Chương 2-Ngày đầu thử sức
Nhóm bốn chàng trai – Gia Minh, Minh Khoa, Nhật Huy và Tuấn Kiệt – là những cái tên nổi bật nhất trường THPT Lục Hải. Họ không chỉ điển trai, gia đình giàu có mà còn là tuyển thủ bóng rổ hàng đầu của trường. Dù vậy, họ sống khá giản dị, thường xuyên đi xe đạp, nhưng ai cũng biết họ là những người rất quan trọng và luôn đứng sau bảo vệ cho Hạ Vy – cô bạn thân thiết của nhóm.
Buổi sáng hôm đó, khi đang ngồi bên cạnh bạn cùng bàn Hà Linh, Hạ Vy chia sẻ:
– "Tớ định thử vào câu lạc bộ nhảy hôm nay. Cậu nghĩ sao?"
Hà Linh nhìn cô, hơi lo lắng:
– "Cậu chắc chứ? Mấy bạn trong đó khá khó tính đấy. Nhưng nếu cậu muốn, tớ luôn ủng hộ."
Hạ Vy mỉm cười, ánh mắt kiên quyết:
– "Tớ muốn thử xem mình có thể làm được gì mà không dựa dẫm vào bọn họ."
Khi bước vào phòng tập, Hạ Vy ngay lập tức cảm nhận được ánh mắt dè chừng và vài lời thì thầm không thiện cảm. Một nhóm bạn nữ trong câu lạc bộ nhảy tỏ rõ sự không hài lòng.
Một bạn nữ lạnh lùng nói:
– "Ai cho cậu quyền vào đây? Đây không phải chỗ dành cho người ngoài."
Hạ Vy giữ bình tĩnh, trả lời nhẹ nhàng:
– "Tớ chỉ muốn thử sức thôi, không muốn làm phiền ai."
Một bạn nữ khác tỏ thái độ không vừa ý, bất ngờ đẩy mạnh cô khiến cô suýt ngã.
Ngay lúc đó, cửa phòng bật mở, Tuấn Kiệt và Minh Khoa bước vào, ánh mắt sắc lạnh nhìn thẳng nhóm bạn nữ:
– "Đủ rồi. Đừng để tụi này phải nhắc lại lần nữa."
Minh Khoa tiếp lời, giọng nghiêm nghị:
– "Hạ Vy không làm gì sai. Ai còn gây sự sẽ phải chịu trách nhiệm."
Không khí trong phòng lập tức yên tĩnh lại, không ai dám phản kháng.
Gia Minh nhanh chóng tiến đến, giọng ấm áp:
– "Có chuyện gì thì cứ nói thẳng, không cần làm quá lên."
Anh nhìn về phía Hạ Vy, đặt tay lên vai cô:
– "Cậu ổn chứ?"
Hạ Vy gật đầu, mỉm cười:
– "Tớ ổn. Cảm ơn mọi người."
Nhật Huy đứng bên cạnh, nhẹ nhàng:
– "Nếu cần giúp, cứ nói với tụi tớ."
Cảm nhận được sự ủng hộ và bảo vệ vững chắc từ bốn người bạn, Hạ Vy thấy lòng mình nhẹ nhõm hơn rất nhiều. Cô quay sang nhìn Hà Linh đang đứng ngoài vòng tròn, ánh mắt biết ơn.
– "Cảm ơn cậu, Linh. Tớ may mắn lắm khi có cậu bên cạnh."
Hà Linh mỉm cười:
– "Luôn luôn vậy mà."
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro