Chương 59: Những Cảm Xúc Lẫn Lộn
Kể từ khi Oanh và Hoàng cùng nhau thảo luận về những lo lắng và cảm xúc chưa nói ra, mọi chuyện trong cuộc sống của họ dường như đã ổn định hơn. Tuy nhiên, những sóng gió vẫn chưa dừng lại. Quốc Huy, dù đã bị Oanh từ chối, vẫn không từ bỏ ý định làm rối loạn mối quan hệ của họ. Thậm chí, cậu ta còn lộ rõ vẻ quyết tâm trong từng hành động.
Một buổi sáng đẹp trời, khi Oanh đến lớp, cô nhận thấy bầu không khí trong lớp hôm nay có gì đó khác lạ. Các bạn trong lớp đều tỏ ra căng thẳng, và những ánh mắt lén lút của các bạn học xung quanh khiến cô không khỏi bối rối. Oanh ngồi xuống chỗ của mình, cố gắng không để ý đến những ánh mắt dò xét ấy. Nhưng một vài giây sau, cô nhận thấy có người đang đến gần.
Là Quốc Huy.
Cậu ta đi thẳng đến chỗ Oanh, không hề tỏ ra ngần ngại hay lo lắng về những ánh mắt xung quanh. Quốc Huy đứng đối diện Oanh, nhìn cô một cách đầy kiên quyết.
"Oanh, em sẽ hối hận vì đã từ chối anh," Quốc Huy nói, giọng nghiêm túc đến lạnh lùng. "Anh không hiểu sao em lại chọn Hoàng, một người chẳng có gì đặc biệt. Em xứng đáng với một người có thể bảo vệ em, một người có thể cho em mọi thứ."
Oanh cảm thấy tim mình đập mạnh. Những lời của Quốc Huy luôn có sức ảnh hưởng mạnh mẽ, dù cô không muốn thừa nhận. Tuy nhiên, cô đã có quyết định của mình, và không thể để bất kỳ ai thay đổi điều đó.
"Quốc Huy," Oanh lên tiếng, giọng bình tĩnh nhưng dứt khoát. "Em đã nói rồi, em yêu Hoàng. Anh ấy có những thiếu sót, nhưng anh ấy là người duy nhất khiến em cảm thấy an toàn. Em không cần phải lo lắng về những gì anh nói."
Quốc Huy không nói gì thêm, chỉ nhìn Oanh một hồi lâu, ánh mắt như muốn tìm ra một chút do dự nào đó trong cô. Nhưng Oanh đã đứng vững, không hề chùn bước. Cuối cùng, Quốc Huy cũng chỉ khẽ cười, như thể đã chấp nhận thất bại.
"Em sẽ hối hận," cậu ta lầm bầm rồi quay đi, bỏ lại Oanh với những cảm xúc mâu thuẫn đang bủa vây.
Khi giờ học kết thúc, Oanh thấy tâm trạng mình không khỏi lo lắng. Quốc Huy nói những lời đó như thể có sự thật ẩn chứa trong đó. Liệu cô có đang sai khi tiếp tục mối quan hệ với Hoàng? Nhưng mỗi lần nghĩ đến Hoàng, trái tim Oanh lại cảm thấy bình yên và tràn ngập hạnh phúc. Cô không thể từ bỏ cảm xúc ấy chỉ vì những lời nói của một người ngoài cuộc.
Đến cuối buổi học, Oanh ra ngoài sân trường để tìm chút không gian riêng, giải tỏa tâm trạng. Cô bước qua những dãy ghế đá vắng vẻ, để cho gió nhẹ lướt qua, xoa dịu những lo âu trong lòng.
Ngay khi Oanh ngồi xuống ghế, một bóng dáng quen thuộc xuất hiện trước mắt. Là Hoàng. Anh nhìn cô với ánh mắt lo lắng.
"Oanh, em sao thế? Trông em không ổn," Hoàng nói, giọng anh đầy quan tâm.
Oanh mỉm cười yếu ớt. "Em chỉ cảm thấy hơi mệt. Hôm nay có một vài chuyện làm em không thoải mái."
Hoàng ngồi xuống cạnh Oanh, ánh mắt không rời cô. "Có phải chuyện Quốc Huy không? Anh đã thấy cậu ta nói chuyện với em sáng nay."
Oanh gật đầu. "Đúng vậy. Quốc Huy vẫn không buông tha. Cậu ấy nói những lời khiến em... bối rối."
Hoàng thở dài, ánh mắt anh dường như đã hiểu ra phần nào. "Anh biết cậu ta kiên quyết, nhưng em không cần phải lo lắng. Anh sẽ không để cậu ta phá hoại chúng ta. Chúng ta có thể cùng nhau đối mặt với mọi chuyện."
Oanh cảm nhận được sự chân thành trong từng câu nói của Hoàng. Cô biết rằng tình yêu của anh dành cho cô là thật, và cô cũng vậy. Dù có những thử thách phía trước, họ sẽ không để ai làm rối loạn mối quan hệ này.
"Hoàng, em không muốn mối quan hệ của chúng ta bị ảnh hưởng bởi những lời nói của người khác. Anh là người em tin tưởng nhất, và em sẽ không để bất kỳ ai thay đổi điều đó."
Hoàng khẽ nắm tay Oanh, ánh mắt đầy quyết tâm. "Anh cũng vậy, Oanh. Chúng ta sẽ luôn ở bên nhau."
Cuối tuần đó, Hoàng và Oanh quyết định dành một buổi chiều đi dạo cùng nhau trong công viên. Đây là cách họ thư giãn và tận hưởng những khoảnh khắc bình yên bên nhau, tránh xa tất cả những áp lực từ bên ngoài. Những cuộc trò chuyện nhẹ nhàng, những nụ cười vui vẻ, tất cả đều khiến cả hai cảm thấy mọi thứ trở lại bình thường.
Trong khi họ đang đi dạo dưới ánh chiều tà, Hoàng nhìn Oanh và nói: "Em có biết không, anh cảm thấy rất hạnh phúc khi có em bên cạnh. Mặc dù mọi chuyện xung quanh có thể khiến chúng ta lo lắng, nhưng chỉ cần em ở bên anh, anh sẽ không sợ bất kỳ điều gì."
Oanh nhìn anh, lòng tràn đầy tình cảm. "Em cũng vậy, Hoàng. Em tin vào chúng ta."
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro