Day 1 (Part 3)
Có ai đó đang nói ngay bên tai cậu, cố gắng đánh thức cậu cho bằng được. Newt trở mình, úp mặt vào gối. "Chỉ 5 phút nữa thôi mà. Ở đây ấm quá."
"Hai đứa trông thật dễ thương." Một giọng nói khác vang lên trên đầu cậu, Newt cảm thấy mình chưa từng nghe thấy giọng nói của người này bao giờ trước đây.
"Newt." Một giọng nói vô cùng quen thuộc thì thầm ngay bên tai cậu. "Tớ nghĩ tốt nhất là cậu nên dậy ngay đi thôi."
Hơi ấm phả vào sau gáy cậu. Có vẻ cái giường cũng không ủng hộ việc mình ngủ nướng nữa rồi - Newt nghĩ. Chiếc chăn mềm mại cậu đang trùm trên đầu bị kéo xuống không thương tiếc. Newt khó chịu, quyết tâm phải giành lại chăn với cái người kì cục kia. Thật không may, cậu hoàn toàn không tính tới việc chân mình và người kia đang móc vào nhau và cậu rớt xuống ghế cùng một tiếng "Oomph" khi lưng cậu va vào mặt thảm trải sàn. Với đôi mắt mở to đầy ngỡ ngàng của mình, cậu trông thấy Thomas đang nhìn xuống cậu với một biểu cảm rất chi là vi diệu, vừa bối rối, lo lắng lại vừa thích thú như nhìn thấy người khác gặp họa.
Kí ức ùa về trong đầu Newt khiến cậu ấy nhận ra mình vừa ngủ gật. Ngủ gật ở một nơi xa lạ, không phải nhà mình. Chuẩn bị tinh thần sẵn sàng để đối mặt với những gì sắp xảy ra, cậu dành ra vài giây để điều chỉnh tốt tâm trạng của mình trước khi đối mặt với những ánh mắt lo lắng, quan tâm từ mọi người xung quanh. Một vài người trong số họ thậm chí còn rời khỏi ghế và tiến lại gần phía cậu chỉ để xem cậu có bị làm sao không. Newt hi vọng rằng mặt mình sẽ không đỏ như những gì mà cậu đang lo sợ.
"Cậu vẫn ổn chứ?" Thomas hỏi. Nó đứng dậy và vươn tay ra muốn kéo Newt đứng lên trong khi Newt vẫn đang nhìn chằm chằm vào mặt nó. Chỉ bởi vì, nó đang nằm đè lên người Newt.
Newt nhanh chóng lùi lại vài inch* và tự mình đứng dậy, nhanh chóng cởi áo khoác ra. "Tớ ổn, tớ vẫn ổn. Chỉ cần vài phút để tìm lại phương hướng thôi, là được."
Newt thấy rõ ràng mọi người trong phòng đang nhìn chằm chằm vào mình, nhưng cậu coi như không thấy gì cả.
"Việc này... thật kì lạ." Một ai đó nhận xét, dù đã cố gắng đè thấp giọng nói nhưng Newt vẫn nghe được rõ ràng. Tuy nhiên, cậu không hề bận tâm.
Thomas không hề ngần ngại khi vươn tay ôm lấy eo Newt, kéo cậu vào lòng mình. "Cậu ấy luôn như vậy sau khi ngủ dậy." Nói rồi, nó hạ một cái hôn vụn vặt lên má Newt. "Phải hông, cưng? "
Newt cố gắng bỏ qua cho hành động bất ngờ của cậu bạn cùng phòng. Tuy nhiên, cậu cảm thấy việc này chắc chắn sẽ ám ảnh mình tới tận cuối đời. Giờ đây cậu chỉ muốn trở về phòng của mình - căn phòng của riêng cậu - cùng với chiếc giường thân yêu, tránh xa những đôi mắt tò mò cùng những người thân ồn ào trong gia đình Thomas.
"Các chàng trai của chúng ta đã có một ngày dài đầy mệt mỏi rồi." Chất giọng ấm áp của bà Jody vang lên. "Hay là hai đứa hãy lên phòng và nghỉ ngơi thêm một lát? Mẹ sẽ gọi hai đứa xuống nhà khi bữa tối đã sẵn sàng."
"Chuyện đó thật tuyệt!" Thomas dõng dạc đáp lại. "Cảm ơn mẹ rất nhiều!"
Newt nở một nụ cười biết vô cùng biết ơn với bà trong khi Thomas dẫn cậu đi với cánh tay vẫn đang vòng quanh eo cậu. Thomas vẫn giữ im lặng trong khi họ đang đi dần tới chỗ góc khuất của chiếc cầu thang gỗ dẫn lên lầu.
Hai người căng thẳng đi lên lầu. Chỉ tới khi cánh cửa gỗ đóng lại sau lưng họ, Newt mới cho phép mình được thư giãn đôi chút. Ngay khi nhìn thấy giường, cậu đã cố kìm chế lại để không lao ngay lên giường và úp mặt vào gối, hét lên thật to. Cuối cùng, không kìm lòng nổi, cậu vẫn ngã xuống giường, giấu mặt vào trong đống chăn nệm mới được phơi hôm trước vẫn còn vương mùi nắng, hai chân thả phía ngoài mép giường.
"Tớ từ chức! Tớ xong việc ở đây rồi! Tớ sẽ về nhà!" Cậu tuyên bố với Thomas, mặt vẫn úp vào gối khiến giọng của cậu trở nên nhỏ và nghẹn ngào hơn bao giờ hết.
"Cậu không thể làm thế được! Cậu đã thực hiện được một nửa lời hứa rồi kia mà!"
Newt có thể cảm thấy phần đệm bên cạnh mình đang dần lún xuống khi Thomas ngồi xuống bên cạnh cậu. Đầu gối nó chạm vào cánh tay đang buông thõng của Newt.
Newt lật người lại, nằm ngửa nhìn Thomas một cách khó tin. "Trông tớ có đang quan tâm hay không hả? Hôm nay chính là ngày tồi tệ nhất trong cuộc đời chết tiệt** này của tớ và tớ tuyệt đối không thể trải qua điều này thêm một lần nào nữa, chứ đừng nói tới là thêm tận 13 lần nữa."
Thomas nhìn chằm chằm vào mặt cậu với đôi mắt sáng ngời. "Nhưng cậu đã hứa rồi mà!"
"Đừng có mà nhìn tớ như thế - Sẽ chẳng có chuyện gì xảy ra đâu! Không phải lúc này!"
Thomas trề môi ra, lông mày nó nhíu lại vào với nhau. "Nhưng tớ cần cậu! Cậu chỉ cần ở lại thôi mà. Làm ơn đấy!"
(Rõ ràng là đang giả vờ giả vịt, giả vờ cute đáng iu để lừa anh toi ở lại =))))))
Newt đã cố gắng hết sức để coi như không thấy cảm giác tội lỗi len lỏi trong lòng mình khi cậu nhìn mặt Thomas. Mặc dù đã cố gắng hết sức nhưng càng lúc cậu càng cảm thấy quyết tâm của mình đang dần dần sụp đổ. Và cái lúc Newt nhận ra mình hoàn toàn không thể từ chối cái tên ngốc đang ngồi trước mặt mình, cậu rên rỉ trong tuyệt vọng. "Tại sao cậu cứ trưng cái gương mặt ngu ngốc với cái đôi mắt cún con đó ra thế hả? Tên đần chết tiệt này!"
(Đấy, toi biết ngay mà =)))))
Thomas nở nụ cười ngọt ngào nhất mà gương mặt nó có thể tạo ra. "Đó là một lời nguyền rồi."
"Tớ ghét cậu."
"Không đâu, cậu không như thế. Cậu yêuuuuu tớ."
"Im đi hoặc tớ sẽ rời đi ngay bây giờ."
Thomas dường như không còn gì hạnh phúc hơn khi nghe thấy điều ấy, nó nằm xuống bên cạnh Newt và vươn tay ôm chầm lấy cậu, siết nhẹ. "Không, cậu sẽ không làm thế đâu. Muốn biết tại sao không?" Nó cúi đầu, dụi mặt mình vào má Newt, giọng nói hơi thấp thỏm.
"Bỏ tớ ra!" Newt gào lên phản đối. Thomas lùi người lại một chút và hơi nới lỏng vòng tay mình nhưng không hoàn toàn buông tay ra. Newt cũng tạm chấp nhận việc này.
"Cậu biết tớ đang nghĩ những gì không?"
"Không."
"Tớ nghĩ rằng cậu đang dần tận hưởng những điều này. Thậm chí còn ngủ chung với tớ! Từ những tiếng thở nhẹ nhàng tới gương mặt đáng yêu vì ngái ngủ, tất cả những điều này - Ôi, thật là quý giá!"
"Oh, tiếc nuối quá ha!" Newt rên rỉ trong khi Thomas kéo cậu gần một lần nữa, bàn tay lớn xoa những lọn tóc vàng trên má cậu.
Thomas cười khúc khích và buông tay ra, chỉ chờ có thế, Newt ngay lập tức lăn ra xa khỏi tầm tay với của Thomas. Khi lưng cậu chạm tới đầu giường, cậu quyết định nằm sấp trở lại, đè lên chăn gối, vừa mềm mại lại vừa mát mẻ.
Thomas cười toe toét với cậu. "Tớ chưa thấy cậu thất thố như thế này bao giờ cả - trông hợp với cậu hơn cậu tưởng nhiều đấy."
"Cậu thực sự là một tên khốn đấy và tớ ghét cậu." Newt trả lời nhưng dường như cậu chẳng thực sự tức giận một chút nào cả. Cậu cũng không chỉnh lại quần áo đã nhăn nheo, xộc xệch của mình. Giờ đây, khi sự bối rối lúc ban đầu phai nhạt dần đi, cậu nhận ra mắt mình lại nhìn xuống.
"Tuy cậu nói thế nhưng tớ không tin đâu." Thomas trêu chọc cậu và vươn người tới gần Newt cho tới khi má nó áp tới chiếc gối Newt đang kê đầu.
"Cậu nên tin đi."
"Tớ rất xin lỗi vì đã gây ra cho cậu thiệt nhiều rắc rối, cậu cũng thấy đấy. Nhưng tớ thật sự cũng rất vui vì cậu đã đồng ý làm việc này giúp tớ. Thật sự rất tuyệt vời khi bọn họ không hỏi tớ về mấy cái vấn đề yêu đương vớ vẩn ấy mọi lúc mọi nơi nữa."
"Bọn họ thực sự rất cố chấp ha. Chắc là khó chịu lắm khi bọn họ cứ thẩm vấn cậu hàng năm liền như vậy."
"Cậu chắc chắn sẽ không tưởng tượng nổi đâu. Họ đã bắt đầu điều đó kể từ khi tớ 13 tuổi rồi kìa."
"Ugh. Tớ xin lỗi vì đã để cậu phải trải qua việc đó."
Thomas nở một nụ cười nhẹ. "Nhưng bây giờ cậu đang ở ngay đây rồi, đúng không nào? Cậu sẽ đóng giả làm bạn trai của tớ trước mặt bọn họ và tớ sẽ có thêm được mấy phút bình yên."
"Tớ đoán chắc là vậy rồi."
Hai người họ không nói gì với nhau mất một lúc.
Thomas là người phá vỡ sự im lặng giữa hai người đầu tiên. "Tớ rất xin lỗi về nụ hôn đó. Tớ biết cậu không thích việc đụng chạm cơ thể với người khác một cách thân thiết như vậy nhưng tớ sợ rằng họ sẽ nhận ra điều gì đó khác lạ ở cậu và tớ cần đánh lạc hướng họ ngay lập tức."
"Không sao đâu, tớ hiểu mà." Newt quay sang trấn an. "Tớ đoán là cậu thực sự có tình cảm với mấy cuộc tình mà cậu đã từng trải qua ha."
Thomas nhún vai. "Vào năm 12 tuổi, tớ có mối tình đầu với một cô gái. Mối quan hệ ấy kéo dài trong suốt hai tuần cho tới khi cô ấy đá tớ vì một anh chàng tên là Alby nào đó. Sau đó, là ba chàng trai và bọn họ đều kết thúc với tớ khi chưa tới 1 tháng nữa..."
"Cậu đã hẹn hò với một cô nàng sao? Heteronormativity*** sao, huh?"
"Kẻ thù không đội trời chung của tớ đó."
"Tớ có thể liên quan tới việc này à?"
Thomas nhếch miệng cười. Nó im lặng mất một lúc. "Còn cậu thì như thế nào?"
"Huh?"
"Làm thế nào cậu có thể hẹn hò được trong khi cậu có vấn đề về không gian cá nhân - ý tớ là việc tiếp xúc thân mật với người khác ý?"
Newt đã cân nhắc tới một lời nói dối bất kì trong khoảng 2 giây trước khi quyết định nói ra sự thật. "Tớ không. Tớ chỉ..." Cậu thở dài. "Tớ đoán trong suốt thời gian qua tớ luôn nghĩ rằng mình chỉ cần tìm một người mà không muốn thân thiết với tớ thôi. Tớ chưa trải qua mối tình nào cả, chắc là vậy."
"Hmm."
Bọn họ lại yên lặng. Nhưng có vẻ như sự im lặng đó lại là thoải mái nhất đối với hai người, điều đó cũng không thôi thúc bọn họ phải nghe nhạc hay nói về một chủ đề bất kì nào đó. Newt rất biết ơn điều đó vì cậu cho rằng những việc như thế này có thể tạo ra một mối liên kết gần gũi hơn nhiều so với việc tham gia vào những cuộc trò chuyện liên tục không ngừng nghỉ.
"Cậu muốn xem cái gì đó trên TV không?" Thomas hỏi sau khi nhìn chằm chằm lên trần nhà trong khoảng 10 phút.
"Chắc chắn là có rồi."
___________________________________________________________
Chú Thích:
Inch* - tên của một đơn vị chiều dài trong một số hệ thống đo lường khác nhau, bao gồm Hệ đo lường Anh và Hệ đo lường Mỹ. Chiều dài mà nó mô tả có thể khác nhau theo từng hệ thống.
+) Viết tắt là "in", số nhiều là "inches".
+) Đơn vị đo diện tích là "inch vuông", đơn vị đo thể tích là "inch khối".
+) Có 36 inches trong một "yard" và 12 inches trong một "foot".
+) Hệ thống đổi:
Quốc tế: 1 inch = 0,0254 m
= 25,4 mm
= 25,4 x 10−6 km
Kiểu Mỹ (Anh): 1 inch = 27,7778×10−3 y
= 83,3333×10−3 ft
= 15,7828×10−6 mi
Bloody** - Nghĩa gốc là đẫm máu nhưng mình thấy không hợp nên đổi thành chết tiệt. Thực ra "bloody" ở đây là từ của cụm "bloody hell" - một câu chửi thề á =))))))))
Heteronormativity*** - Một chuẩn mực, xu hướng tình dục về việc quan hệ tình dục và hôn nhân là phù hợp giữa những người khác giới.
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro