Đi du lịch

Sài Gòn bình thường đã nhộn nhịp mỗi dịp lễ hội lại càng náo nhiệt hơn. Người ta trang trí cửa hàng, đường phố rực rỡ trước giáng sinh cả tháng trời, không khí những ngày cuối năm len lỏi vào cả ký túc xá. Một số phòng có đông sinh viên theo Đạo Thiên Chúa còn làm đèn ông sao cỡ bự treo trước cửa, đi quanh Trường nghe đâu cũng là nhạc giáng sinh. mấy đứa không có cái hẹn nào cho ngày lễ thì rủ nhau nhậu một bữa cho ra trò. vừa là tổ chức vui chơi cho có không khí như người ta mà cũng vừa xả hơi sau kì thi học kì căng thẳng.

phòng 301 cũng hưởng ứng dịp này một cách háo hức, ai cũng có bạn chẳng ai phải cô đơn. Kim đi chơi với bạn trai lâu năm, Bình Nguyên đi chơi với hội đồng hương ở ký túc xá, Bích Chu và Thanh về nhà và đi chơi với đám bạn thành phố, Lê thì được một anh khóa trên rủ đi chơi từ giữa tháng. vi tất nhiên cũng có hẹn với Tiểu huynh đệ đi ngắm phố Phường.

trước giờ dù không có bạn trai nhưng những ngày lễ như thế này cũng không đến nỗi quá tệ vì lúc nào bên cạnh vi cũng có Văn Hiếu. ở quê của Vy Ngày Lễ Giáng Sinh Không Thật sự sôi nổi như những ngày lễ khác, nhưng tụi học sinh như vậy lúc nào cũng coi đó là dịp tốt để rủ nhau đi chơi, tặng cho nhau thiệp chúc mừng.

Vy không phải là cô gái nổi bật trong trường nên lượng thiệp trong ngăn bàn của Vy rất khiêm tốn so với những bạn nữ khác. có điều năm nào Vy cũng nhận được thiệp chúc mừng của Văn Hiếu. mấy đứa con gái trong trường coi như thế cũng là diễm phúc lớn lắm rồi, đôi khi đi ngang hành lan của mấy lớp khoa dưới, nghe tụi nhỏ chỉ chỏ xì xào Vy nghỉ bụng" Bố nhận được thiệp của hot boy là diễm phúc sao? Văn Hiếu được đi chơi cùng vi mới là Diễm Phúc đây này". có lần vi cũng nói với Văn Hiếu như thế, Văn Hiếu cười haha rồi gật gù:

- ừ; Đúng là diễm phúc của Hiếu rồi.
Văn Hiếu là vậy, lúc nào cũng rất hiền và tử tế.

năm nay Hiếu đến đón đi khá sớm, cậu ăn vận bảnh bao và mang theo cả một con gấu bông rất lớn. đứng trước khi túc xá nữ, cậu làm bao nhiêu chị em xuýt xoa trầm trồ. Mấy chị em phòng 301 cũng Xôn Xao:

- hot boy thanh mai chúc mã dung mạo rạng ngời như vậy, Hèn gì đứng trước hotboy Văn Kha lại không Chút Xao Lòng. Vi Vi nhan sắc thì thường thường bậc trung, tính tình lại tùy tiện, vậy mà quen anh nào anh ấy đều Anh Tuấn, Đúng là có số hưởng.

- Mấy chị em được dịp sỉ nhục nhan sắc Vy không thương tiếc, Kim Đứng im Nãy giờ chị cười cười rồi kéo Vy ra Bắt đi chuẩn bị kẻo Văn Hiếu đứng chờ lâu. vi sửa soạn xong chạy xuống nhe răng cười với Văn Hiếu:

- tiểu Huynh Đệ chờ vi có lâu không? mấy đứa trong phòng nó chọc vi quá Ai biểu tới sớm lại còn màu mè như vậy.

- thì đây là năm đầu tiên đón giáng sinh xa nhà mà làm cho hoành tráng một tí cho có kỷ niệm chứ. với lại hôm nay đi sớm con về sớm Hiếu còn đi chơi với bạn gái nữa Vy quên à?
Vi vỗ vào chính mình. à, Đúng rồi diệp quan trọng thì phải dành thời gian cho bạn gái nữa chứ tiểu huynh đệ vẫn dành thời gian cho mình là tốt lắm rồi. bạn gái của tiểu huynh đệ học nghe nói rất hiền lành đáng yêu Nhưng Vy chưa có dịp gặp bao giờ một phần là Vy với Tiểu huynh đệ cũng ở xa nhau, phần nữa là Vy đi làm thêm tối ngày không có thời gian rảnh.

kế hoạch của hai người là ra quận 1 nhắm nhà thờ Đức Bà và các cửa hàng trang trí lộng lẫy nhưng giờ này là giờ cao điểm lại là dịp người ta ra đường đi chơi nên đi mãi đi mãi vẫn chưa tới nơi sợ trễ hẹn của Văn Hiếu nên hai đứa đang quay lại kí túc xá.

đưa Vi tới cổng ký túc xá cũng đã tám giờ tối Hiếu đưa con gấu to đùng cho Vy ôm rồi vẫy tay chào ,hối hả đi đến nơi hẹn với người yêu cho kịp. hôm nay ký túc xá vắng hoe chỉ có một mình vi ôm con gấu bước đi lẩn thẩn. về phòng. Giờ này cũng chẳng có ai đi xung quanh, Ôm gấu ra sân sau của ký túc xá ngồi ngắm thiên hạ hạnh phúc cho đỡ buồn. trên sân chỉ có lác đác vài cặp đôi đang ngồi sưởi ấm cho nhau dù trời chẳng lạnh.

vi ngồi được 30 phút thì bắt đầu thấy cô đơn vây quanh mình như thú đói. sân trường vắng lặng gió bắt đầu nổi lên làm trời hơi se lạnh lại nghe đâu đó Mấy bài hát Giáng Sinh rộn ràng rồi thêm tiếng cho hòa của một vài phòng lễ lễ không đi dạo phố. vi ngồi thừ mặt buồn tênh Bỗng dưng thấy thật buồn. người yêu không có trong lúc bạn bè Tay Trong Tay dạo phố; thằng Hiếu hiền vậy mà cũng đã có bạn gái rồi; tiền bạc Vy có cũng chẳng đáng bao nhiêu nên nhớ nhà cũng chẳng dám về. Thực ra trước đây gia đình Vy không phải giàu có nhưng cũng có chút Của Để Dành. bố mẹ vì muốn tương lai Vi sau này được sung sướng hơn nên đầu tư kinh doanh, ai ngờ chuyện kinh doanh đổ bể nhà Vy Lấy vốn đã lấy bìa đỏ đi cầm để vay thêm vốn làm ăn nay mất trắng. còn miếng đất để dành cũng phải bán lấy tiền trả nợ mà không đủ. họ hàng bạn bè thì quay lưng, mọi việc trở nên khó khăn hơn rất nhiều. bố mẹ thương Vy mà lo sợ gầy gộc , vi thì thương bố mẹ ngày nào cũng chạy vạy ngoài đường xoay tiền trả nợ dần mà âm thầm khóc suốt.

những năm tháng học cấp ba ,vi lúc nào cũng phải đối mặt với việc học hành áp lực cùng những cú điện thoại đòi nợ của nhiều người. nhiều lần thấy Gương Mặt thẫn thờ của bố mẹ mà Vy rơi nước mắt, Tự dặn lòng phải học hành chăm chỉ đầu đại học rồi cố gắng bươn chải. năm đó khi đậu đại học mọi người đều bất ngờ. Tuy điểm số không xứng đáng với lực học của Vi trước giờ nhưng như thế là quá đủ để làm điểm tựa tinh thần cho bố mẹ. Vy vẫn nhớ như in những ngày đầu mới lên Sài Gòn nhập học bốn gọi điện thoại lên giọng nghèn nghẹn:" con ráng học hành chăm chỉ nhà mình thất cơ Lỡ Phận nghèo khó là người ta khinh. giờ bố mẹ chị trông chờ vào con học phí bố mẹ sẽ lo đủ tiền tiêu hàng tháng chắc không được nhiều để con tiêu thoải mái như các bạn nhưng con cố gắng." Nói đến đây bố ngưng một hồi lâu và nghe thấy tiếng bố khóc ,chưa bao giờ vì thấy bố như thế này. lòng vi đau như cắt, nước mắt vi cũng ướt áo. Vy bắt đầu vạch ra mục tiêu đi làm thêm để kiếm tiền đi học thêm ngoại ngữ. số tiền tiết kiệm còn lại vay để dành để mua một chiếc xe cho mẹ đi làm. nghỉ lễ đến bố mẹ Vy lại nghẹn ngào nước mắt từ đâu đến tuôn rơi không dứt. đến khi thấy một chiếc khăn tay đưa qua ngay trước mắt mình vi mới giật bắn người không biết Văn Kha đến từ lúc nào. Vi hét lên may Văn kha phản ứng nhanh liền một tay bịt miệng Vy, một tay nắm chặt tay vi để cô Bình tĩnh lại. Vi vẫn ấm ức:

- ai cho anh rình xem tôi khóc?

- Ơ hay? giữa chốn công cộng thế này ai chẳng thấy cô đang khóc còn gì tôi phải rình?

thấy Vy im lặng Văn Kha được đà tiếp tục:

- Thế sao cô không đi chơi mà ngồi khóc ở đây?

Vi khóc nức nở:

- tôi ....Tôi nhớ nhà...

Nhìn vi khóc Văn Kha bối rối vô cùng. cảnh tượng này bỗng chốc biến Văn Kha thành gã bạn trai tồi tệ làm bạn gái khóc trong đêm Noel. Văn Kha ra sức dỗ dành bạn gái bất đắc dĩ với bộ dàn Lóng ngóng:

- nhớ nhà sao không về? không phải thi xong học kỳ rồi Được nghỉ thêm 1 tuần à?

vi thấy Văn Kha bỗng chốc dịu dàng quá an toàn quá liền tâm sự một mạch với Văn Kha. nghe hết chuyện Văn Kha à lên một tiếng rồi nói:

- Ừ thôi cô rảnh rang Vậy thì mai đi du lịch với tôi dù sao cũng không về nhà. Lát nữa về phòng cô soạn đồ trước đi Mai tôi gọi lúc nào thì xuất phát ngay lúc đó.

vi không nói nên lời .Giờ Hắn ta đang rủ vi đi du lịch cùng ư? vi là người Hắn thích gọi đến thì gọi muốn xua thì Xua Đi ư? thấy Vi bỗng cảnh giác Văn Kha tiếp tục:

- tôi đang sử dụng quyền sai khiến đầu tiên trong ba quyền tôi được phép sai cô làm vô điều kiện khỏi hỏi lại mất công. Thôi về ngủ sớm đi mai còn đi đường dài.

Văn Kha đi trước để Vy ngồi lại với dấu hỏi to đùng:" đi du lịch ư? với hắn ư?"

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro

Tags: #giutn55