Chương 47: Bí Mật Của Quá Khứ

Oanh bước vào lớp học với tâm trạng nặng trĩu. Cô không thể ngừng suy nghĩ về những lời đồn đại và cảnh báo từ Minh Anh. Mặc dù cô biết rằng mình không thể chỉ dựa vào những lời nói vô căn cứ, nhưng những nghi ngờ trong lòng lại không thể dễ dàng xóa bỏ. Mỗi khi nhìn Hoàng, cô lại tự hỏi liệu anh có thực sự xứng đáng với tình yêu của mình hay không. Và nếu như có điều gì đó thật sự xảy ra, liệu cô có đủ mạnh mẽ để đối mặt?

Nhưng ngay lúc này, Oanh không muốn để những lo lắng này chi phối suy nghĩ của mình. Cô quyết định sẽ gặp Hoàng, sẽ thẳng thắn hỏi anh về quá khứ, về những điều mà cô cần biết.

Buổi chiều hôm đó, Oanh hẹn Hoàng gặp nhau tại quán cà phê quen thuộc. Lúc này, không khí giữa họ đã trở nên trầm lắng hơn, khác hẳn với những lần hẹn hò vui vẻ trước đó. Oanh ngồi chờ, đôi tay cô nắm chặt lại, tâm trạng căng thẳng.

Chưa đầy mười phút sau, Hoàng bước vào, ánh mắt cậu nhìn quanh một vòng trước khi dừng lại ở chỗ Oanh. Cậu mỉm cười nhưng có vẻ hơi gượng gạo, khác hẳn với sự tự nhiên mọi khi. Hoàng ngồi xuống đối diện với Oanh, và không khí giữa họ bỗng chốc trở nên nặng nề.

"Oanh," Hoàng lên tiếng, giọng cậu có chút khàn, "Anh biết em muốn hỏi anh về điều gì. Anh không thể trốn tránh mãi được. Em có quyền được biết sự thật."

Oanh im lặng, nhưng trong lòng lại cảm thấy có chút nhẹ nhõm khi Hoàng đã chủ động mở lời. Cô nhìn vào mắt Hoàng, chờ đợi câu trả lời.

"Anh không phải là người hoàn hảo như em nghĩ," Hoàng tiếp tục, đôi mắt cậu ánh lên một sự u ám. "Anh đã từng có một quá khứ rất khác. Những sai lầm mà anh đã làm, những mối quan hệ mà anh đã tham gia, tất cả đều khiến anh trở thành người mà hôm nay em gặp. Anh không muốn em phải chịu trách nhiệm cho những lỗi lầm đó."

Oanh lắng nghe chăm chú, không cắt lời Hoàng. Cô không biết phải nói gì, chỉ biết mình đang dần hiểu rõ hơn về những gì Hoàng đã trải qua.

"Trước khi gặp em, anh từng có một nhóm bạn không mấy tốt đẹp. Họ không phải là những người có thể khiến anh trở thành người tốt hơn, mà chỉ kéo anh xuống. Anh đã từng tham gia vào những hành động sai trái, từ việc trộm cắp cho đến việc bị cuốn vào những cuộc chơi không lành mạnh. Anh không muốn em biết, vì sợ em sẽ không thể chấp nhận được anh."

Oanh lắng nghe, trái tim cô như bị thắt lại. Cô không thể ngờ rằng Hoàng lại có một quá khứ đen tối đến vậy. Nhưng cô cũng hiểu rằng, ai trong chúng ta đều có những lúc lầm lỡ, những sai sót trong cuộc sống.

"Anh đã thay đổi, Oanh," Hoàng nói tiếp, giọng cậu giờ đây như thể đang khẩn cầu. "Kể từ khi gặp em, anh đã dần dần thay đổi. Em đã giúp anh nhận ra nhiều điều. Anh không muốn tiếp tục cuộc sống đó nữa, và anh muốn em hiểu rằng anh không phải là người mà người khác vẫn đồn đại."

Oanh nhìn Hoàng, trái tim cô dâng trào những cảm xúc khó tả. Cô hiểu rằng quá khứ của Hoàng không thể thay đổi, nhưng con người hiện tại của cậu lại là điều cô trân trọng. Oanh nắm lấy tay Hoàng, ánh mắt cô chân thành.

"Hoàng, tớ biết quá khứ của cậu không thể thay đổi, nhưng tớ yêu con người hiện tại của cậu. Tớ không quan tâm đến những điều đã qua, chỉ quan tâm đến chúng ta ở hiện tại và tương lai. Nếu cậu thực sự muốn thay đổi, tớ sẽ ở đây, bên cậu."

Hoàng nhìn Oanh, đôi mắt cậu ướt đẫm, như thể tất cả những nỗi lo âu và ân hận trong lòng bỗng được giải tỏa. Cậu mỉm cười, nắm chặt tay Oanh hơn. "Cảm ơn em, Oanh. Em là người đầu tiên không nhìn vào quá khứ của anh mà yêu thương anh như vậy."

Cả hai ngồi trong im lặng một lúc, cảm giác như thế giới xung quanh họ đã lắng xuống, chỉ còn lại những giây phút thật sự chân thành giữa Oanh và Hoàng. Mọi nghi ngờ, lo lắng trong lòng Oanh dường như cũng được xoa dịu.

Khi họ bước ra khỏi quán cà phê, trời đã bắt đầu chạng vạng, những vì sao bắt đầu lấp lánh trên bầu trời. Oanh và Hoàng bước bên nhau, không nói gì nhưng lại cảm thấy sự kết nối giữa hai người càng lúc càng mạnh mẽ hơn. Cảm giác như họ đã cùng nhau vượt qua một chặng đường dài, và dù có thử thách phía trước, nhưng họ sẽ luôn đồng hành cùng nhau.

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro