Day 1 (Part 4)
Thân tặng cô @aquariusmun vì cái tính hay quên của toi, cảm ơn cô gần 1 năm qua vẫn nhớ tới toi nhaaaaa :3
Thân tặng cả cô @hatduaxanh092 vì là người đầu tiên vote cho chương mới của toi nhaaaa
Yêu cả hai cô và các cô khác nhiều lắm nạ :">>>
_____________________________________________________________
Hơn 7 giờ tối, ngoài phòng vang lên tiếng gõ cửa.
"Bữa tối đã sẵn sàng rồi!" Giọng bà Jody vọng vào.
"Đã rõ ạ!" Thomas trả lời mẹ nhưng vẫn cố gắng nằm nán lại giường mấy phút trước khi tắt TV đi.
Newt quyết định chờ Thomas tự mình thức dậy trước khi bò ra khỏi chăn. Cậu cố gắng hết sức để vuốt thẳng nếp nhăn trên áo sơ-mi và mái tóc rối sau khi lăn lộn trên giường trong khi Thomas chỉ bước tới cửa, quay mặt lại nhìn chằm chằm vào mặt Newt.
Đặt tay lên tay nắm cửa, Thomas nở một nụ cười. "Cậu đã sẵn sàng để đón nhận tình cảm nồng cháy của tớ chưa?"
Newt nhíu mày. "Nghe có vẻ kinh khủng quá."
Thomas nhếch mép lên cười.
Khẽ đảo mắt, Newt đi qua người Thomas, huých vào vai nó một cái giống như một thói quen mỗi khi cậu thấy không đồng tình với Thomas về điều gì đó.
______________________________________________
Những cuộc trò chuyện trong suốt bữa tối đều vô cùng lịch sự, điều này khiến Newt thoải mái hơn không ít. Thế nhưng mọi chuyện diễn ra sau đó lại không được bình yên như thế.
Trước khi tất cả mọi người tập trung ở phòng khách, có ai đó đã nảy ra một ý tưởng vô cùng tuyệt vời cũng như phù hợp với tất cả mọi người - trò chơi đố chữ - tuy nhiên đây lại chính là cơn ác mộng tồi tệ nhất đối với Newt. Cậu ghét nhất là việc bị mọi người nhìn chằm chằm thậm chí còn không muốn bị quá nhiều người chú ý nữa kìa. Cậu hoàn toàn có thể chịu được việc ở chung với đám bạn ồn ào của mình nhưng bị bao vây bởi một đám đông lạ lẫm thậm chí còn không hề quen biết bất cứ ai ư? Không, cho xin kiếu nhé, cám ơn nhiều à!
Newt ngồi lên tay vịn ghế của Thomas, và bằng tất cả sự cố gắng cũng như may mắn mà bản thân có được từ lúc cha sanh mẹ đẻ tới giờ, cậu đã không phải tham gia vào trò chơi nữa mà chỉ phải chịu trách nhiệm việc đoán thôi. Vậy mà cậu vẫn thấy thật kinh khủng khi quan sát cách mọi người chơi. Tất cả bọn họ dường như không thèm suy nghĩ gì khi chơi trò chơi này hay sao ấy mà ai cũng đoán trật lất, từ động vật, thực vật cho tới cả những nhân vật có thật trong lịch sử,... À, đến lượt Thomas rồi.
Nó gần như không tạo ra một hành động đặc biệt nào, nhưng, Newt vẫn đoán ra được.
"Gollum!"
"Chính xác!"
Tất cả mọi người đều mang gương mặt ngơ ngác vì chưa hiểu gì cả. "Gì cơ?"
"Làm lại cái khác đi!" Thêm một người khác đòi hỏi.
Thomas nhanh chóng suy nghĩ trong 2s và làm ra một động tác khác, Newt lại đoán ra gần như là ngay tắp lự.
"Whomping Willow!"
"Cậu ấy lại đoán trúng nữa rồi!"
"Làm sao hai người làm như vậy được chớ?" Chuck hỏi. "Em chỉ thấy trông giống như con khỉ đang tham gia một cuộc đua tốc độ mà thôi."
"Do bọn anh có sự ăn ý đó." Thomas giải thích.
Newt cười thầm. "Không phải đâu, chỉ là anh đã nhìn quen các chuyển động trên cơ thể mà cậu ấy muốn biểu đạt thôi."
"Anh nói điêu, rõ ràng là hai người rất hiểu ý nhau mà."
_______________________________________
Sau khi chơi xong, ai nấy đều phân trần với bạn đồng hành của mình để xem mình sai ở chỗ nào mới dẫn tới kết quả thua cuộc. Newt và Thomas cũng tranh thủ thời gian lúc mọi người đang không chú ý tới mình mà nhanh chóng trở về phòng.
Ngay khi về tới phòng mình, Newt giành phần tắm vòi sen trước và thay một bộ đồ ngủ mới. Sau khi đánh răng xong, cậu trở vào phòng với chiếc khăn bông lau tóc và trông thấy Thomas đang cố gắng trườn khỏi giường để tới phòng tắm vì quá mệt.
Đến khi nó quay lại, Newt đã ngủ gật được một lát trong tiếng tạp nham phát ra từ chiếc tivi treo tường và tiếng nước vòi sen xả ầm ầm trong nhà tắm.
Cậu ấy hoàn toàn không nhận ra Thomas đã quay trở lại phòng cho tới khi nó ngồi lún xuống phần đệm giường bên cạnh cậu.
"Tớ vẫn không thích việc sắp xếp chỗ ngủ như thế này lắm." Newt lẩm bẩm, giọng ngái ngủ.
"Well, trừ phi cậu muốn ngủ trên sàn nhà thôi, nếu không thì phải chấp nhận cũng như tập làm quen với nó." Thomas đáp lại.
Nó nán lại coi tivi thêm 20 phút nữa trước khi với lấy cái điều khiển và tắt đi, tấm chăn to rộng và đệm giường kêu kẽo kẹt khi nó quay trở lại giường, kéo chăn về phía mình và chuẩn bị đi ngủ.
"Ngủ ngon nhé, Newt." Nó nói, dù đang rất buồn ngủ.
"Ngủ ngon, Tommy." Newt thậm chí còn không biết mình có nói những lời này ra thành tiếng chưa hay chỉ đang mơ ngủ vì cậu cũng đang rất buồn ngủ rồi.
Nhưng giấc ngủ êm đềm này chỉ kéo dài đúng 30 phút, Newt giật mình thức giấc khi phát hiện ra có một cánh tay to lớn đang quấn quanh eo mình và lôi cậu vào trong một cái ôm ấm áp, đầu cậu thì tựa vào lồng ngực rộng lớn của ai đó. Còn kẻ gây rắc rối lại đang ngủ ngon lành, hai chân quắp vào người cậu như con gấu Koala lớn, đầu dụi vào tóc cậu trong khi thở ra một hơi dài thỏa mãn. =))))))))
"Tommy!!!"
Không có ai trả lời.
"Tommy, buông tớ ra!"
Cậu nghe thấy tiếng hít thở đều đều trên đỉnh đầu mình. Càng cựa quậy thì cái ôm này càng siết chặt hơn khiến Newt không thể làm gì khác ngoài nằm im và thả lỏng cơ thể.
"Tớ ghét cậu..." Newt rên rỉ và cố thử cựa quậy thêm lần nữa, xem có thể thoát ra khỏi vòng tay cứng như gông kìm của Thomas hay không nhưng hoàn toàn vô ích.
Cậu đành chịu thua. "Mình chỉ cần cố gắng chịu đựng một chút thôi, việc này sẽ qua nhanh thôi mà" - Newt nghĩ. Và, cậu ngủ quên đi trong vòng tay ấm áp của Thomas từ lúc nào không hay. =)))))))))))))))))))
------------------------------------------------------------------------------------------
Summary: Thế là Newt đã trải qua ngày đầu tiên ở nhà của Thomas rồi, thậm chí vì quá mệt mỏi mà ngủ quên mất trong lòng của Thomas nữa kia. Không biết ngày mai khi thức dậy, Thomas phải đối mặt với cơn thịnh nộ của Newt như thế nào đây?
"Day 2" sẽ tiết lộ cho các bạn nhé~
---------------------------------------------------------------------------------------------
Rất xin lỗi mọi người vì nửa năm mới thèm up một lần nha huhuuuuuuuuuuuuu
Tui chạy deadline trường đh sắp thài lun rồi á :<<<<<<
Chương này là phần cuối của "Day 1" á, nên ngắn quá trời, tui viết còn thấy hụt hẫng á :<<<
Hẹn mọi người ở "Day 2" nhaaaaa
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro