Nếu Cale biến thành trẻ con thì sẽ thế nào? (24)

"Cha không thương Naru nữa hao?"

Cale, người đang bấu chặt lấy quần áo của Fredo bằng tất cả sức lực của mình có vẻ mặt trông như vừa bị phản bội. Những giọt nước mắt đang rơi xuống lã chã đã khiến trái tim họ thắt lại. Nhưng những lời tiếp tục tuôn ra từ đôi môi của Cale mới là thứ đang phá vỡ trái tim và linh hồn của họ thành từng mảnh.

"Tại sao cha ại giao con cho họ? Họ à ai vậy Papa? Tại sao họ lại muốn bắt con?"

Những câu hỏi liên tục của Cale khiến Eruhaben giật mình, ông cảm thấy một bàn tay đặt lên vai ông và nắm chặt lấy nó như thể để đỡ mình khỏi ngã. Chính Deruth là người đang nhìn cảnh đó với vẻ tuyệt vọng hiện rõ trên khuôn mặt.

Deruth đã cảm thấy thực sự ghen tị. Ông rất ghen tị với cái cách Cale gọi con ma cà rồng đó là 'Papa', nghe thật trìu mến.

Đây là nỗi sợ hãi lớn nhất của ông. Vì ông đã bỏ bê Cale khi cậu mới chỉ là một đứa trẻ, nỗi sợ hãi về việc Cale tìm thấy một người Cha mới đã khiến ông phát điên. Ông không muốn Cale gọi bất cứ ai khác ngoài mình là 'Cha' cả. Đúng vậy, bản chất của nhà Henituse là tham lam và ích kỷ. Và Deruth không thích chia sẻ con trai mình.

"C, Cale?"

Rosalyn là người gọi lên từ Cale. Choi Han bị đóng băng tại chỗ và đang nhìn Naru bé nhỏ bám lấy quần áo của Fredo như thể cậu sẽ chết nếu họ buộc cậu phải buông ra.

Cale thậm chí còn không nhìn Rosalyn, người cũng đang mang vẻ mặt đau buồn. Cô loạng choạng trong khi tay đang nắm chặt lấy cây đũa phép của mình. Làn mana đỏ đang bao quanh cô trở nên hỗn loạn khi những gì Cale nói trước đó liên tục chạy loạn trong tâm trí cô.

"Cale."

Eruhaben là người gọi Cale và lần này cậu đã quay đầu lại, nhưng cái cảm xúc mong đợi lẽ ra phải hiện rõ trên khuôn mặt Cale mỗi khi Eruhaben gọi tên cậu lại chẳng có ở đó. Chỉ có sự thù địch, khó chịu và cái cách một người lạ sẽ nhìn một người lạ khác là được vẽ trên khuôn mặt Cale, người đang ở dạng Naru khi nhìn ông.

"Im đi, được không? Cale là ai? Ta là Naru! Tên ta là Naru von Ejellan!"

Mọi người đều đang sửng sốt với chuyện này vì Cale-Naru vừa quay lưng lại với họ sau khi chỉ dành cho họ vỏn vẹn một vài giây chú ý rồi quay lại với Fredo, người vẫn đang đứng đờ ra trong khi ôm Naru, cậu rõ ràng là không muốn buông anh ra. Anh có vẻ mặt ngạc nhiên và đang nhìn chằm chằm vào Naru với đôi mắt run rẩy.

"N, nhân loại?"
"Nya..."
"Nya..."

Ba đứa trẻ đã đi theo Choi Han đang mong đợi rằng Cale sẽ mở rộng vòng tay chào đón chúng rồi xoa đầu chúng, giờ đây trái tim chúng như bị bóp nát. Lũ trẻ gần như sắp khóc vì mắt chúng đã mờ đi.

"Cale-nim..."

Choi Han gọi và bước tới một bước nhưng một vệt sáng đỏ đã đập vào chân anh. Đó là một tia sét nhỏ do Naru tung ra khi nhìn Choi Han bằng đôi mắt lạnh lùng.

Điều này khiến Choi Han dừng lại- không, tất cả mọi người đều cảm thấy như thể ai đó đã rút hết oxy trong phổi của họ đi và làm tan nát trái tim của họ trong quá trình đó. Họ cảm thấy như sắp chết với cái cách Cale nhìn họ. Đặc biệt là Choi Han và ba đứa trẻ đã coi Cale như gia đình duy nhất của chúng kể từ ngày cậu trai tóc đỏ giữ chúng lại bên cạnh.

Choi Han, người có thể đã trải qua hàng trăm năm trong Dạ lâm, từng sống sót bằng tất cả những gì mình có thể chỉ để được sống. Anh đã từng trải qua sự tuyệt vọng trong những khoảnh khắc ở Dạ lâm và đã phải trải qua một lần tuyệt vọng khác khi những người dân ở Làng Harris bị tàn sát và anh đã không thể cứu họ dù bằng sức mạnh của mình.

Nhưng rồi anh đã tìm thấy hy vọng, anh đã tìm lại được hạnh phúc. Chính Cale đã cho anh thấy ánh sáng qua sự tuyệt vọng của anh. Và bây giờ... Choi Han cảm thấy như mình sắp phát điên.

"Bước thêm một bước nữa và ta sẽ đánh ngươi."

Đó là lời nhận xét sắc bén của Naru tới Choi Han đang bị đóng băng. Thật lạnh lùng, những lời nói thốt ra từ đôi môi của Naru bé nhỏ thật tàn nhẫn, chúng liên tục cào cấu và phá vỡ mọi thứ của Choi Han.

Ba đứa trẻ đang chứng kiến cảnh này, đôi mắt chúng phản chiếu sự tuyệt vọng và sợ hãi. Chúng đã sợ hãi. Tại sao? Tại sao Cale lại không thể nhận ra chúng? Tại sao nhân loại của chúng lại hành động như thế này?

"Đồ nhân loại ngốc yếu đuối! Ngươi không phải Naru! Ngươi là Cale Henituse!"
"Cale ngốc! Anh không phải Naru!"
"Đồ ngốc! Tên anh là Cale! Sao anh có thể quên tên của chính mình cơ chứ?!"

Ba đứa trẻ thốt ra những lời đó khiến những người kia nhìn chúng với ánh mắt lo lắng. Eruhaben biết chúng là những người bị ảnh hưởng nhiều hơn bao giờ hết vì chúng thân thiết với Cale hơn và tất nhiên, con người tóc đỏ vẫn luôn yêu mến ba đứa trẻ này.

Ba đứa trẻ nhắm chặt mắt và ước rằng lần này, Cale sẽ nhớ đến chúng nhưng những gì đáp lại tiếp theo là tiếng cười khúc khích từ Naru đang nhìn ba đứa trẻ với ánh mắt khinh bỉ, Naru nhếch môi lên tạo thành một nụ cười chế giễu. Cậu cười, để lộ răng nanh.

"Gọi một hoàng tử là ngu ngốc và ngốc nghếch. Các ngươi thật dũng cảm. Hãy để ta giới thiệu lại bản thân mình và hãy đảm bảo rằng sẽ ghi nhớ điều đó trong đầu các ngươi đi, những vị khách thân yêu nhất của bọn ta. Tên ta là Naru von Ejellan, Hoàng tử duy nhất của Vương quốc Endable."

Những sợi dây kiểm soát cuối cùng trên đôi mắt của ba đứa trẻ đã bị cắt đứt. Từng giọt nước mắt tuôn rơi khi Raon kích hoạt ma thuật tàng hình, mặc cho những giọt nước mắt rơi liên tục trên mặt đất, Naru không để tâm.

Nhưng cậu hơi vỗ ngực khi thấy trái tim mình nhói lên lúc nhìn ba đứa trẻ bắt đầu khóc. Tuy nhiên, Naru vẫn phớt lờ. Những kẻ đã đột nhập đến đây, bắt cậu và bắt đầu gọi cậu bằng một cái tên khác này là ai vậy?

"...Naru."

Lần này, mặt Naru sáng bừng lên khi cậu ngước nhìn Fredo, người cuối cùng cũng lên tiếng.

"Papa, đừng giao con cho họ được không? Cha yêu con lắm đúng hông? Naru yêu cha nhiều lắm! Nên xin đừng giao con cho họ..."

Những lời lẽ vô lý tuôn ra từ miệng Naru đã liên tục phá vỡ từng mảnh vỡ của trái tim vốn đã tan nát của họ.

Bây giờ, tại sao Cale lại hành động như vậy? Cậu ở đây mới hai ngày mà đã quên họ rồi sao? Không hợp lý gì cả!

"...Đây là lý do tại sao tôi nói với mọi người rằng tôi cần phải đến đây trước và gặp Cale Henituse đấy."

Relia càu nhàu và nhìn cảnh tượng hiện tại với khuôn mặt cau có. Eruhaben và những người khác nghe thấy cô, họ quay đầu về phía cô trong một chuyển động nhanh và Eruhaben bắt đầu sải bước về phía cô với khuôn mặt kích động.

Tâm trí ông đã rối bời trước tình huống này và sự tỉnh táo của ông có nguy cơ sẽ bị phá vỡ bởi diễn biến của nó.

"Ngươi nói gì?"

Ngay khi Eruhaben đến chỗ Relia đang đứng, ông đã dừng lại trước mặt cô và hỏi câu đó. Relia giật mình nhưng rồi cô vẫn thở dài khi nhìn Fredo và Naru nói chuyện.

"Giai đoạn thứ hai của lời nguyền đang có hiệu lực."

Lời nguyền được ếm lên Cale đã bước sang giai đoạn thứ hai vào đêm qua. Giai đoạn đầu tiên bao gồm 7 ngày mà cá nhân sẽ biến thành một đứa trẻ, đây là giai đoạn mà cá nhân yếu đi đáng kể cộng với tác dụng phụ là cảm xúc bất ổn và các khả năng cơ thể như nói cũng sẽ bị ảnh hưởng. Điều này là hiển nhiên đối với Cale, người đang nói ngọng và trở nên vụng về, cộng với thực tế là trong tuần, đã có những lúc cậu rơi nước mắt và không kiểm soát được.

Có thể nói, giai đoạn đầu tiên không thực sự đáng báo động. Nó cho cá nhân một thời gian để nghĩ rằng lời nguyền này là một phước lành . Tuy nhiên, một lời nguyền vẫn là một lời nguyền. Vị thần của Tuổi trẻ không nhân từ, mặc dù cô biểu thị cho sự ngây thơ và thuần khiết của tuổi xuân trong cuộc đời, nhưng điều này không có nghĩa là cô vị tha. Có thể nói, lời nguyền của cô là một cơn ác mộng đội lốt một giấc mơ đẹp.

Và ngay bây giờ, giai đoạn thứ hai đã bắt đầu. Đây là lý do tại sao Relia phải đến đây và cầm chân nhóm của Cale trong ba ngày vì cô sẽ cân nhắc ba ngày đó để trì hoãn hiệu ứng đầu tiên trong ba hiệu ứng của giai đoạn thứ hai.

"Cale Henituse đang chịu ảnh hưởng đầu tiên của Giai đoạn thứ hai. Mất trí nhớ trong một năm."

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro