khách sạn đông như quân nguyên, đánh đéo đánh được còn phải nhịn."
Đức Duy: '' Bà đó quản thằng An như con luôn, há há. Lúc Gíp đá Hoa đủ vô tình bao nhiêu, giờ thằng Gíp phải nhắn tin quay lại thì tám mươi cái quần tròng lên đầu cũng méo hết nhục được."
'' Bố mất cùng lắm năm ngày là đổ! Nếu quá năm ngày thì tao nhắn tin với con Hoa đòi quay lại. Nếu năm ngày Isaac đổ tao thì mày phải tỏ tình crush bằng cách phô trương nhất.'' Thành An tức tối nói.
'' Đệt! Tao chưa cược mà chúng mày đã chơi lớn vậy rồi! Nhà đang êm ấm nên tao cược giống thằng Quang Anh.Thêm cái nó phải gọi tao là bố trong vòng 1 tháng, đơn giản vậy thôi." Quân AP.
'' Tui cược năm ngày, tin tưởng thằng An chút. Không thành thì đưa thẻ cho tao quẹt 1 ngày là được. Thằng Duy cược vậy thằng An đủ sụm nụ rồi."
Duy nhìn Pháp Kiều đầy bất ngờ :'' Sao chị nhân từ quá vậy. Bình thường có như vậy đâu>"
'' Ranh con Đức Duy ác thay phần chị rồi em. Chị mày lúc nào cũng hiền như công chúa nhá." Pháp Kiều véo cái tai của Đức Duy làm thằng bé la oai oái.
Quang Anh đột nhiên nhớ ra chuyện :" Chốt 5 ngày không thành thằng An phải trả kèo cho cả lũ . Tí đi đua xe cho mát không? ở phía tây thành phố có bọn lập hội đua moto đấy."
Quân AP :"Có giấy phép không, đua chui mà bị bắt thì vướng lắm chuyện, tao tưởng mày có hẹn chơi bời yêu đương gì cơ mà ."
'' Không có, nhưng mà khu đấy ít người sợ gì? Yêu cái khỉ gió, lại dỗi rồi, đéo ai rảnh mà dỗ mãi, chơi với chúng mày vui hơn nhiều." Quang Anh tựa lưng vào ghế, lười biếng trả lời.
Đức Duy nhiệt tình hưởng ứng :'' Quang Anh nói đúng đấy đi đi. Chơi vậy mới kích thích."
Pháp Kiều:'' Chị đi xem thôi, không đua đâu, ngã đau thấy bà cố luôn. Hoàng tử đi cùng đi, không chơi cũng được, xem thôi."
"Vậy thì anh mày cũng đi" để Kiều đi với chúng mày không biết báo thành cái dạng gì nữa- Quân AP nghĩ. Trước đây cũng có vài lần đua xe như vậy, lúc đầu Kiều không dám đua nhưng bọn kia nó rủ rê bùi tai quá nên cũng thử một vòng. Pháp Kiều lái không vững, tay cầm cũng không chắc nên ngã. May đi chậm nên bị bong gân thôi, chứ phóng nhanh chắc mồ yên mả đẹp rồi.
"Thằng An đi không? Sao mà cứ im im thế?" Quang Anh hỏi khi thấy thiếu thiếu cái giọng quen thuộc. Thằng này bị làm sao vậy?
Negav đang im lặng nhìn vô định, nghe thấy Quang Anh hỏi như bừng tỉnh khỏi miên man, từ chối:
'' Tao không đi đâu. Có việc bận rồi."
Pháp Kiều nhìn Negav bằng ánh mắt khinh bỉ khi biết được sự thật : "Mày thì có việc bận gì chứ, đến quán bar tìm anh ca sĩ kia thì có. Xạo quần có việc bận làm gì cho mất công. Tao biết thừa ổng có ca làm lúc 1 giờ rồi."
Negav ngạc nhiên pha chút cười cượt:" Sao mày biết? Công chúa cũng rảnh để quan tâm mấy cái vấn đề vô nghĩa này à? Hay cũng để ý, nếu muốn thử thì đợi tao tán đổ rồi tao nhường cho mà húp."
Pháp Kiều :" Chê! Đếch phải gu, với tao không thể chung bồ với anh em được. Mày có giỏi thì đến nói với Doo ý. Ổng đi Mỹ rồi, phải 2 tháng nữa mới về. Mày kể cái này khéo ổng vội về đập mày 1 trận rồi bay lại Mỹ đấy."
'' Bồ đi xa mới rảnh đi chơi với bọn tao chứ không thì anh em tuổi gì so với con rắn chao nhỉ." Quang Anh ngả ớn nói.
'' Thôi bớt mõm. Bình thường vẫn đi chơi chứ có phải khư khư với bồ đâu. Tao quen chủ bar đấy. Đứa dẫn tụi mày đến quán là bà đây, hỏi 1 câu là ông chủ cho hết lịch làm việc từ lao công đến vũ công luôn. Mà chẳng cần hỏi, ông ca sĩ này cũng có vài fan đồ đó, đăng đầy ra, đi ngang quán cũng thấy bàn tán."
''ờm! tại chị quen nhiều quá, em còn chả nhớ thằng nào với thằng nào! hê hê.''
" Thôi nốc lẹ đi mấy con giời. Thế thằng An không đi chứ gì?''
''Ê, đi đi mày.Đua vài vòng rồi tới bar tán zai cũng không muộn. Tao cũng đi xem trò vui chứ, đi đi rồi bọn tao tới đó chung luôn.''- Pháp Kiều
'' Tới đó có gì xem mà vui. Mày chưa thầy trai đẹp tán trai đẹp bao giờ à."
"Nhìn mày bị phũ cũng vui lắm! Cái mặt ổng lạnh tanh mà lòng mày như quay sổ xố trông hài vãi !'' Đức Duy vui vẻ trả lời.
'' Thằng ranh con này!" Negav cầm gối rượt Duy nhỏ.
'' Ê! Chị Kiều khịa mày, mày không đánh, mày đánh tao là sao? Phân biệt vãi lòn."
'' Thế cái nhóm có ai đánh nhỏ Kiều không? Làm đéo có, mày thích chơi trội để cha Quân đập mày à. Tám mươi con rắn chao cạp lòi chành bây giờ."
'' Thôi để chị chốt nhá. Thằng An có đi. Đi thì đi cả lũ, không đánh lẻ."
'' Ờ Ờ Ờ"
" Á chị Kiều ơi thằng An nó đánh em kìa, anh Quân, Quang Anh cứu dkwdibciuhdodbdbq"
Xe đang đi trên đoạn đường đầu rồi nè
---------------------------hết chương 2----------------------------
hệ hệ hệ bứt ngờ chua tui đã quay lại rồi đây
Crush của Cáp Từn boy là ai thì mọi ng cx bt rùi he, đọc thoại của Gíp chắc cũng đoán ra vấn đề oái oăm gì rùi đúm hươm :))))
Chị Kiều êm ấm quá, không biết có nên thêm tí sét bùm chíu không:))))
anh Quân êm ấm độc thân zui zẻ
vận hết nội công rồi á, nhạt thì thui nhá :)))) chương sau mới bắt đầu tán tán đồ
mọi người cmt xôm xôm lên nha, ờm có lỗi sai hay khó hiểu thì cứ nói nhá
aaaaaaaaaa
mang tiếng học khối tự nhiên tạch hết mẹ môn tự nhiên, văn hóa éo có vấn đề gì vclvclvcl
với tiêu chí đổ tội cho đề thi thì đề như quần, chứ thực ra đề nó cũng ấy lắm, nhưng cũng do lười nữa
Chưa bao giờ cảm thấy có lỗi với thầy dạy Sinh như lúc này. Hứa không bao giờ lười nữa chứ điểm như cít vậy.
t sắp bị bay màu, sợ vl
Đoán xem sau đợt này t lặn bao lâu :)))) lý hóa tạch ròi, t thăng thiên đây
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro