Chương 54
Sau khi dỗ dành Hùng ăn và uống thuốc vì Hùng hơi sốt nhẹ, Hiếu nhẹ nhàng bế Hùng vào phòng ngủ. Hiếu nằm xuống bên cạnh, vòng tay ôm trọn Hùng. Mùi gỗ đàn hương của anh tỏa ra dịu dàng, bao bọc lấy Hùng, xoa dịu những giằng xé mà cậu vừa trải qua.
"Ngủ đi, bé cưng," Hiếu thì thầm. "Trong những ngày này hãy khoan suy nghĩ, hãy cứ dựa vào tôi nhé."
Sáng Hôm Sau, Hùng thức dậy, cơ thể gần như hoàn toàn phục hồi không còn cảm thấy mệt mỏi nặng nề. Sau khi vệ sinh cá nhân, cậu bước ra phòng khách nơi đang có tiếng nhạc nhẹ nhàng và mùi phở thơm lừng.
Hiếu đang hâm nóng đồ ăn sáng. Anh quay lại, nở nụ cười dịu dàng. "Tôi vừa mua phở cho bé cưng, ăn luôn nhé."
Đúng lúc đó, điện thoại của Hùng reo lên, là quản lý gọi đến nhắc cậu hôm nay có lịch thử trang phục và chạy thử chương trình cho buổi diễn đặc biệt sắp tới.
Hiếu khẽ nhíu mày anh muốn Hùng nghỉ ngơi thêm 1-2 ngày nhưng Hiếu không cản vì anh cũng hiểu đây là công việc là đam mê. "Ăn sáng xong Tôi đưa bé đi. Nếu bé mệt thì nói với tôi đừng cố quá."
Trong khán phòng rộng lớn, ánh đèn sân khấu màu vàng nhạt tập trung vào Hùng. Cậu bước ra trong bộ Hán phục với tông màu trắng ngọc và xanh ngọc bích chủ đạo. Lớp vải lụa tơ tằm thướt tha, mềm mại như mây, ôm lấy dáng người thanh mảnh , Mái tóc đen buông rũ, làn da trắng mịn, khuôn mặt thanh tú , tạo nên một vẻ đẹp thanh tao, thoát tục như tiên tử lạc vào trần gian.
Nhạc vang lên, Hùng bắt đầu múa. Từng động tác xoay người, uốn lượn, phất tay áo đều uyển chuyển tuyệt đối.
Rồi đến cao trào. Hùng bất ngờ xoay người, bước vào sau tấm rèm voan mỏng được dựng ở trung tâm sân khấu.
Dưới ánh đèn được hạ thấp , Hùng chậm rãi cởi chiếc áo khoác ngoài màu xanh ngọc bích rồi đến chiếc áo lót màu trắng mỏng hơn bên trong để lộ đường xương quai xanh tinh xảo và chiếc cổ thon thả. Bóng hình Hùng hiện ra mờ ảo sau lớp voan, như một bức tranh thủy mặc gợi cảm. Từng đường cong cơ thể, sự run rẩy nhẹ của bờ vai đều được khuếch đại lên. Đó là khoảnh khắc thuần khiết mà lại đầy dục vọng, khiến trái tim Hiếu như muốn nhảy khỏi lồng ngực. Anh cảm thấy choáng ngợp trước vẻ đẹp không thể nắm bắt này.
Sau buổi tập, mọi người lục đục kéo nhau ra sau cánh gà dọn dẹp đi về Hiếu đi thẳng lên sân khấu nơi Hùng đang mải mê xem lại clip chị trợ lý quay lúc nãy, anh bất chợt ôm chặt cậu từ phía sau. Anh vùi mặt vào hõm vai Hùng.
"Giờ thì tôi đã hiểu vì sao trụ vương mất nước," Hiếu trầm khàn, hơi thở nóng bỏng phả vào tai Hùng. "Nếu mỹ nhân là bé thì tôi cũng chỉ yêu mỹ nhân, không cần giang sơn."
Hùng bật cười thích thú. Cậu rời khỏi vòng tay Hiếu,ánh mắt tinh nghịch nắm lấy tay anh, dẫn Hiếu đến giữa sân khấu.
"Vậy thì, Quân vương của tôi," Hùng khiêu khích, "hãy để mỹ nhân biểu diễn cho ngài xem có xứng đáng từ bỏ giang sơn không nhé."
Hùng mở lại bài nhạc trên điện thoại, nhét vào tay Hiếu rồi bắt đầu múa. Lần này là điệu múa quyến rũ hoàn toàn dành riêng cho Hiếu. Cậu lượn lờ quanh Hiếu, những chiếc vạt áo lụa trắng của cậu nhẹ nhàng quấn quýt lấy Hiếu rồi lại buông ra. Đôi tay ngọc ngà của cậu lướt qua, như nắm lấy rồi lại buông lơi , thách thức sự kiềm chế của Alpha. Cậu nghiêng đầu, ánh mắt mờ hơi nước, khiêu khích Hiếu bằng sự mong manh tuyệt đối của mình.
Hiếu hoàn toàn ngơ ngẩn. Mùi gỗ đàn hương bùng lên mạnh mẽ, gần như đánh sập sự kiềm chế của anh.
Đến khi Hùng xoay người lại, bất ngờ ngả vào lòng anh đưa tay vuốt nhẹ từ cằm xuống cổ xuống ngực thì Hiếu không thể chịu đựng thêm nữa.
Anh dứt khoát đút vội điện thoại vào túi quần . Âm nhạc đột ngột bị cắt ngang.
Bằng một động tác nhanh như cắt và đầy bá đạo, Hiếu vòng tay qua eo Hùng, kéo cậu sát vào cơ thể mình, ép chặt.
"Bé đang chơi với lửa đấy, bé cưng," Hiếu gằn giọng.
Không chờ Hùng kịp phản ứng, Hiếu chiếm lấy đôi môi cậu bằng một nụ hôn sâu và nóng bỏng. Nụ hôn triền miên và không có dấu hiệu ngừng lại khiến Hùng hốt hoảng nhận ra mình đã đốt lửa quá tay.
Cậu khó khăn rời khỏi nụ hôn của Hiếu, hổn hển. Cậu đẩy nhẹ Hiếu ra, ánh mắt đầy vẻ bối rối.
"Hiếu... không phải ở đây," Hùng thở dốc. "Mọi người... mọi người còn chưa về hết..."
Hơi thở của Hiếu cũng gấp gáp, nhưng anh nhìn thấy sự hốt hoảng thực sự trong mắt Hùng. Anh kìm nén dục vọng đang bùng cháy.
Anh cúi sát vào tai Hùng, giọng anh tuy khàn đặc vì cố gắng kiềm chế nhưng vẫn đầy áp lực :
"Vậy thì Đi thôi, Mỹ nhân. Quân vương sẽ đưa bé về."
Hiếu nắm chặt tay cậu, dắt Hùng đi thẳng ra khỏi phòng tập, gấp gáp lấy túi xách ra về trong sự ngỡ ngàng của chị trợ lý vì Hùng không kịp thay quần áo.
Họ lên xe. Hiếu gần như dùng tất cả sự kiềm chế để tập trung lái xe. Mùi sữa yến mạch trên người Hùng, cùng với hình ảnh quyến rũ và nụ hôn cuồng nhiệt vẫn còn ám ảnh Hiếu, khiến anh phải siết chặt vô lăng để giữ bình tĩnh.
Ngay khi cánh cửa căn hộ đóng lại, và tiếng khóa cửa vang lên, Hiếu gần như lao vào Hùng với tất cả sự say mê dồn nén.
Anh đẩy Hùng dựa vào tường, cởi vội chiếc áo sơ mi đen của mình, sau đó cởi từng lớp áo Hán phục thướt tha của Hùng. Làn da trắng ngọc ngà của Hùng hiện ra.
"Bé cưng," Giọng anh khàn đặc. "Bé có biết, lúc nãy tôi gần như ngừng thở khi bé cởi áo sau tấm rèm không? Tôi cũng hình dung được khung cảnh hỗn loạn khi bé biểu diễn ngày hôm đó."
Hiếu hôn lên từng tấc da thịt của cậu, hít hà mùi sữa yến mạch ngọt ngào.
"Chúng ta tiếp tục việc dở dang hôm trước được rồi chứ, bé cưng?" Hiếu thì thầm. "Nói lại cho tôi nghe yêu cầu của bé nào."
Hùng cắn môi, ngại ngùng không nói. Cậu che mặt, cơ thể căng thẳng vì cả sự xấu hổ và khao khát.
Hiếu mỉm cười, nụ cười đầy quyến rũ của Alpha đang chiếm ưu thế. Anh bắt đầu dùng tay vuốt ve và dùng lưỡi khiêu khích từng tấc da thịt, điêu luyện đến mức Hùng không còn có thể kháng cự được. Sự cưng chiều và sự bá đạo của Hiếu hòa quyện, đánh thức hoàn toàn sự mê đắm trong Hùng. Cậu chỉ có thể nương theo những đụng chạm của Hiếu, để cuối cùng cũng bật ra điều Hiếu muốn nghe:
"Hiếu... tôi muốn... "
Hiếu mỉm cười thoả mãn. Đó là một nụ cười vừa chứa sự dịu dàng của người chiến thắng, vừa chứa sự cuồng nhiệt chiếm hữu của một Alpha đã chờ đợi quá lâu.
"Như bé mong muốn," Hiếu trầm giọng, đầy quyền uy.
Hiếu bế bổng Hùng lên, tiến nhanh vào phòng ngủ bắt đầu một nụ hôn mới, sâu hơn, chậm hơn, nhưng mãnh liệt hơn. Lưỡi anh mơn trớn, khám phá, như đang khắc ghi sự hiện diện của mình vào tâm trí Hùng. Cùng lúc đó, pheromone gỗ đàn hương lan tỏa, nhấn chìm mọi cảm giác khác của Hùng, chỉ còn lại sự phụ thuộc và mê đắm.
Bàn tay Hiếu luồn xuống dưới lưng Hùng, nhẹ nhàng xoa dịu, rồi từ từ di chuyển xuống eo. Anh cảm nhận được cơ thể Hùng đang căng cứng rồi mềm nhũn theo từng cử động của mình.
Hùng rên lên khe khẽ, tiếng rên tan chảy trong không khí, càng khiến Hiếu thêm phần điên dại. Hùng tự động vòng tay qua cổ anh, kéo Hiếu gần hơn, đáp trả lại sự nhiệt tình của Alpha. Sữa yến mạch và gỗ đàn hương hòa quyện thành một luồng hương thơm mới, báo hiệu sự gắn kết sâu sắc của hai thể xác.
Hiếu buông đôi môi Hùng ra, trượt xuống cổ, hôn lên vết cắn tạm thời như một lời tuyên thệ.
"Đây là của tôi," Hiếu thì thầm. "Đêm nay, mọi thứ của bé đều là của tôi ."
Hiếu nhấc bổng Hùng lên, lật người cậu xuống dưới mình, bắt đầu viết nên chương mới của riêng họ.
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro