Chương 23:Cuối cùng là điều hạnh phúc
Một buổi chiều cuối xuân, khi những tia nắng vàng ươm dịu dàng rót nhẹ qua khung cửa, Lâm Thiên Anh và Trần Hàn Thần đang cùng bé Thiên Du chơi đùa trong sân vườn nhà ở Thượng Hải.
Tiếng xe vang lên ngoài cổng, cánh cổng sắt mở ra – Minh Minh cùng nhóm bạn thân của Thiên Anh bước vào với những bó hoa tươi thắm và những món quà nhỏ. Nụ cười rạng rỡ hiện rõ trên từng gương mặt.
"Chào cả nhà!" Minh Minh nói, ánh mắt tràn đầy niềm vui khi nhìn thấy Thiên Du đang vui đùa bên mẹ.
"Thiên Du lớn nhanh quá, con bé biết gọi mẹ chưa?" Minh Minh hỏi, cúi xuống chơi đùa cùng bé.
Thiên Du cười tươi, bập bẹ gọi "Minh Minh!" khiến mọi người bật cười thích thú.
Lâm Thiên Anh đứng lên, mời mọi người vào nhà, không khí ấm cúng lan tỏa khắp không gian.
Bạn bè của Thiên Anh cũng kể cho nhau nghe những kỷ niệm xưa, từ những ngày học cùng nhau ở Thanh Hoa, những lần thi cử, những buổi cà phê muộn...
Còn Trần Hàn Thần, lịch lãm và trầm tĩnh, nhẹ nhàng pha trà mời khách, thi thoảng trao đổi vài câu hài hước khiến không khí trở nên thân mật hơn.
"Thật hạnh phúc khi nhìn mọi người tụ họp lại thế này," Thiên Anh nói, ánh mắt lấp lánh niềm vui.
"Cuộc sống này, dù có bao khó khăn, chỉ cần có gia đình và bạn bè bên cạnh, mọi chuyện đều sẽ trở nên dễ dàng hơn," Hàn Thần bổ sung.
Cả nhóm cùng nâng ly chúc mừng cho một mùa xuân mới, một khởi đầu tươi sáng, và những tình bạn, tình yêu bền vững không bao giờ phai nhạt.
Dưới ánh hoàng hôn, tiếng cười vang khắp căn nhà nhỏ bên bờ sông Thượng Hải, khép lại một chương mới của cuộc đời – nơi mà tất cả những con người từng từng trải qua sóng gió, giờ đây cùng nhau hướng về tương lai.
Đó là khoảng thời gian cố gắng nhưng tràn đầy hạnh phúc của Thiên Anh. Cô vốn giỏi giấu kín cảm xúc, nhưng giờ đây, những gì hiện diện trên khuôn mặt cô chỉ còn là nụ cười rạng rỡ, là ánh mắt sáng ngời niềm vui và sự bình yên. Có lẽ, tất cả những đau thương, những tổn thương trong quá khứ đã dần lùi lại phía sau, nhường chỗ cho một cuộc sống tươi mới, tràn đầy hy vọng.
Trần Hàn Thần, sau bao sóng gió và thử thách, giờ đây đã trưởng thành hơn bao giờ hết. Anh không còn là chàng trai bồng bột ngày nào, cũng không còn là người đàn ông mang trong lòng những nỗi đau giấu kín. Mỗi bước đi của anh giờ đây đều vững chãi, kiên định và đầy trách nhiệm.
Trong ánh mắt ấy vẫn ánh lên vẻ lạnh lùng của một tổng tài quyền lực, nhưng đồng thời cũng chất chứa sự dịu dàng và sâu sắc dành cho những người anh yêu thương. Hàn Thần biết rằng, thành công không chỉ là sự nghiệp mà còn là hạnh phúc gia đình, là những khoảnh khắc bình yên bên người thân.
Anh đã học được cách buông bỏ quá khứ, nhưng không quên lấy đó làm bài học để mạnh mẽ hơn, yêu thương nhiều hơn. Và giờ đây, anh chọn sống trọn vẹn cho hiện tại – bên cạnh Thiên Anh, bên cạnh con gái bé bỏng, và bên cạnh những người bạn thân thiết đã cùng anh vượt qua bao khó khăn.
Sau những nỗ lực mờ ám và chiêu trò bẩn thỉu nhằm hạ bệ Trần Hàn Thần, Châu Mẫn Mẫn cuối cùng đã phải nhận lấy thất bại ê chề. Những bằng chứng mà Hàn Thần và đội ngũ pháp lý thu thập được không chỉ lật tẩy âm mưu cấu kết gian trá, mà còn khiến uy tín của Châu thị lao dốc không phanh.
Hội đồng quản trị mới, dưới sự dẫn dắt của Hàn Thần, nhanh chóng khôi phục lại hình ảnh tập đoàn bằng những chính sách minh bạch, đổi mới và cam kết phát triển bền vững. Các đối tác quốc tế quay trở lại, cổ phiếu tăng vọt, tạo nên một bước ngoặt đầy tự hào.
Còn Châu Mẫn Mẫn, với những vụ kiện tụng và lời cáo buộc, đã bị buộc phải rút khỏi tập đoàn, đồng thời chịu trách nhiệm pháp lý cho những hành vi sai trái. Sự sụp đổ của bà ta không chỉ là minh chứng cho công lý, mà còn cho thấy sức mạnh của sự thật và lòng kiên trì của Hàn Thần.
Dù đã từng là kẻ thù đáng gờm, giờ đây Châu Mẫn Mẫn chỉ còn là một phần quá khứ mà họ không muốn nhớ đến, để hướng về tương lai tươi sáng đang chờ đón.
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro