Chap 14: Mê hoặc


Ả béo sau khi bị Sen đánh cũng bớt hung hăng với cô hơn. Nói trắng ra là ả vẫn chưa tìm được cách khuất phục được Sen. Và ả vẫn không hiểu vì sao cô lại biết ả có một đứa con rơi bên ngoài. Trước đây, ả từng làm việc trong kỹ viện. Dĩ nhiên ả biết mẹ Sen và trong thâm tâm ả rất ghét bà. Vì bà quá lương thiện. Hồi đó ả mới chỉ là cô bé mười một tuổi. Năm lên mười bốn, ả bị một khách làng chơi cưỡng hiếp. Và Nim ra đời. Dù ả có chút ghê gớm, chua ngoa và đầu gấu song đó cũng là do dòng đời xô đẩy. Ả bị tách khỏi Nim khi thằng bé mới lên ba và dĩ nhiên tội của ả cũng không quá nghiêm trọng. Chỉ là đánh gẫy chân mấy tên lưu manh định sàm sỡ ả. Ấy thế mà ả bị phán 8 năm không ân xá. Rõ ràng là có kẻ muốn ả ngồi tù thật lâu. Vì thế ả quyết tâm phải đứng đầu trong ngục và chứng minh cho kẻ đó thấy. Ở đâu ả cũng sống rất tốt.

Hàng ngày, công việc của Sen là dậy sớm, đi lau dọn các phòng giam, dọn cỏ cho lạc đà ăn và chăm sóc chúng. Sen dần cũng nguôi ngoai đi nỗi đau mình gây ra.

Thời gian thấm thoắt trôi qua, đã hơn hai năm kể từ ngày cô vào trại giam. Sen bắt đầu thân thiện hơn với mọi người xung quanh và điều gây chấn động nhất là ả béo bây giờ lại trở thành chị em tốt với cô. Có lẽ ở dần với nhau, ả béo mới phát hiện ra những tố chất rất tốt của Sen. Người ta hay nói không đánh nhau không biết anh em. Trường hợp của Sen là đúng như thế.

Hôm nay quản ngục có nói với họ rằng buổi giao lưu thường niên ba năm một lần của trại giam nữ và trại giam nam bên thành Tây sẽ diễn ra. Họ sẽ được trao đổi thư tín, nói chuyện và đôi khi là trao cả tín vật hẹn nhau ra tù gặp lại. Dĩ nhiên mọi sự giao lưu đều phải có sự kiểm soát của quản ngục. Cũng có trường hợp ngoại lệ. Như Kim_ả béo là người đứng đầu trại nữ sẽ được quản ngục ưu ái hơn một chút.

Sen không quan tâm lắm tới sự kiện này. Cô không có khái niệm sẽ kết bạn hay tìm một mối lương duyên trong dịp này. Nhưng Kim thì khác. Cô có vẻ rất hào hứng. Kim kéo tay Sen đi vào phòng nghỉ đưa cho cô một gói bột phấn và một ít son môi:

- Mau trang điểm lên đi. Ít nhất cũng phải cho cánh tù nhân nam phải lác mắt chứ

- Em không cần, chị cứ dùng đi.

Sen cười nhạt. Thực ra Sen vốn đã rất nổi bật so với các nữ tù nhân khác rồi. Cô sở hữu nét đẹp rất cuốn hút mà bất cứ ai mới nhìn cũng phải ngẩn ngơ một lúc. Năm nay Sen bước sang tuổi mười bảy, vừa đủ xinh đẹp vừa đủ chín chắn. Kim nhìn Sen ánh mắt có chút thèm muốn:

- Giá kể mà chị cũng xinh như em nhỉ. Khi ấy chị sẽ dùng cái nhan sắc này và đi thả bùa cho bọn đàn ông chết chìm luôn trong đó.

- Haha, Kim chị đừng đùa nữa. Bây giờ em còn nhiều việc phải hoàn thành. Chị cứ trang điểm rồi thật xinh đẹp lộng lẫy đi đón các nam tù nhân đi.

Sen lấy cớ dọn chuồng lạc đà không tham dự vào sự kiện. Dĩ nhiên chẳng ai muốn dọn chuồng lạc đà cả. Mọi người kéo nhau đánh phấn thoa son rồi đứng chờ nhóm nam tù nhân được dẫn đến. Đi đầu đoàn là trưởng ngục bên đó và một "soái ca" với các chị em bên này. Soái ca tên Bunta_cũng là kẻ đứng đầu bên ngục nam giống Kim. Nhưng hắn không hề thô kệch hay xấu xí. Trái lại Bunta cũng có chút điển trai với mái tóc nâu vàng được uốn tỉa kỹ càng. Bộ quần áo tù nhân hắn mặc cũng rất mới. Trông hắn giống mấy kẻ có tiền bên ngoài. Điều này khiến các chị em nhà tù nữ bên này rất ái mộ hắn. Ai cũng mong sẽ được trao tín vật cho hắn. Ấy thế mà bao năm nay, Bunta vẫn chưa nhận của ai cả.

Sau khi bắt tay và làm nghi lễ chào truyền thống, hai quản ngục cùng đi thưởng trà để cho các tù nhân bắt đầu giao lưu. Mọi chuyện sẽ diễn ra êm đẹp nếu Kim không trang điểm quá lố và bị đám nam tù nhân lôi ra làm trò cười. Sen lúc này đã dọn xong chuồng lạc đà vừa về phòng đã nhận ra một đám nam nhân đang xô đẩy Kim và cười không hề đứng đắn:

- Khúc giò lụa kìa...

- Giống con lợn phối giống lắm luôn...

Nghe những lời lẽ vô liêm sỉ đó Sen rất khó chịu. Cô không thấy Kim phản ứng gì. Có lẽ cô ấy bị đả kích quá xúc động nên không làm gì được chúng. Sen cầm chiếc chổi dài xông đến đánh túi bụi vào mấy tên đó:

- Cút hết ngay đám ruồi bọ các người. Kim chị không sao chứ?

Sen đưa ánh mắt lạnh lùng quét qua đám người vừa trêu trọc Kim. Mặt Kim bây giờ lấm lem nước mắt, nước mũi trông thực sự đáng thương. Sen ôm mặt Kim mỉm cười:

- Chị là xinh đẹp nhất. Bọn chúng chỉ là đám ruồi bọ không đáng để tâm đâu

- Ê con nhỏ kia nói gì đó?

Một tên hất hàm. Sen không quan tâm điều hắn nói dìu Kim về phòng nghỉ. Không ngờ tên đó vì thấy thái độ của Sen không tốt nên túm chiếc ghế bên cạnh định giáng xuống đầu cô. Nhưng hắn chẳng thể tin nổi, người hắn định đánh lại là tộc nhân Uchiha nổi tiếng. Sen xoay người lại đá vỡ chiếc ghế rồi gần như ngay lập tức ghim tên kia xuống dưới mũi giày. Cô vuốt tóc lên nhìn hắn bằng ánh mắt khinh bỉ:

- Một kẻ xấu xa như ngươi tốt nhất nên yên phận. Ta không muốn động đến không phải ta không có khả năng. Là do đánh ngươi sẽ bẩn tay ta thôi

Vừa nói cô vừa đá văng hắn vào góc tưởng. Mấy tên đi cùng thấy Sen đánh đồng bọn một cách dễ dàng như thế cũng có chút khó chịu. Chúng định xông lên cùng hạ Sen thì một giọng nam nhân vang lên phía sau:

- Mau dừng lại. Các ngươi đang làm gì đó?

Chỉ thấy đám nam nhân vội lùi lại. Kẻ đó không ai khác chính là Bunta. Hắn đứng từ xa quan sát và khi nhìn thấy dáng vẻ của Sen đánh lại đồng bọn của mình, hắn đã phải thốt lên trong đầu hai từ "mỹ nhân". Bunta là một tên quỷ tham lam và háo sắc. Các năm trước hắn có tham gia buổi giao lưu này nhưng gần như chẳng bao giờ để tâm vào buổi giao lưu. Đơn giản vì trong mắt hắn. Đám nữ tù nhân kia chỉ giống như những con lợn cái chờ phối giống. Chúng luôn nhìn hắn bằng ánh mắt ngưỡng mộ và thèm khát.

Nhưng hôm nay, gặp Sen, Bunta cảm thấy như trúng tiếng sét ái tình. Mặc dù đã giải quyết mọi chuyện xong xuôi, nhưng Bunta không hề muốn rời đi như vậy. Hắn định đưa cho cô tín vật thì Sen lại không để tâm. Cô quay về phòng chăm sóc Kim đang buồn nằm trong đó. Điều này càng khiến Bunta khao khát chiếm lĩnh được Sen.

Trước khi buổi giao lưu thường xuyên kết thúc, Bunta đã cố tình đút lót cho quản ngục bên nữ một ít tiền và mong được lắp camera kín bên trong phòng của Sen. Năm nay là hắn sẽ mãn hạn tù. Hắn dự định sẽ chờ Sen rồi cưới cô về làm vợ. Nghĩ đến được ôm Sen trong tay thôi, đầu óc Bunta đã mụ mị cả đi. Còn Sen, cô không hề để tâm đến dã tâm của hắn. Sen vẫn tiếp tục guồng công việc hàng ngày của mình.

Gaara cũng thường xuyên gửi thư tín đến nhà giam nhưng chưa một lần Sen hồi đáp. Cậu luôn tìm đủ mọi cách để giảm án cho cô. Hơn hai năm qua, công việc sau trận đại chiến của kazekage rất nhiều. Cậu không có thời gian để nghỉ ngơi. Mặc dù trong lòng Gaara rất muốn nghỉ để đến thăm Sen. Xem cô sống ở nơi đó thế nào? Có kẻ nào bắt nạt không. Hàng ngày sau khi xử lý cả tá công vụ, Gaara luôn dành một vài phút viết thư. Cậu luôn hi vọng Sen sẽ hồi âm để cậu yên tâm hơn. Cậu lo sợ rằng Sen vẫn chưa thoát ra khỏi sự ám ảnh tội lỗi của bản thân. Một ngày nọ, khi Gaara vừa rời khỏi phòng họp, Temari đã đến thông báo một tin khiến cậu rụng rời. Nhà giam của Sen bị tấn công và Sen bị bắt cóc. Không rõ kẻ tấn công, chỉ nghe những nạn nhân ở đó kể lại. Hắn sở hữu một cỗ máy kỳ lạ và to lớn, bắn nát trại giam rồi dùng điện chích Sen ngất lịm và bắt đi. Kẻ đó đeo một chiếc mặt nạ hình ác quỷ, dáng người cao lớn.

Ngay lập tức Gaara không quan tâm đến sự vụ buổi chiều cần xử lý, cậu ngay lập tức triệu tập đội Ám sa bộ và đích thân đi cùng họ đến trại giam điều tra. Trái tim Gaara như thắt lại: "Sen, em nhất định không được xảy ra chuyện gì. Đợi anh, anh đến cứu em đây"

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro