8

Thẩm Vật thấy khuôn mặt nàng đỏ bừng, bất tri bất giác nhớ ra cổ của nàng bị áo chèn rất chịu, hắn thật lòng nói một tiếng “Xin lỗi”, sau đó buông lỏng tay ra.

“Phù phù”, Ôn Nhiễm té xuống đất, nằm hơn nửa ngày không thể đứng lên.

Thẩm Vật lập tức quan tâm ngồi xổm xuống, nhặt một nhánh cây ở bên cạnh, chọc chọc vào người Ôn Nhiễm, “Nhiễm Nhiễm, Nhiễm Nhiễm, muội còn sống không? Nếu không còn sống nữa thì ta có thể chôn muội ngay tại đây được không?”

Ôn Nhiễm đang sắp chết nghe vậy lập tức kinh hoảng ngồi dậy, “Ta còn chưa chết!”

Hắn yên lòng, nhẹ nhàng thở ra, “Muội chưa chết thì tốt

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro

Tags: