Nội dung giới thiệu vắn tắt:《 Sau Khi Tỉnh Rượu Cùng Chủ Nợ Kết Hôn 》 Tác giả: Cao Mộc Ngư 【Hoàn+Phiên ngoại 】Beta + Edit : Hâu DứaCây vạn tuế hiếm có khe khẽ miao miao nở hoa A × Làm bộ tiểu lưu manh thực tế ngây thơ OLâm Nhĩ Gia vốn là thay cha già đi cầu xin chủ nợ Thiều Giang Tự -- Trùng hợp gặp phải chủ nợ đang trong giai đoạn nhạy cảm của Alpha; chủ nợ chính là ánh sáng thuần khiết mà y theo đuổi suốt hai năm cấp ba nhưng lại không có kết quả -- Mượn rượu giải sầu, uống quá nhiều thì lăn ra ngủ ; sau khi tỉnh rượu lại mắc thêm sai lầm, cùng chủ nợ vậy mà kết hôn rồi -- Tag: ngọt, sủng vănLâm Nhĩ Gia vào hôm sau:-- Chủ nợ năm đó cự tuyệt không ưng tôi, hiện giờ đã lãng tử quay đầu ?-- Bài tú-lơ-khơ mặt tuyệt tình, cây vạn tuế cũng có thể vì tôi nở hoa sao?-- Chắc bên trong còn có ẩn tình, việc này ắt hẳn không bình thường.Bạn tốt nhiều năm: Hắn thèm khát cơ thể cậu.Lâm Nhĩ Gia: Nói đâu trúng đó~11/2/2023-12/6/2023(TRUYỆN ĐÃ XIN PHÉP TÁC GIẢ)(KHÔNG CHUYỂN VER DƯỚI MỌI HÌNH THỨC)…
Tên truyện: Lòng tra công mỗi ngày hoảng hốtTác giả: Cật Phạn Phạn PhạnEdit: Mèo Xù (banhbaotrungcut.wordpress.com)Thể loại: Cường cường, sinh tử (không đề cập kỹ), tình hữu độc chung, vòng giải trí, phong lưu tra biến thành trung khuyển công x rộng rãi nữ vương mỹ nhân thụ, hiện đại, HE.Độ dài: 66 chương + 2 phiên ngoạiNguồn raw: Kho tàng đam mỹ Bản edit này là phi thương mại và thuộc về blog Mèo Xù, vui lòng không reup sang nơi khác.KHÔNG CHO PHÉP CHUYỂN VER, KHÔNG REPOST♥♥♥ Văn án ♥♥♥Quý Chước da trắng mỹ mạo, eo mềm đẹp đẽ, khiến hoa hoa công tử Cố Xước như ong ong bướm bướm nhào tới.Từ đây biệt danh không còn, biến thành thê quản nghiêm..Đây là một câu chuyện về em thụ cơ trí thu phục tra công.Sinh tử, tiểu ngược, đủ loại máu chó.Note từ editor:Công truyện này không hề tra, đừng tin vào tên truyện và tag.Thụ có thể sinh con, nhưng không đề cập kỹ.Thật ra tác giả không đề hoàn chính văn và ngoại truyện, nhưng sau khi đọc và xem xét kỹ thì tui quyết định cho hai chương 67 và 68 là ngoại truyện, vì nó chỉ kể về cuộc sống hạnh phúc của hai nhân vật chính và CP phụ.…
NẾU BẠN LÀ NGƯỜI NGHIÊM TÚC, KHÔNG THÍCH VĂN CÓ TEENCODE VÀ CHỬI TỤC XIN ĐỪNG VÀO ĐỌC VÀ CM DROP TRUYỆN. THANKS.Tác giả: Tiểu Quất TửEdit: ThitkhocaichuaBeta: Phượng Chiếu Ngọc.https://decudammyhay.com/2022/06/30/hao-mon-tieu-cha-ke-tieu-quat-tu/Tình trạng: Hoàn.Thể loại : hào môn thế gia, đam mỹ, sinh con, vả mặt, he.Phương Lê bởi vì thi đấu thắng Nhạc Văn Hi, bị đại ca Nhạc Văn Hi ám hại đến gãy cả chân.Phương Lê bởi vì thi vũ đạo đạt hạng nhất, mà bị nhị ca Nhạc Văn Hi gọi người kéo vào trong ngõ đập một bàn tay cảnh cáo .Phương Lê được một người nam nhân mà Nhạc Văn Hi thích theo đuổi, thì tam ca Nhạc Văn Hi liền nghĩ cách nhục nhã, hãm hại cậu, nam nhân kia lại không tin tưởng cậu, cuối cùng cậu trơ mắt nhìn nam nhân đó cùng Nhạc Văn Hi nắm tay vui vẻ rời đi.Phương Lê không thể nhịn được nữa rốt cuộc quyết định phản kích, nhưng lại bị mấy huynh đệ bọn họ liên hợp hại đến hủy dung mà chết thảm.Sau khi trọng sinh trở lại cậu mới biết được thì ra, thế giới này chỉ là một quyển tiểu thuyết, dù cậu có giỏi giang ưu tú cách mấy cũng không ai để ý, mà Nhạc Văn Hi chính là phúc tinh còn binh đoàn sủng ca của y là nhóm pháo hôi thể hiện sự yêu thương sủng ái Nhạc Văn Hi. Khi trở lại Phương Lê một lòng chỉ muốn quyết tâm báo thù, gả cho vị cha nuôi của nhóm pháo hôi sủng ca kia, vị nam nhân kia mang danh khắc thê, nhưng lại đẹp trai , lắm tiền là đại lão hào môn Diêm Mặc Nghiêu.Trở thành cha nhỏ của ba huynh đệ pháo hôi, Phương Lê được yêu thương chiều chuộng khiến Nhạc Văn Hi…
"Anh hùng"? "Anh hùng"..... Là cái gì?Hy sinh rồi sẽ nhận lại được gì?Cho dù có cố gắng đến đâu, những thứ đã định sẵn vẫn như cũ, không lay động. Cậu không muốn hy sinh vào những thứ vô bổ của thế giới bất lương này nữa!!!Cái gì mà anh em, rồi gia đình trong bang chứ?Bọn họ đi quá xa rồi.....Con đường mà cậu từng ngày nặng xây tay đến rỉ máu, họ lại không nhìn. Lại đi dấn thân vào con đường đầy gai không biết đường là gì.......... Bỏ cuộc thôi.......Ánh mắt hào quang gì chứ? Tinh thần không từ bỏ là cái gì?Thôi đủ rồi.... Từ nay cậu sẽ dừng lại. Cậu sẽ bỏ rơi họ, không có liên hệ gì nữa....Họ đi đường của họ.... Cậu đi đường của cậu....Nước sông không phạm nước giếng, cá không ngoi lên bờ. Thân ai nấy lo, cậu không muốn chịu hết tất cả nữa. Thật lạc lõng!!!Chỉ là.... TẠI SAO?!?!?Ánh mắt cầu xin sự cứu rỗi của họ khiến cậu lại lung lay ý chí.... Họ muốn cậu cứu họ sao? Đùa đấy à?...... Đừng dừng lại....."Mọi người, đừng bỏ cuộc. Bỏ cuộc chính là sự cô đơn..... HÃY NHÌN TAO! TAO SẼ CỨU BỌN MÀY DÙ CÓ CHẾT THÊM LẦN NỮA!!!!"…
Bốn năm bên nhau, đổi lại là nước mắt. Bảy năm bạn bè, đổi lại là nỗi đau còn hằn trên khuôn mặt.Người bạn thân tưởng như mãi mãi, người thương yêu tưởng như trọn đời. Năm tháng đi qua cuộc đời để lại hai tiếng: "Tưởng như..."Cô - Chu Tử Đằng, phải chăng là quá ngu như "bạn thân" cô đã mắng, hay là đã quá khờ như "người yêu" cô đã nói?! Hai người mà cô tin yêu hết lòng, lại quay ra đâm cô một nhát thật đau. Người yêu cô - Ngũ Ngạo Quân lại sau lưng cô ngoại tình với người cô xem như chị em ruột.Ngày Chủ nhật ấy, là một ngày không nắng. Bắt gặp cảnh hai người tằng tịu với nhau ngay chính tại nơi tình yêu cô chớm nở, cô chỉ im lặng, chỉ có một giọt lệ lăn trên má cô."Hai người đã muốn bên nhau, được, tôi thành toàn cho hai người." - Một phút quẫn trí, cô đã lao đến với ý định "đồng quy vu tận" với những kẻ đó. Sau đó, cô chỉ kịp nhìn thấy con dao mình cầm trong tay bị tước lấy và cắm phập vào trái tim mình.Ngày chủ nhật hôm ấy, thật ảm đạm.Cô đã chết. Tưởng như vậy. Cho đến khi mở mắt lần nữa, cô chỉ thấy mình nằm trong một căn phòng trống trải chỉ có đúng một chiếc gương thật to ở chính giữa. Soi vào trong gương. Đó là một người khác......Cô đã xuyên không, vào một cô gái có tên giống hệt mình và là nhân vật nữ phụ có kết cục bi thương nhất trong cuốn tiểu thuyết mà ả ta đưa cô đọc...Hoa Tử đằng... đã một lần héo úa.-------------• Năm bắt đầu viết: 2019• Trạng thái: hoàn thành…