Đoản_Giọt Sao Lấm Tấm Trong Đêm
Andrew nhìn Luke đôi mi anh khẽ run. Lòng anh như có gì đó run rẩy, khẽ khàng len lỏi vào tim, một cách nhanh chóng đi sâu vào trong tâm trí, lấp đầy là hình bóng của cậu. Tay anh cẩn trọng như chạm vào báu vật nào đó mà vô giá, từ chút chạm vào bầu má trắng nõn của cậu dưới ánh đèn ngủ trong phòng. Cậu ngủ say thật và cả anh cũng thấy thật say, say một ánh mắt, say một tiếng cười.
Anh lại cẩn thận, lưu luyến rời tay khỏi bờ má thơm, từng cử động của anh cẩn thận vì sợ đánh thức cậu.
Đêm nay, trời thật lạnh. Cái lạnh se se của gió trời lùa vào từ cửa sổ chưa đóng. Gió lại thổi xào xạc, tiếng lá cây như có như không sột soạt làm trời đêm như có chút gì đó lạnh lẽo, thanh vắng. Vậy mà, sức nóng trong phòng như được phủ tầng tầng lớp lớp đủ đầy hơi ấm của hai con người, hai trái tim khuyết thiếu đầy mảnh vỡ. Vội vàng muốn tìm đến nhau, vồ vập muốn môi kề môi, vội vã khỏa lấp nỗi trống trải trực chờ được rót đầy.
Đêm nay, những vì sao trời rực lên lấp lánh, bên trong tâm can bầu trời là mây, là gió, là sao còn trong tâm can anh là em, là mùi tóc thơm mỗi sau khi tắm, là xúc giác mềm mại chạm lên từng tấc da thịt ấm áp.
Trời lạnh là thế, mà gò má anh cứ đỏ một màu hây hây. Trời lạnh thế, mà lòng thì nóng hổi đấy thôi.
Ta cứ yêu nhau mãi em nhé.
Yêu qua cái chạm tay ngại ngùng làm lòng anh rung động xiết bao.
Em ơi, ta cứ yêu nhau mãi thế em nhé.
Yêu qua ánh nhìn, tiếng cười, tiếng ca.
Của em, chỉ riêng mình em thôi.
Em ơi, bàn tay đôi ta, anh muốn nó sẽ đan xen vào nhau lấp đầy khoảng trống giữa các ngón tay, cho nó không còn khe hở nào nữa em nhé.
Của đôi ta, chỉ mỗi ta mà thôi.
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro