Chương 9: Vết cắt (1)
–------------------------------------------------------
Tim ý đồ đem chính mình ghim lên vách tường, tựa như một miếng giấy dán bị người khác bôi đầy keo 502. Trong bất kỳ trường hợp nào, nó sẽ bị xé rách nếu ai đó muốn gỡ nó ra khỏi vị trí vốn có.
Tim choáng váng, đầu óc quay cuồng và suy nghĩ hỗn loạn. Mũ choàng đen và đôi tai dơi lấp ló trong tầm mắt cậu.
–------------------------------------------------------
Khi một người bị tổn thương, họ thường mất rất nhiều thời gian để bù đắp bản thân. Nhưng điều quan trọng không phải là họ sẽ tốn bao lâu, mà là liệu vết thương ấy có được khâu lại và băng bó cẩn thận hay không. Hay là chúng sẽ bị bỏ mặc cho đến khi thối rữa.
Đối với Jason Todd là như thế. Và đối với Tim Drake lại càng vậy.
Một ngày này trôi qua cực kỳ chậm. Chậm đến vị bác sĩ tâm lý còn có suy nghĩ rằng bao giờ thì việc kiểm tra mới kết thúc.
Tâm lý anh ấy muốn lắng nghe đứa trẻ mở miệng, nhưng lại cảm thấy sẽ thật khó khăn nếu bắt cậu bé phải đối đáp bình thường trong hoàn cảnh hiện tại. Anh ấy cảm thấy bế tắc.
Anh ấy hẳn sẽ vui mừng nếu mọi thứ suôn sẻ, nhưng đó là địa ngục.
John bực bội nới lỏng cà vạt trên cổ, để lộ ra hình dáng một sợi dây chuyền bạc trông đã cũ nhưng vẫn nguyên vẹn, được giữ gìn rất cẩn thận.
Rất nhiều năm trước anh ấy cũng từng có một bệnh nhân nhỏ tuổi như Tim. Đứa trẻ mất đi gia đình trong một vụ cháy lớn, trở thành trẻ mồ côi và được nhận vào cô nhi viện. Trở thành lợi thế để những cặp vợ chồng nhận nuôi có được một khoản phụ cấp kha khá.
Một ngày nọ khi rời khỏi phòng khám và trở về nhà, John vô tình nhìn thấy một đứa trẻ ngồi dựa vào góc hẻm, trên chân không đi giày, quần áo ngắn ngủn bẩn thỉu. Đó là một năm mùa đông rất lạnh, tuyết rơi trắng xóa cả New York. John lao xuống xe, bế đứa trẻ xanh xao vàng vọt trong không khí tưởng như đóng băng.
Khi đó John Hall 23 tuổi. Và bệnh nhân đầu tiên của anh, đứa trẻ 11 tuổi, giờ là con trai anh, Jonathan Hall. Sợi dây chuyền bạc đã sờn này, là món quà đầu tiên đứa trẻ ấy tự tay làm ra khi nó 15 tuổi.
John thở dài một tiếng, nhìn khuôn mặt lo lắng của Loki và Tony, người đã có mặt khi anh ấy bắt đầu kiểm tra tình trạng của Tim.
“Với tình hình hiện tại của Tim, tôi kiến nghị nên duy trì hoạt động bình thường của trẻ con cùng độ tuổi. Người bệnh cần một hoàn cảnh thả lỏng và không có áp lực từ xung quanh mới có thể dần dần thích nghi khôi phục. Nên tạm thời, hai người sẽ đóng vai là ba mẹ của cậu bé, dành tình thương của một gia đình nên có. Chỉ như vậy trí lực của Tim mới có thể khôi phục.”
Hai người đang nghe đều cảm thấy hơi xấu hổ trước đề nghị này. Nhưng Tony Stark trước nay không phải người sẽ lo nghĩ quá nhiều về vấn đề như vậy, anh thản nhiên nhún vai với vị bác sĩ đang đưa ra phương án giải quyết. Đồng thời đặt tay lên vai Loki vỗ nhẹ.
Anh ấy biết Loki mới 17 tuổi, vẫn còn trẻ và thật sự là quá sớm để cậu có một đứa con. Nhưng vì Tim, anh biết vị thần sẽ không băn khoăn quá nhiều.
Bọn họ tạm biệt John và hẹn anh một buổi trị liệu khác. Sau khi vị bác sĩ ra về, Loki đột nhiên nhìn lên trời, trực giác mách bảo cậu nơi đó có thứ gì đang ẩn hình.
Trước con mắt kinh ngạc của hai người, từ giữa không trung bốn người đàn ông đáp xuống trước mặt họ. Người đi đầu đội mũ che mặt, trên mũ hai cái tai dơi dựng thẳng, trước ngực là ký hiệu hình dơi đặc trưng.
Tony biết. Đó là Batman. Đồng thời, là Bruce Wayne.
“Tony, tôi muốn gặp Tim.”
Vị thần hơi nheo mắt lại trước đề nghị đột ngột của người đàn ông, nhưng cậu quyết định sẽ để vấn đề này cho Tony giải quyết. Cậu tin tưởng anh sẽ đưa ra quyết định chính xác. Giống như cách Iron Man giữ cậu lại tòa tháp dù trong tình trạng hai bên đều không đủ tin tưởng lẫn nhau.
Tất nhiên. Tony, ở một cương vị mới, đã không làm cậu cảm thấy thất vọng.
Anh sẵn sàng trở nên nghiêm khắc trước những người mà anh cho là nguyên nhân dẫn đến tình trạng hiện giờ của đứa con trai mới nhận là Tim.
Tony giơ một bàn tay lên làm hành động ngừng lại. Sau đó nhìn bốn người đàn ông bằng ánh mắt dò xét và sắc bén.
“Tôi sẽ không làm thế trước khi Tim đồng ý gặp các người.” Iron Man là thiên tài. Anh nhận ra sự cách biệt về tuổi tác của những người đứng đây tồn tại sự bất hợp lý một cách rõ ràng.
Bruce Wayne là một người đa nghi.
Và khi hắn nhận định một điều, hắn biết đó là sự thật.
Tựa như sự thật là Timothy Jackson Drake Wayne, là sự tồn tại trùng lặp trong cả hai thế giới. Thế giới của họ, và thế giới này.
Hai thế giới nhưng cùng một linh hồn. Và khi Tim chết đi ở thế giới của hắn, cậu sẽ tiếp tục sống ở thế giới này, nơi mà cậu vẫn phải chịu những bất công và tuyệt vọng không ngừng nghỉ.
Bruce từng tự hỏi tại sao hắn lại muốn gặp lại đứa trẻ này đến thế. Dù cậu đã từ bỏ sinh mệnh của mình trong thế giới của hắn, dù cậu căm hận và tuyệt vọng mỗi khi ở bên họ, dù mọi thứ ở thế giới này chỉ diễn ra trong vòng một tháng ngắn ngủi, dù hắn đã chứng kiến nó từ đầu đến cuối.
Nhưng hắn vẫn đến đây, mang theo những đứa con trai từ lâu đã rời khỏi cánh chim của hắn, lựa chọn danh hiệu và địa bàn hoạt động khác nhau, tựa như bọn họ không hẹn mà cùng muốn tránh thoát gông xiềng mang tên Batman, tự mình ôm nỗi lòng riêng, dằn vặt bản thân suốt quãng đời còn lại.
Bốn người đàn ông tựa như những con chiên, mang hết tội lỗi của bản thân xưng tội với vị thần mà họ yêu quý, hối lỗi trong sự đau đớn cùng cực dù không có được sự tha thứ.
Nhưng Tony chỉ nói một chữ ‘không’, và Loki, vị thần dễ dàng ngăn cản bốn người ở ngoài.
Cậu sẽ tiếp tục làm thế cho đến khi Tim quyết định đối mặt với những người được gọi là người nhà này. Những người mà cậu biết được từ Fury, người sẵn sàng tìm kiếm thông tin từ vị tỷ phú Gotham khi ông nhìn thấy Tim lần đầu tiên, những người đã trở thành sự dày vò cho đứa trẻ mới 13 tuổi ở thế giới này.
Loki - thần của sự hy sinh và bảo vệ sinh ra là một nhánh của cây thế giới, cực kỳ mẫn cảm với giao động không gian, đã ngay lập tức nhìn ra sự khác biệt khi thấy Batman, Nightwing, Red Hood và Black Swan.
Những người này, đến từ một thế giới khác, một thế giới song song có dòng chảy thời gian khác biệt với họ.
----------------------------------------------------------
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro