Chương 4

Kỹ thuật chế trụ người chân chính không chỉ để bảo vệ bản thân mà còn có thể ở tình huống nguy cấp trấn áp, không để đối phương tổn thương.

Hagiwara Kenji nhìn về phía Date Wataru ở trong sân lại bắt lấy nắm đấm của một người, cảm thán nói:"Lớp trưởng Date từ lúc gỡ bỏ được khúc mắt đã rất ít khi dùng bộ quyền pháp liều mạng, hại người hại mình kia nữa."

"Nhưng vẫn là mạnh đến đáng sợ đi" Morofushi Hiromitsu ngồi xuống tháo đi mũ giáp phòng hộ, thở hổn hển nói " Tớ thấy kể từ khi bỏ xuống khúc mắt trong lòng, lớp trưởng cũng trở nên tiến bộ không ít nha"

Matsuda Jinpei vuốt cằm quan sát người ở giữa sân, dù đã thắng liên tiếp mười mấy trận vẫn chỉ hơi hơi thở dốc "Qủa nhiên cùng đại tinh tinh giống nhau, xem ra chỉ có cái tên đồng loại kia mới đánh bại được."

"Tiếp theo, Furuya!"

"Vâng!" Furuya nghe điểm danh đến mình liền đứng dậy.

"Cố lên! Zero" Morofushi Hiromitsu nhỏ giọng mà cổ vũ cậu.

Furuya Rei không nói gì, chỉ gật đầu tỏ vẻ mình đã nghe được.

Matsuda Jinpei chống tay mà nhìn hai người trong sân đánh nhau đến kịch liệt, "Tớ nói này, mấy cậu có phát hiện là dạo gần đây, tên Furuya kia có chút kỳ quái không!"

"Lúc nói chuyện thường không chú tâm, cả người đều căng chặt, quả thực giống như..."

"Giống như là đang đề phòng cái gì đó." Hagiwara Kenji tiếp lời, "Kỳ thật là Furuya- chan che giấu rất tốt, nếu không phải chúng ta vẫn luôn ở cùng nhau, chắc hẳn là sẽ không phát hiện ra".

"Là bị người nào theo dõi sao? Hay bị ai giám thị?" Matsuda Jinpei nghĩ ngợi rồi đưa ra mấy cái phỏng đoán.

"Morofushi- chan, cậu có manh mối gì sao?"

Morofushi Hiromitsu gật đầu, lo lắng nhìn về phía bạn từ nhỏ "Tớ cảm thấy việc này khả năng cao là có quan hệ với tớ."

"Hả? Hai người các cậu cãi nhau? Không thể nào! Các cậu tình cảm tốt như vậy!" Matsuda kinh ngạc nói.

Morofushi Hiromitsu lắc đầu, "Tụi tớ không có cãi nhau, chỉ là..."

Chỉ là cảm thấy dạo gần đây Furuya Rei thường hay lảng tránh mình, nói chuyện cũng không nhìn thẳng mặt, thường hay cùng Matsuda đánh nhau nhưng mấy đêm gần đây lại không tìm mình để bôi thuốc.

Nhận thấy Morofushi Hiromitsu không muốn nói chuyện, Hagiwara Kenji cùng Matsuda Jinpei liếc nhau, ăn ý mà thay đổi đề tài.

Matsuda Jinpei nói: " Cuối tuần này có muốn đi nơi nào chơi để giải tỏa không? Tớ muốn mốc trong phòng luôn rồi đây."

"Nếu không phải là đi cửa hàng bán công cụ,hay cửa hàng ô tô, xe máy gì đó thì tớ không có ý kiến gì hết."

Morofushi Hiromitsu liền tiếp lời, "Tớ cũng cùng đi đi".

Sau khi nhanh chóng quyết định cuộc hẹn cuối tuần, ba người lại bắt đầu nói chuyện phiếm.

Matsuda Jinpei thuận miệng liền nói: "Nhắc tới cửa hàng xe máy mới nhớ, lần trước ở đó, tớ có nhìn thấy một người đàn ông trên cánh tay phải có hình xăm trông giống bệ cốc có chân dài thì phải."

"......"

Furuya Rei ở bên này không biết rằng mấy bạn tốt đã phát hiện chính mình không bình thường. Giờ phút này cậu còn đang hết sức chăm chú mà ứng phó với những đòn tấn công mãnh liệt của Date Wataru.

[Không được thua! Phải đánh bại mọi người]

Furuya Rei cúi thấp người tránh khỏi kiếm trúc đang đánh tới, ngay sau đó lại lấy kiếm trúc của mình đánh về phía chân trái của Date Wataru, đối phương liền lùi về phía sau, hai người nhanh chóng kéo ra một khoảng cách.

[Không cần lưu tình! Ta là số một]

Furuya Rei liền chạy về phía Date Wataru, Date Wataru nhanh chóng thủ thế, Furuya Rei cúi thấp người lấy kiếm trúc đánh vào đùi Date Wataru, nhân lúc đối phương bị đau mà quỳ xuống, trực tiếp liền đánh về phía mũ bảo hộ trên đầu, đem đối phương đánh bại hoàn toàn.

"Được rồi! Kết thúc! Furuya thắng" Huấn luyện viên Onizuka Hachizou tuyên bố.

Furuya Rei vươn tay đem Date Wataru đang ngã trên mặt đất kéo lên, "Lớp trưởng Date, lần này tớ không có mềm lòng nha, cậu lần này đối với tớ không có thất vọng đi."

Date Wataru tháo xuống mũ bảo hộ, cười sang sảng nói, "Furuya quả nhiên là rất lợi hại"

"Đó là bởi vì trước đó lớp trưởng đã tiêu hao quá nhiều thể lực, nếu là bình thường thì chưa chắc tớ đã thắng" Furuya hướng về phía Date Wataru mà trả lời.
"Ha ha ha, vậy hôm nào tìm thời gian lại đánh một lần nữa đi!"

"Không thành vấn đề."

Sau khi kết thúc tiết học, mọi người một thân mồ hôi ướt nhẹp, đều cần đi nhà tắm tẩy rửa.

Mở vòi nước ra, nước ấm từ vòi sen phun ra xả xuống từ đỉnh đầu đến dưới chân, duỗi tay hứng lấy một ít nước rồi vỗ lên mặt, nước ấm làm cho Furuya Rei thở phào nhẹ nhõm một hơi.

Đã bao lâu rồi cậu không có cảm giác nhẹ nhàng như vậy.

Từ lúc có thể nhìn thấy mấy thứ mà người thường không thấy, tinh thần cậu luôn trong trạng thái khẩn trương. Luôn phải đề phòng mấy thứ kia đột nhiên xuất hiện, còn phải chuẩn bị tốt tâm lý để làm ngơ chúng nó.

Ngắn ngủn nửa tháng, cả thể xác và tinh thần Furuya Rei đều mệt mỏi.

Nhưng trong nửa tháng này, cậu cũng thông qua cảm giác của mình mà đưa ra vài kết luận.

Đầu tiên, mấy thứ mà cậu đột nhiên nhìn thấy kia chắc hẳn là quỷ.

"Con nhện" trên trần nhà ký túc xá, "Nữ nhân" sau lưng Morofushi Hiromitsu, sinh vật chạy không ngừng trên sân thể dục, còn có quái vật luôn đứng bên cạnh thầy Onizuka.

Chính mình vừa bước vào sân huấn luyện liền nhìn thấy thứ kia, Furuya Rei không kiềm được mà rùng mình một cái.

Con quỷ kia thân hình so với thầy Onizuka đã cao lớn phải cao hơn ít nhất ba cái đầu, mặc đồ bảo hộ, làn da bên ngoài bị chất lỏng giống bùn bao lấy, thỉnh thoảng sẽ có bọt khí thoát ra từ da, âm thanh ùng ục làm cho Furuya Rei  không bao giờ muốn ăn cà ri cùng lẩu.

Thứ hai, mấy thứ bị khói đen bao phủ là linh hồn con người sau khi chết, còn giống như mấy bóng đen trên sân thể dục cùng con trùng trong lớp học, là oán niệm hoặc chấp niệm mà các tiền bối lưu lại.

Furuya Rei đối với việc bản thân đột nhiên mở ra âm dương nhãn không chút manh mối. Mới đầu cậu có đi tìm hiểu nguyên nhân, dù sao thì muốn giải quyết vấn đề phải tìm được ngọn nguồn của nó. Cậu muốn thử cùng một con quỷ nào tương đối thân với con người để mà lấy thông tin. Nhưng xui xẻo là cậu không gặp được quỷ hồn hiền lành nào cả, con nào con nấy đều là ác linh, mỗi khi nhận thấy cậu có thể nhìn thấy chúng liền không do dự mà công kích, tuy vẫn bị ảnh hưởng nhưng chúng cũng không tổn thương cậu được, liền dựa vào kỹ thuật diễn ngày càng tăng mà lừa tụi nó. Biện pháp này đến lần thứ hai cậu liền bỏ.

Biện pháp thứ hai chính là tìm mấy người bạn thân cùng nhau thương lượng. Lúc đầu cậu cũng tính làm vậy, đầu tiên là kể cho bạn từ nhỏ Morofushi Hiromitsu, nhưng nữ quỷ phía sau lưng có vẻ không thích cậu, dù cho có giả vờ không thấy mà đi tới gần Hiro, cảm giác không khoẻ cũng sẽ càng nghiêm trọng khiến cậu không biện pháp giữ được bình tĩnh lâu.

Cậu cũng nghĩ đến việc cùng ba người bạn thân khác nói về chuyện này, nhưng cái ý tưởng này, vào ngày hôm sau liền phá sản. Cậu thấy Matsuda Jinpei bị một thứ giống con người nhưng to gấp mấy lần đang gắt gao quấn lấy. Tuy rằng thứ kia rất mau mà bám vào một người qua đường không quen biết, nhưng Furuya Rei phát hiện hôm đó Matsuda Jinpei rất mệt mỏi cùng không có tinh thần, hỏi thì Matsuda cũng nghi hoặc trả lời mình tối hôm qua ngủ rất sớm, không hiểu sao lại vậy.

Lúc ấy Furuya Rei liền xác định người bị quỷ hoặc oán linh quấn lấy tuy không bị chúng tổn thương, nhưng cũng sẽ chịu ảnh hưởng. Nghĩ tới bọn họ nếu vì giúp mình mà đi thu hút mấy thứ đó, lỡ như lại thu hút mấy con ác quỷ thì.....

Nhớ lại bộ dáng "con nhện" cùng "nữ nhân", Furuya Rei liền quyết định ai cũng không kể. Nhưng mà Hiro vẫn luôn bị nữ quỷ kia bám sau lưng chắc chắn cũng bị ảnh hưởng.

Cậu nhất định phải nghĩ biện pháp!

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro