Chap 4 - Chaeyoung thật kỳ lạ
Lisa đang đi chậm rãi đến một quán cà phê gần trường, nhìn vào màn hình điện thoại của mình. Cô đang đọc một bài báo về một idol bị bắt gặp hẹn hò với một idol khác, tin tức vừa được đưa ra sáng nay.
- Hmmm, giá cổ phiếu của họ giảm nhanh nhỉ?
Lisa lầm bầm khi nhìn vào trang web của công ty họ, cô bị cuốn vào các hoạt động của mình đến nỗi cô đã không không nhận ra ai đó đang đi cạnh cô và xem cô đang làm gì.
- Em đang làm gì vậy?
Lisa đã bị sốc khi nghe thấy giọng nói bất chợt vang lên bên tai, cô giật thót tim xém rớt điện thoại. Và khi quay lại thì thấy đó là Jisoo, cô nhăn mặt ôm tim mình khi nhìn người chị thân thiết...
- Aaa~~~, chị làm em sợ!
Jisoo cười khúc khích rồi quàng tay qua vai Lisa, lặp lại câu hỏi...
- Em đi đâu vậy?
- Quán cà phê!
Jisoo gật đầu hiểu ý, bỏ điện thoại riêng của mình vào túi. Lisa tò mò hỏi...
- Tối qua chị không đến studio, chị đi đâu vậy?
- Chị phải làm một việc quan trọng hơn là ngồi xuất hồn trong studio của em!
Lisa đảo mắt và đánh vào vai Jisoo, và Jisoo chạy trước Lisa vào một quán cà phê.
Quán cà phê
Jisoo hỏi Lisa trong khi cả hai đang đợi gọi món...
- Này, em có nghe tin đồn không?
- Tin đồn? Tin đồn gì vậy chị?
Jisoo nhìn xung quanh rồi thì thầm...
- Chị nghe một tin đồn lạ về Chaeyoung!
- Ý chị là gì?___Lisa cau mày.
Jisoo hắng giọng và đặt tay lên bàn, nói với giọng rất nhỏ khiến Lisa phát bực...
- Em biết Kim MinJu không? Cậu ấy là một trong những người bạn của Koon, bạn trai của Chaeyoung đó!
- Vậy thì sao?
- Tối qua chị đã ở cùng với Minju và cậu ấy đã nói với chị về tin đồn! Có người nói rằng Chaeyoung của em đang mang thai!
Jisoo nói với ngữ điệu nghiêm túc nhưng Lída đã cười rất nhiều sau khi nghe vì cô nghĩ nó thật buồn cười.
Jisoo nói...
- Chị nói thật đấy, đồ ngốc! Minju nói là tin đồn được lan truyền bởi những người bạn của Koon.
- Thôi nào chị Jisoo~~~! Người khác có thể nghe thấy và nghĩ rằng tin đồn là thật đấy___Lisa lại cười và lắc đầu
Lisa pov's: Ai bịa ra cái tin đồn lố bịch đó vậy? Mục đích của chúng nó trong việc truyền miệng nó là gì? Có phải vì ghét Chaeyoung không?
Lisa biết rất nhiều người, đặc biệt là các cô gái không thích Chaeyoung. Từ hồi cấp 3 đã có những người như thế vây quanh Chaeyoung, và buồn cười là họ ghét Chaeyoung một cách vô cớ. Họ đơn giản chỉ ghét, và Lisa không hiểu tại sao mọi người lại làm những việc vô bổ như vậy.
Jisoo muốn nói lại nhưng bị đình trệ khi người phục vụ gọi tên, báo hiệu rằng món mà cả hai gọi đã xong. Lisa và Jisoo đứng dậy và lấy cà phê, sau đó cũng cùng nhau rời khỏi quán cà phê nhanh chóng.
Jisoo tiếp tục nói khi cả hai đi vào lớp...
- Chị cũng không nghĩ tin đồn là sự thật đâu!
- Chỉ có một kẻ ngốc mới tin điều đó!
- Chị biết, nhưng mỗi lần họ nói về Chaeyoung là chị lại thấy phiền! Chị không thân thiết với Chaeyoung, nhưng vì Chaeyoung là người mà em yêu nên chị cũng rất tức giận mỗi khi nghe ai đó nói xấu Chaeyoung.
Jisoo nói rồi thở dài, Lisa quay lại và nhìn khuôn mặt Jisoo có ý áy náy. Cô cười và choàng tay qua vai Jisoo, nói...
- Đó là lý do tại sao em nói chị đừng đi chơi với họ nữa!
Jisoo gật đầu rồi nhìn Lisa...
- Nhưng nghiêm túc mà nói, Lisa! Tại sao họ lại ghét Chaeyoung? Chaeyoung sinh ra đã xinh đẹp, giàu có và tốt bụng thì cũng không phải lỗi của em ấy. Chị ấm ức khi mọi người nói xấu sau lưng Chaeyoung, đó là lý do tại sao chị luôn nói với em mỗi khi có ai đó lan truyền tin đồn về Chaeyoung, và chị hy vọng em có thể ngăn chặn chúng. Nhưng hóa ra em cũng chỉ là một tên ngốc thậm chí không thể hàn gắn tình bạn của em với Chaeyoung.
Lisa cười khổ, cô thật sự ước mình có thể ngăn bọn họ lại và bảo vệ Chaeyoung, nhưng nàng rất ghét cô, cô sợ nếu đi quá xa thì nàng càng khó tha thứ cho cô. Cô có phải là một kẻ hèn nhát?
- Chaeyoung là một cô gái mạnh mẽ! Hơn nữa cậu ấy đã có người yêu, cái tên đó chắc chắn sẽ bảo vệ cậu ấy.
- Một câu trả lời rất sáo rỗng để biện minh cho nỗi sợ hãi của em đấy Lisa!
Lisa muốn nói lại nhưng cô đã dừng lại khi thấy đám đông trước lớp, cô nhướn mày rồi bước đến xem chuyện gì đang xảy ra, điều khiến cô giật mình khi thấy Chaeyoung ở đó với cô gái khác, hai người họ đang đứng đối diện nhau. Và Lisa cũng biết cô gái đó, cô gái đó là một cô gái tự mãn, kiêu ngạo mà mọi người vẫn nhắc đến - Linda.
Chaeyoung lớn tiếng...
- Hãy rút lại lời nói của mày đi!
- Sao? Không phải sao? Mày là con đĩ cướp bạn trai của người khác!
Lisa đã rất sửng sốt khi nghe điều đó, Chaeyoung cũng vậy, cô có thể biết được vì cô đã thấy Chaeyoung bắt đầu khóc ngay sau đó.
Chaeyoung uất ức hét lên...
- Tao không cướp bạn trai của ai cả!
- Vậy sao?? Tao có nên nói cho mọi người biết tình trạng hiện tại của mày để mày thừa nhận không? Về Koon, mày quên rằng anh ấy là bạn trai của tao trước khi mày cướp anh ấy đi sao?
- Không phải lỗi của tao vì Koon quan tâm đến tao nhiều hơn! Và cũng không phải lỗi của tao khi Koon luôn phát cuồng vì tao, thậm chí còn cầu xin tao làm tình với anh ta.
Linda nhìn Chaeyoung sắc lẻm...
- Mẹ kiếp! Mày tưởng mày hơn tao chỉ vì cướp đi Koon của tao sao? Mày không biết anh ấy đang làm gì sau lưng mày hả? Ôi Park Chaeyoung, đối với anh ấy..........mày không phải duy nhất.
- Chỉ vì Koon quen tao trong khi anh ấy còn là người yêu của mày, không có nghĩa là anh ấy cũng làm như vậy với tao! Tao biết Koon, anh ấy yêu tao hơn bất cứ thứ gì! Mày có thể chỉ là một món đồ chơi với anh ấy, còn tao, tao là tất cả đối với anh ấy!
Đó là khi cái tát của Linda rơi xuống má Chaeyoung, Lisa đã bị sốc khi nhìn thấy cảnh đó. Lisa nhìn Chaeyoung đang ôm má và nhăn mặt vì đau, rồi Lisa đưa mắt nhìn xung quanh, không ai muốn ngăn cản cả hai, họ thích thú như thể đây là một buổi trình diễn.
Không kịp nhận ra tình hình, Lisa đã trực tiếp cận Chaeyoung và Linda khi nào không hay...
- Dừng lại đi!!!
Linda liếc nhìn Lisa và nhướng mày, nói với ngữ điệu kiêu ngạo...
- Mày là ai? Tao biết mày ư?
Lisa nhìn chằm chằm vào Linda, cố gắng kiềm chế bản thân. Nhìn cô gái này ăn hiếp Chaeyoung như thế cũng đủ khiến Lisa gần mất trí. Chỉ cần cô có mặt, sẽ không ai có thể làm hại Chaeyoung của cô về mặt thể chất.
Lisa nói...
- Chúng ta không biết nhau đâu! Nhưng cô vừa làm tổn thương người khác. Cô biết điều đó là sai, phải không?
Linda cười mỉa mai, khoanh tay trước ngực và nhìn Lisa đầy mỉa mai trong khi Chaeyoung chỉ đứng đó...
- Tao không quan tâm mày là ai và mối quan hệ của mày với con chó cái này là gì, nhưng mày cần biết một điều, tao là Linda Oh và tao có thể làm bất cứ điều gì tao muốn!
Lisa nắm chặt tay và hít một hơi thật sâu, cô gái này khiến cô dần mất kiên nhẫn...
- Tôi không biết vấn đề của cô với Chaeyoung là gì, và tôi cũng không quan tâm cô là ai! Mẹ kiếp!! Cô nên xin lỗi Chaeyoung trước khi tôi mất kiên nhẫn!!!
- Liên quan gì đến cậu, làm ơn đi đi!!___Chaeyoung nói mà không nhìn Lisa.
Lisa hiểu Chaeyoung nói như vậy là vì nàng khó chịu với sự có mặt của cô ở đây, nhưng đây không phải là lúc để cô hành động theo lời nàng.
Cô không muốn nàng trở thành tâm điểm của sự chú ý nên không chút suy nghĩ cô kéo tay nàng và đưa nàng rời khỏi nơi này, nàng muốn rút tay lại nhưng cô nhất quyết không cho.
Nàng đang la hét và cố gắng giựt tay khi cả hai đi ra khỏi lớp học một khoảng khá xa...
- Buông tôi ra!
Lisa khựng lại, cô buông tay Chaeyoung ra. Cô quay lưng lại nhìn nàng, có thể thấy má nàng đỏ lên vì cái tát của Linda. Quá xót, cô chạm lấy má nàng và vuốt nhẹ...
- Đi với tớ, tớ sẽ làm má cậu bớt đau!
Cô nói rồi lại nắm tay nàng, nhưng nàng lại giật mạnh ra...
- Tránh ra! Tôi không cần cậu!
Nàng nói rồi quay mặt đi chỗ khác, cô thở dài nói khi nhìn vào mắt nàng...
- Chỉ một lần này thôi, đừng bướng!
- Từ nào cậu không hiểu hả? Tôi nói tránh xa tôi ra!___Chaeyoung quát.
- Tốt thôi! Cậu có thể giận tớ vì tất cả những gì tớ quan tâm, nhưng bây giờ tớ sẽ đưa cậu đến phòng y tế!
Rồi cô tiếp tục kéo tay nàng, nàng định giật ra lần nữa nhưng cô không quan tâm. Nàng cáu kỉnh...
- Đừng ép tôi, Lalisa!!!
Lisa khịt mũi thật to rồi hít một hơi thật sâu, đôi khi Chaeyoung thực sự làm cô bực mình, cô sẽ không làm gì hại tới nàng nhưng nàng lại hành động như vậy. Cô không thể chịu được khi thấy nàng bị đối xử như vậy, và điều làm cô buồn hơn là cô đã không ở đó sớm để bảo vệ nàng.
Cô nói, nhấn mạnh từng từ...
- Tôi không quan tâm nếu cậu ghét tôi sau chuyện này, sao cũng được! Nhưng bây giờ tôi đưa cậu đến phòng y tế, cậu có hét lên thì tôi cũng mặc kệ!
Sau đó Lisa kéo mạnh tay Chaeyoung và bước đi lần nữa, và lần này nàng chỉ im lặng và đi theo cô, có lẽ nàng đã chán tranh cãi với cô hoặc.........nàng sợ cô, sợ một Lalisa Manoban nghiêm nghị.
Phòng y tế
- Đợi ở đây!
Lisa nói khi cả hai đến phòng y tế, cô đến tủ thuốc lấy hộp sơ cứu và khăn mềm, sau đó cô mở tủ lạnh và lấy viên đá, xong rồi thì bước tới chỗ của Chaeyoung đang ngồi trên sofa.
Cô ngồi trước mặt nàng, lấy khăn quấn ít đá rồi ngước mặt lên nhìn nàng. Còn nàng chỉ im lặng không làm gì, nàng cũng không nói gì, cứ để cô bắt đầu lau mặt cho nàng, động tác của cô cực kỳ cẩn thận.
Cô không hỏi tại sao nàng lại cãi nhau với Linda, bởi vì thường thì khi nàng gặp vấn đề, cô sẽ làm cho nàng cảm thấy dễ chịu hơn là trút xuống đầu nàng những câu hỏi. Đôi khi người ta chỉ cần cảm thấy an toàn và thoải mái khi gặp khó khăn thôi.
Nàng nhăn mặt khi cô hơi ấn mạnh chiếc khăn, cô liền hỏi...
- Tớ xin lỗi, có đau không?
Cô ngước lên nhìn thẳng vào mắt nàng, ngạc nhiên khi biết rằng nàng cũng đang nhìn cô. Tim cô bắt đầu đập nhanh đến nỗi cô phải quay mặt đi và cảm thấy mặt mình bắt đầu đỏ bừng. Điều đó làm cô lo lắng, nó làm cô đột nhiên lo lắng nên rất khó xử.
Nàng bỗng hỏi...
- Tại sao cậu làm điều này, Lisa?
- Làm gì? Tớ chỉ-...
- Cậu biết là tôi sẽ không bao giờ có thể đáp lại tình cảm của cậu! Cậu đang lãng phí thời gian để đối xử tốt với tôi, nó sẽ không thay đổi được gì đâu, Lisa!
- Chaeyoung, tại sao cậu luôn hiểu lầm tớ? Tớ không nhỏ mọn như vậy, tớ không làm điều này vì tớ muốn thứ gì đó từ cậu. Tớ chỉ đang giúp cậu thôi, tớ chỉ hành động như thể tớ luôn làm như vậy và tớ sẽ luôn như vậy.
Chaeyoung nhìn đi chỗ khác và không trả lời Lisa nữa, cô cảm thấy khó chịu và thật khó để có thể bình thường với nàng khi cô luôn bị tổn thương bởi những lời nói của nàng.
Cô gượng cười rồi áp chiếc khăn lên má nàng, lau nhẹ nhàng để nàng không bị đau và cô cố gắng tránh ánh mắt của nàng mặc dù cô biết nàng đang nhìn cô lúc này.
Cô nói...
- Aigoo~~~ nhìn khuôn mặt của cậu đi! Khuôn mặt xinh đẹp của cậu đã đỏ lên hết rồi.
Cô vừa nói vừa xoa má nàng bằng ngón tay cái của mình, và cô cũng không biết tại sao mình lại làm vậy. Sau đó nàng nhìn xuống và cô nghe thấy tiếng nức nở từ nàng, cô hốt hoảng, chậm rãi nâng mặt nàng lên thấy nước mắt đã ướt đẫm gò má.
Cô nhẹ nhàng hỏi...
- Này, sao vậy? Sao cậu lại khóc?
Chaeyoung lắc đầu và tiếp tục khóc, Lisa không biết phải làm gì, chỉ biết im lặng và nhẹ nhàng lau nước mắt cho nàng. Nàng nhìn vào mắt cô, rồi đột nhiên nàng lao vào vòng tay cô trong chốc lát. Cô sốc đến mức cả người như đông cứng lại khi nàng vùi mặt vào ngực cô, ôm chặt lấy cô và khóc không thành tiếng.
Cô bối rối, ngập ngừng ôm nàng lại, cô nhẹ nhàng vuốt tóc nàng khi hỏi...
- Cậu ổn chứ?
Cô đang cố gắng bình tĩnh mặc dù lúc này tim cô như muốn nhảy lên, cô khá chắc rằng nàng có thể nghe thấy tiếng tim cô đập. Nàng vẫn khóc nức nở và lắc đầu, và nàng ôm cô ngày càng chặt hơn, như thể nàng sẽ không muốn để cô đi.
Nàng nói, giọng run run vì nước mắt...
- Đừng hỏi tớ bất cứ điều gì, làm ơn! Hãy để như thế này một lúc, làm ơn........Lisa...
Cô để nàng khóc trong vòng tay của mình, cô rất lo lắng ngay bây giờ. Đây là lần đầu tiên nàng như thế này sau 3 năm, nàng đang ôm một người mà nàng ghét cay ghét đắng.
Nói với tớ, ai đã làm tổn thương cậu?
Sau 1 tiếng đồng hồ ôm Lisa, Chaeyoung cuối cùng cũng ngừng khóc. Nàng buông cái ôm ra và nhìn cô một lúc, rồi lúng túng nhìn đi chỗ khác. Cô bối rối đến mức không nói nên lời, tim cô lúc này đang đập rất nhanh.
Ngập ngừng rồi cô cũng hỏi...
- Cậu thấy đỡ hơn chưa?
Nàng gật đầu khiến cô thở phào nhẹ nhõm và nhìn thẳng vào mắt nàng. Sau đó cô nắm tay nàng, may mà nàng chỉ ngồi yên đó.
- Nếu cậu cần ai đó để nói chuyện, tớ ở đây với cậu Chaeyoung!
- Tớ.....tớ xin lỗi vì đã ôm cậu, tớ chỉ-...
- Không sao đâu!
Có một lúc im lặng và cảm giác rất khó xử. Sau đó, Lisa nghe thấy tiếng bước chân đi về phía cô và Chaeyoung.
Là Koon, hắn hỏi trong khi đi đến chỗ Chaeyoung...
- Em không sao chứ?
Chaeyoung không nhìn Koon một cái nào, Lisa không biết tại sao nàng cứ nhìn chằm chằm vào cô. Nàng thậm chí còn nắm lấy gấu áo của cô mà không thèm điếm xỉa tới Koon.
Koon hỏi thẳng...
- Anh nghe Hanbin nói rằng em đã cãi nhau với Linda. Đúng không?
- Đúng!
Koon thở dài và dựa vào tường, khoanh tay và nhìn Chaeyoung với ánh mắt mà không ai có thể hiểu được...
- Tại sao em lại làm vậy? Em có biết là em có thể làm tổn thương Linda không? Anh thất vọng về em lắm, Chaeyoung!
Chaeyoung lúc này mới quay qua nhìn bạn trai mình, nàng hướng mày rồi bực bội thở dài...
- Tôi làm cô ta tổn thương? Nhìn tôi đi Koon! Cô ta tát tôi và nói những lời tổn thương tôi, vậy mà anh còn ở đây bênh vực cô ta? Nếu không thể làm tôi vui lên được thì thì tốt hơn là giữ im lặng!
- Linda nói là do em bắt đầu! Anh biết Linda như thế nào, em ấy sẽ không làm hại em nếu em không gây sự trước. Đừng giả vờ ngây thơ, Chaeyoung!!!
- Cái gì? Koon, tôi là bạn gái của anh! Tại sao anh lại tin cô ta mà không phải tôi!???
- Đi thôi! Anh đưa em về, anh không muốn bàn chuyện này ở đây.
Koon lườm Lisa trong khi nắm lấy tay Chaeyoung, và thật ngạc nhiên là Chaeyoung giật tay mình ra khỏi tay Koon, thay vào đó Chaeyoung nắm tay Lisa chặt đến nỗi Lisa bị sốc chết đi được. Lisa không biết hôm nay cô gái Chaeyoung này có chuyện gì!
Chaeyoung nói...
- Tôi sẽ về nhà với Lisa!
Lisa mở to mắt nhìn Chaeyoung, nàng vẫn đang nắm tay cô, và điều đó khiến cô rất lo lắng.
Sau khi Koon rời đi, Chaeyoung hít một hơi thật sâu và nhìn Lisa, sau đó nàng nhận ra rằng nàng vẫn đang nắm tay cô. Nàng lúng túng thả tay cô ra, ngượng ngùng nói...
- Tớ xin lỗi!
- Không sao đâu!
..reng...
Lisa nghe thấy điện thoại của mình reo, cô lấy nó ra khỏi túi và hóa ra là Jisoo đang gọi tới. Jisoo chắc hoang mang vì cô đột nhiên biến mất mà không báo trước.
Cô liền trả lời cuộc gọi...
- Em nghe đây!
Sau đó Lisa nghe thấy tiếng thở dài nhẹ nhõm của Jisoo qua điện thoại, rồi bỗng Jisoo hỏi với một giọng rất lớn...
- Yah Lisa, em đang ở đâu! Chị đã tìm em khắp nơi! Em bỏ lớp luôn!!! Em có ổn không?
- Bình tĩnh nào! Em không sao, em sẽ đến với chị trong một phút nữa.
- Em đi cùng Chaeyoung à? Ôi trời ơi! Đừng nói với chị, em đang-...
- Gì vậy chị, Jisoo! Em cúp máy đây, đợi em ở bãi đậu xe!
Lisa lo lắng nói, cô kết thúc cuộc gọi nhanh vì cô biết suy nghĩ của Jisoo là gì, và cô không muốn Chaeyoung nghe thấy những gì Jisoo đang nói.
Chaeyoung hắng giọng, khiến Lisa quay sang nhìn nàng. Nàng hỏi...
- Cậu có cần đi đâu không?
- Không, chị Jisoo chỉ lo lắng vì tớ biến mất thôi!
Chaeyoung gật đầu rồi im lặng một lúc, sau đó lại hắng giọng...
- Hmmm.....cậu đưa tớ về được không? Cậu đừng hiểu lầm, tớ chỉ muốn về nhà thôi, tớ không mang xe theo.
- A...à, được! Tớ sẽ đưa cậu về nhà, nhưng xe của tớ đang ở bãi đậu xe, chúng ta phải đi đến đó. Được chứ?
- Ừm!
Lisa choáng váng, cô không biết cảm xúc lúc này của mình là như thế nào: Chaeyoung kỳ lạ thật, không phải ghét mình sao? Nhưng tại sao cậu ấy lại ôm mình, khóc trong vòng tay mình, và bây giờ lại muốn mình đưa về nhà? Trời ơi, mình phải phản ứng thế nào với tất cả những điều này đây~~~~
Sau đó, cả hai rời phòng y tế và đi đến ô tô của Lisa ở bãi đậu xe. Chaeyoung không nói nhiều, nàng lại trưng ra bộ mặt không cảm xúc và cái khí chất lạnh lùng mà cô có thể cảm nhận được khi bước vào bên cạnh nàng. Nhưng cô không hỏi nàng bất cứ điều gì, mặc dù cô đang bối rối về mọi thứ.
Tại sao Chaeyoung lại cãi nhau với Linda?
Tại sao Koon lại hành động như vậy với Chaeyoung?
Tại sao Chaeyoung khóc?
Những câu hỏi này lấp đầy tâm trí Lisa, cô liếc nhìn Chaeyoung, nàng vừa đi vừa lấy chân đá một viên sỏi, trông thật đáng yêu.
Bãi xe
- Lisa! Đồ ngốc, lại đây nào!!!!
Lisa nghe thấy tiếng Jisoo gọi và vẫy tay với cô, Jisoo vẫn đứng đó trước lớp học. Cô vẫy tay với Jisoo và sau đó Jisoo chạy đến chỗ Lisa và Chaeyoung.
Jisoo đơ người nhìn Lisa khi thấy Chaeyoung đi cùng, Lisa biết Jisoo đang nghĩ gì nên Lisa nhìn Jisoo kiểu 'em sẽ giải thích mọi chuyện', để Jisoo không hỏi những câu kỳ quặc trước mặt Chaeyoung. Jisoo dường như hiểu ý trong ánh nhìn của Lisa nên cười thật tươi và gật đầu.
Jisoo ngượng nghịu chào Chaeyoung...
- H...hey Chaeyoung!
Chaeyoung chỉ cười đáp lễ, Lisa biết nàng đang có tâm trạng không tốt, vì vậy cô cần đưa nàng ra khỏi đây nhanh nhất có thể trước khi Jisoo làm cho mọi chuyện trở nên tồi tệ hơn.
Lisa nói...
- Chị Jisoo, em phải đi ngay! Em sẽ đến nhà của chị sau, được chứ? Hãy đợi đấy cho em ở đó.
- Được rồi! Em có muốn uống gì không? Chị có ra ngoài nên sẽ mua vài chai, chị không muốn bữa tối diễn ra trong không khí chán nản đâu, đồ uống hôm qua không mạnh.
Lisa hít một hơi thật sâu: Tại sao chị Jisoo lại nói về một bữa tiệc trước mặt Chaeyoung chứ~~~~! Mình không muốn cậu ấy coi mình là một tên bợm rượu như thế, Jisoo chết tiệt! Chị phá hỏng hình tượng của em rồi~~~~
Lisa nghiến răng cười gượng với Jisoo...
- Em hiểu rồi, em sẽ mua thêm sau! Bây giờ em phải đi đây.
- Thôi, chị đi đây! Tạm biệt Lisa, tạm biệt Chaeyoung!
___
Hôm nay là một ngày tồi tệ đối với Chaeyoung, nàng cảm thấy rất mệt mỏi vì tất cả những gì đã xảy ra ngày hôm nay. Thực ra không phải chỉ hôm nay, hầu như ngày nào nàng cũng trải qua chuyện này. Mọi thứ tồi tệ xảy đến với nàng và nàng phải đối mặt với nó một mình bởi vì những người nàng muốn ở bên, tất cả đều tệ hại!
Nàng liếc nhìn người bên cạnh, người mà nàng đã vô cùng ghét trong 3 năm qua. Nàng không mong đợi cô chút nào, nhưng cô là người duy nhất ở bên mỗi khi nàng gặp khó khăn, và bằng cách nào đó, cô là người duy nhất khiến nàng cảm thấy an toàn mặc dù nàng ghét cô, luôn là cô gái này.
Chaeyoung nói khi cả hai ở trước cửa nhà...
- Cảm ơn vì đưa tớ về nhà!
Lisa gãi gáy một cách ngượng nghịu, cô luôn làm vậy khi cảm thấy lo lắng. Cô nói...
- Hmm, đ...đừng quên ăn!
Chaeyoung nhìn vào mắt Lisa, đôi mắt mà nàng vô cùng ghét. Đôi mắt luôn thể hiện sự chân thành mỗi khi cô nói chuyện với nàng, đôi mắt luôn có vẻ ấm áp dù nàng có nhìn cô một cách lạnh lùng, và điều đó khiến nàng càng ghét cô hơn.
Lisa nói với nụ cười ấm áp trên môi...
- Được rồi, tớ sẽ đi ngay bây giờ vì Jisoo đang đợi tớ! Ngoài trời lạnh lắm, nhớ mặc ấm vào nhé!?
Chaeyoung chỉ gật đầu đáp lại, để Lisa nhanh chóng rời đi. Nàng không thể ở bên cô quá lâu, điều đó giết chết nàng dần dần. Khi cô rời khỏi, nàng liền vào trong nhà.
Tâm trí nàng đang lang thang, khiến mỗi ngày trở nên khó khăn hơn với nàng...
Nó trở nên khó khăn hơn, mình sắp không thể chịu đựng được nữa rồi!
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro