Phần 7: Lời hứa
Sau khi trở lại phòng làm việc, Tenten mở điện thoại di động, có vài cuộc gọi nhỡ và vài tin nhắn, tất cả đều là muốn cô về nhà họ sớm một chút. Cô cảm thấy buồn bực, trực tiếp ném điện thoại vào trong ngăn kéo.
Thật ra, chẳng qua cũng chỉ là làm bạn gái của anh thôi, nhưng làm bạn gái của anh sẽ dẫn đến rất nhiều phiền toái, người nhà cô và người nhà Hyuga vốn là đối thủ cạnh tranh, cô lại làm theo cảm tính mà chạy đến nhà Hyuga làm việc, cô biết công ty của nhà cô có rất nhiều phương diện không bằng nhà Hyuga, nhà cô sẽ không chuẩn bị phòng làm việc riêng cho nhà thiết kế mới, mà với nhà Hyuga, đây là xuất phát từ việc tôn trọng mỗi một nhà thiết kế của họ.
Cô vẫn không nghĩ ra, với năng lực của Hyuga Neji, muốn bạn gái nào mà không có, tại sao lại muốn liên lụy cô?
Tenten quyết định dẹp chuyện này qua một bên, sau khi tan tầm mới về nhà họ một chút, xem xem rốt cuộc cha cô đang âm mưu tính toán cái gì.
.
.
.
"Đây là cái gì?"
Tenten nhìn tấm hình trên bàn.
Cô ngồi trên ghế sa-lon, ngồi đối diện cô là cha cô và mẹ lớn, còn Tenko ngồi bên trái cùng ghế với cô.
"Tuổi của con cũng không còn nhỏ nữa, đây là người mà mẹ lớn đặc biệt chọn cho con, trong một ngàn người mới chọn được một người tốt như vậy..."
Cha cô nghiêm túc nhìn cô.
"Tuổi không còn nhỏ?"
Tenten nhìn về phía người vẫn thờ ơ, lạnh nhạt nãy giờ - Tenko
"Còn cô ta?"
Cô ta nhiều tuổi hơn cô mà, chắc cũng không còn nhỏ nữa chứ.
"Bây giờ đang nói chuyện của con, chuyện của Tenko không cần con phải lo."
"Hả?"
Tenten cầm tấm hình trên bàn lên, lông mày nhướn lên thật cao
"Người này..."
"Đó là nhân viên ở công ty của ba con, cậu ấy hiền lành lại chịu khó, là nhân tài hiếm có, nếu như con có thể gả cho cậu ấy..."
Lúc đầu cô còn tưởng bọn họ sẽ lớn tiếng mắng cô chuyện cô đến nhà Hyuga làm việc, thì ra là bọn họ muốn gả cô đi, đáng tiếc, diện mạo của cô thật sự không đủ xuất sắc, không đủ để hấp dẫn những người đàn ông có tiền, chỉ có thể gả cho nhân viên trong công ty, khiến nhân viên công ty cảm thấy cảm kích, nếu như ở thời cổ đại, không biết cô đã kết hôn bao nhiêu lần rồi!
Tenten đặt tấm hình xuống bàn trà, nhìn ông
"Con biết anh ta."
Cô không những biết, mà còn nghe được rất nhiều chuyện về anh ta, nhìn bề ngoài anh ta rất trung thực, nếu như anh ta làm việc cũng thành thật như vậy thì...nghe nói có rất nhiều cô gái trong công ty bị anh ta quấy nhiễu, sàm sỡ.
"Tôi nhớ trước đây có một nữ nhân viên tố cáo anh ta sàm sỡ cô ấy."
Tenten nhàn nhạt mở miệng.
"Chuyện đó chỉ là lời đồn thôi thôi."
Từ nãy đến giờ Tenko vẫn không nói chuyện, cuối cùng cũng lên tiếng,
"Hơn nữa, đàn ông ưu tú thì thỉnh thoảng cũng có những vụ scandal chứ sao."
"Nếu như anh ta ưu tú như vậy, thì rất xứng với chị rồi, không còn ai thích hợp hơn nữa đâu."
Tenten cười nhạt nhìn ả
Mặt ả lạnh như băng, đưa mắt nhìn người đàn ông cười gian sảo trong tấm hình, nhăn mày
"Nói láo, loại đàn ông này..."
"Tenko."
Mẹ lớn nói ngăn cản con gái
"Hừ."
Tenko tức giận quay đầu đi, thiếu chút nữa là bị lừa rồi.
"Chuyện này con không đồng ý."
Tenten nhấn mạnh từng chữ.
Ba người còn lại đưa mắt nhìn nhau, mãi lâu sau vẫn không ai mở miệng, rốt cuộc cha cô cũng lên tiếng
"Tenten, con là con gái của cha, con nên nghe lời cha."
"Nếu như không nghe thì sao đây?"
Ông nghiêm nghị lườm cô
"Con đang trong thời kỳ phản nghịch sao? Chạy đến công ty đối thủ làm việc cha cũng chưa nói gì, bây giờ lại không muốn kết hôn với người cha giới thiệu cho con..."
"Con rời khỏi Osaka là vì cái gì, chẳng lẽ cha không biết?"
Tenten không tin ả có thể một tay che trời, mấy bản thiết kế của cô bị ả trộm đi rồi công bố ra ngoài là do ả ta thiết kế, cô không phải kẻ ngu mà cam lòng để cho người khác lợi dụng mình, cha cô cũng không thể không biết chuyện này.
"Con..."
Ông lắc đầu một cái,
"Cha, cha phải nói Tenten về nhà làm việc sớm đi"
Những bản thiết kế lần trước công bố chỉ là một nửa của bộ sưu tập, trong lòng Tenko đang nóng như lửa đốt, nếu như ả không công bố nửa còn lại của bộ sưu tập như đã nói, chỉ sợ ả sẽ không còn chỗ đứng trong công ty, đã có rất nhiều người bắt đầu dị nghị ầm ĩ lên rồi, nói ả chưa có linh cảm thiết kế cũng được, chỉ sợ có vài người nói ả ăn cắp tác phẩm của cô.
"Chuyện này không gấp, phải nhanh chóng..."
"Sao lại không gấp?"
Tenko đứng bật dậy,
"Cha phải nói Tenten quay lại làm ngay."
"Con bé ngốc này, kết hôn rồi, Tenten sẽ nhanh chóng phải quay lại thôi."
Ông thấy ả nổi giận thì không nỡ, đành nói ra tính toán trong lòng
Bọn họ thật biết tính toán, không chỉ lợi dụng hôn nhân của cô để kiếm lợi, còn cướp thiết kế của cô, đây là tâm ý của một người cha dành cho con gái của mình sao, thôi đi, suy nghĩ của bọn họ là suy nghĩ của bọn họ, cô cũng không muốn có bất cứ dính líu gì đến họ.
"Thì ra là cha nghĩ như vậy"
"Mấy người thảo luận xong rồi hả?"
Tenten chẹp miệng, mặt lạnh
"Cô nghe cho rõ đây, cô phải kết hôn với người đàn ông này, còn nữa, sau khi kết hôn phải lập tức trở lại làm việc, không được làm ở nhà Hyuga đó nữa."
Tenten cười lạnh, đưa tay chỉ thẳng vào người Tenko
"Cha biết cô ta lấy trộm tác phẩm của con?"
"Này, này! Cô nói láo!"
Tenko vừa nghe cô tố cáo, vội vàng hét lên.
"Con..."
Ông nhăn mày.
Xem ra cha đã sớm biết rõ, Tenten vẫn tưởng rằng, coi như cha không coi trọng cô, nhưng dù sao thì cô cũng là con gái của ông, không ngờ cha lại tuyệt tình với cô như vậy, Tenten cười tự giễu, lắc đầu một cái, cô cũng có chính kiến riêng của mình, cha cũng đừng mơ tưởng có thể thao túng cuộc sống của cô.
"Con không lấy anh ta."
Tenten xoay người đi ra ngoài.
"Con đứng lại."
Cha cô tức giận đứng lên, nhìn bóng dáng Tenten biến mất ở cửa lớn.
"Cha, cha đừng để ý đến cô ta, chỉ cần cha làm chủ là được."
"Đúng vậy, ông mau công bố tin vui này ra ngoài đi, đến lúc đó nó không muốn lấy cũng phải lấy."
Mẹ lớn phụ họa
"Hai người nói không sai."
.
.
.
Ba ngày sau là Chủ nhật, Tenten đang nằm ngủ trên giường thì chuông cửa vang lên, cô không thể không rời giường, vừa mở cửa ra cô liền đứng ngây ngốc
"Hyuga Neji?"
Tại sao anh lại đứng trước cửa nhà cô?
"Không lẽ em quên chuyện đã hứa với anh rồi sao?"
Hôm nay Neji mặc một bộ âu phục màu xanh đậm, hai tay đặt sau lưng, thắt cà vạt khiến anh nhìn chín chắn hơn, cũng rất đẹp trai.
"Chuyện gì?"
Cô không nhớ mình đã hứa với anh chuyện gì.
"Quả nhiên là em quên mất rồi."
Neji cũng không nổi giận, chỉ cười cười với cô,
"Lần trước em đã đồng ý sẽ đi cùng anh đến ngày hội thời trang."
Cô bừng tỉnh, trời ạ, cô hoàn toàn quên mất chuyện này, Tenten nghiêm túc,
"Neji, tôi không muốn đi."
Bây giờ cô đang rất phiền não, cô hoàn toàn không thể ngờ được, chỉ trong vòng ba ngày ngắn ngủi, cha cô đã nói với tất cả mọi người xung quanh rằng cô muốn kết hôn, đồng nghiệp cũ của cô ở Osaka hỏi cô cô mới biết chuyện này, cha cô dùng chiêu này ra tay trước để chiếm lợi thế, thật đúng là thâm độc.
Neji phát hiện mắt của cô sưng đỏ, anh quan tâm hỏi
"Em thiếu ngủ?"
Nếu là bất tỉnh thì càng tốt, Tenten cười cười,
"Ừ, thiếu ngủ, cho nên anh tìm người khác cùng anh đến ngày hội thời trang đi."
"Ừ...Bây giờ mới tìm người khác thì muộn rồi."
Neji cảm thấy bộ dạng thiếu ngủ của cô cũng thật đáng yêu.
"Anh thì dễ dàng tìm được người mới đúng chứ."
Tenten đuổi anh, lấy tay che miệng ngáp dài,
"Tôi phải vào ngủ bù đây, anh tự xử lý đi"
Không đóng được cửa, lúc này Tenten mới phát hiện cửa đang bị chân của Neji chặn lại,
"Neji, bỏ chân anh ra."
"Lần trước em còn muốn mời anh uống cà phê mà!"
Anh nhắc nhở cô, trong mắt thoáng qua một tia sáng.
"Anh..."
Tenten lập tức đỏ mặt, màu đỏ lan truyền đến tận cổ, khi đó cô ý loạn tình mê mới có thể nói ra lời đề nghị như vậy, thật ra thì không phải cô có ý đó.
"Không được sao?"
Vẻ mặt Neji buồn buồn,
"Em lại muốn mua cà phê cho anh uống sao?"
Không phải ý đó, cô suy nghĩ quá nhiều rồi. Tenten không thể nói lại được anh, dậm chân xuống đất,
"Tôi biết rồi, anh tìm một chỗ ngồi xuống đi."
Cô như người vô hồn đi về phía phòng bếp, Neji bắt đầu quan sát nhà của cô, rất sạch sẽ, cũng rất đơn giản, trên giá sách hầu hết đều là những sách liên quan đến thiết kế thời trang, trên bàn máy vi tính đặt một chậu hoa, bên cạnh còn có một khung hình đã cũ. Anh tò mò cầm lên nhìn, là Tenten chụp chung với Hinata, xem ra tình cảm giữa cô và em gái anh rất tốt.
"Cà phê của anh!"
Tenten bưng một ly cà phê cho anh.
Neji nhận lấy, nhìn cô,
"Em không muốn uống sao?"
"Không cần, anh từ từ uống, tôi rất buồn ngủ, tôi muốn đi ngủ, lúc anh đi nhớ đóng cửa lại dùm tôi."
Cô nói xong liền xoay người đi về phòng ngủ. Neji kéo cánh tay của cô, nhìn đôi mắt gấu trúc đang híp lại, anh cười dịu dàng,
"Đã hứa thì không thể thất hứa được."
"A"
Tenten không thoải mái khẽ kêu một tiếng, nhưng dáng vẻ nửa tỉnh nửa mê của cô càng nhìn lại càng giống như người yêu muốn làm nũng chứ không phải đang tức giận với anh. Neji bưng ly cà phê lên, khi cô định mở miệng nói chuyện thì anh liền đưa ly cà phê vào miệng cô, cô lập tức mở mắt,
"Trời ạ, tôi quên bỏ đường rồi."
Cô lè lưỡi, vẻ mặt vô cùng đau khổ, đôi mắt híp lại cuối cùng cũng mở ra,
"A, đắng chết được"
"Ừ, xem ra em tỉnh rồi, đi thôi."
"Này, tôi không muốn đi đâu."
Cô thật không muốn đi mà, sao anh cứ giả điếc là thế nào, tại sao vẫn không nghe cô nói, cô tức giận hất tay của anh ra.
Rốt cuộc Neji cũng dừng bước, anh quay đầu lại nhìn cô, Tenten đột nhiên cảm thấy mình như vậy có vẻ quá hung dữ rồi, nhưng cũng không thể trách cô mà, người thiếu ngủ sẽ rất dễ nổi giận nha!
Neji bước một bước dài về phía trước, lập tức kéo cô vào trong ngực, giữa hai người không còn một kẽ hở,
"Ở đây....Còn dính một ít cà phê."
Tay anh nhẹ nhàng lau môi giúp cô.
Anh đang làm cái gì vạy? Tenten sững sờ nhìn ánh mắt thân mật của anh. Ngón tay Neji lại lưu luyến môi của cô không muốn buông.
"Hình như không thể lau sạch được."
Tenten nghe anh nói vậy, theo bản năng lè lưỡi liếm qua cánh môi, bỗng nhiên đầu lưỡi quét qua ngón tay của anh, cô kinh ngạc rụt lưỡi lại, ánh mắt Neji nhìn cô càng ngày càng tha thiết, dư âm nhiệt độ của cà phê lan tỏa trong miệng, cô cảm thấy gò má của mình đang nóng bừng.
"Lau sạch rồi."
Anh lên tiếng, giọng anh có chút khàn khàn. Tenten nuốt nước miếng, vội vàng gật đầu,
"Ừm"
"Vậy đi thôi."
"Ừm... Hả?"
"Em đồng ý đi rồi nha."
Không phải, cô chỉ theo thói quen mà gật đầu thôi, không phải đồng ý, ghê tởm, tại sao cô lại đỏ mặt, giọng nói của cô bị mèo tha đi đâu rồi?
Neji nắm tay cô, anh cao 1m80 đứng bên cạnh cô, khiến cô phát hiện ra đây cũng là lần đầu tiên cô có cảm giác mình giống như một con chim nhỏ nép vào ngực người khác, cảm giác này thật kỳ lạ, cũng thật là...tốt!
"Tenten..."
"Đi thay quần áo thôi."
.
.
.
Hết phần 7
15 vote+10 com ra phần mới nha!
Thanks all
Tặng ❤❤❤❤
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro