Chương 33 - Bể dục H


Nếm đến vị của ái dục rồi thì Hoắc Sâm càng không thể dừng lại, tiếp tục động eo mông, ở cửa huyệt thọc vào rút ra, như vậy không đau, lại rất sướng.

Thế nào cũng phải đem cô thao ra thủy, đem tiểu bạch đào tiểu huyệt đảo đến mềm lạn ra nước, trơn trượt, mới hảo ra vào. Hắn hôn lấy Doãn Uyển Phỉ cái miệng nhỏ, Doãn Uyển Phỉ một chút không có giãy giụa, hơi run rẩy hai chân, bị người đàn ông thẳng lưng thong thả thọc vào rút ra, chậm rãi lại thọc vào rút ra đến sâu chút.

côn thịt lớn một hướng chỗ sâu hơn bên trong, đã bị huyệt nội kia tầng phì nhiêu thịt non gắt gao hút mút, kiều nộn thịt vô pháp chống cự cứng nóng cự vật, bị bắt dùng ướt mềm mị thịt phụng dưỡng côn thịt, cái miệng nhỏ cái miệng nhỏ hướng chỗ sâu trong nuốt mút, rồi lại chảy nước, chính mình phun thủy bôi trơn xé rách căng trướng cảm, một chút đem côn thịt Hít vào một hơi, cảm nhận sự mềm mại và nóng bỏng ở giữa tiểu huyệt, chờ đợi cự vật này phải xé nát cô.

"Thật là ngoan." Hoắc Sâm cười. Buộc bản thân phải kiềm chế, không để mình làm tổn thương cô. Hắn giữ chặt cô, tay ôm lấy eo, hôn cô khi thấy cô nhíu chặt mặt mày, cơ thể hắn theo từng nhịp chuyển động.

Côn thịt ở huyệt nội nhanh chóng đảo cắm, cứng rắn nhô lên hoạt cọ qua thịt non, dẫn ra ồn ào náo động khoái cảm. Giống như cảm giác ngứa lâu ngày cuối cùng cũng được gãi, mang lại niềm vui sướng khó tả. Cảm giác này sảng khoái từng đợt, ẩn giấu trong sự căng thẳng, như con thú hoang đang chờ đợi khoảnh khắc bùng nổ để săn bắt.
Đôi mắt đẹp của Doãn Uyển Phỉ trở nên mê ly, miệng nhỏ lúc mở lúc khép, cuối cùng cũng cảm nhận được sự giảm bớt của thuốc, đắm chìm trong bể dục. cô nắm lấy áo sơmi của Hoắc Sâm, tay run rẩy, chân quấn lấy eo hắn, mặt nhíu lại, miệng phát ra những âm thanh ngâm nga, cổ chân trắng nõn căng chặt, không ngừng chuyển động.

Hiển nhiên là chịu đựng trướng đau cùng tê mỏi kia một trận, dần dần nếm tới rồi khoái cảm cùng tư vị cao trào.

Hoắc Sâm một bên trìu mến xoa tiểu âm đế, làm cô càng ướt, một bên bắt đầu buông ra chút đưa đẩy, vào được lại vào sâu một chút. Hắn quá thô to, nói là sâu một chút nhưng đối Doãn Uyển Phỉ , quả thực tựa như tai họa ngập đầu, Doãn Uyển Phỉ bị căng trướng đến sướng lại khó nhịn vặn lên, cô buông chân muốn trốn, nhưng tiểu huyệt lại hút cuốn lấy 1 cách khẩn cầu.

Chỗ mềm mại vô pháp chống đỡ, bị bắt ăn trụ cự vật nóng cứng, sợi thịt nếp gấp đều bị cự vật thân bình, cọ xát đến hoàn toàn. kết hợp kịch liệt khoái cảm quay cuồng giãy giụa, run rẩy phun nước.

Doãn Uyển Phỉ hiện giờ duy nhất có thể làm là chống cự, chính là khóc lóc không cho Hoắc Sâm đụng chạm vú mình.

BÀn tay Hoắc Sâm chạm vào cái vú bị đâm cho lắc lên , rung động thập phần hết sức đẹp mắt, cô liền khó có thể chống đỡ run lên, bàn tay nhỏ vô lực đẩy bàn tay to kia ra, hắn cúi đầu phà hơi thở nóng rực lên vú cô, mặc dù bị cắm đến đã hoa mắt ù tai Doãn Uyển Phỉ lập tức "Thanh tỉnh", ôm chặt vú chính mình , rùng mình gào khóc lên,đến chết đều không cho.

Cô quá mẫn cảm, không thể chịu nổi cảm giác khoái cảm dâng trào. Sự kháng cự của cô, cùng với những giọt nước mắt trên làn da trắng nõn ửng hồng, khiến khung cảnh trở nên rõ ràng hơn bao giờ hết. Đôi mắt cô ánh lên sự yếu ớt, hàng mi và xương mày cũng nhuộm sắc hồng rực rỡ, trông thật đáng thương, khiến Hoắc Sâm tạm thời từ bỏ.

Ánh mắt hắn dừng lại nơi làn da mịn màng, đôi gò má trắng nõn đầy sức sống, như mang theo sự mềm mại và sức hút không thể cưỡng lại, ăn cự vật hắn, bị tễ đến biến hình, Bên trong là lớp thịt mềm mại, mịn màng đến mức như muốn tan chảy. Dương vật cắm một chút cô đã muốn khóc. Cuối cùng, mọi thứ đều bị khuấy động đến mức trở nên mềm mại, khiến cô khẽ rên lên một tiếng.

Bất kể là từ thị giác, xúc giác hay thính giác, tất cả đều như muốn cuốn lấy người khác, khiến họ khó lòng kiềm chế, tựa như đang đắm chìm trong một bữa tiệc thịnh soạn đầy cám dỗ.

Hơi thở của Hoắc Sâm ngày càng trở nên nặng nề. Với trọng tâm vững vàng và sức mạnh từ trung tâm cơ thể, lúc này, thắt lưng của hắn cũng tê dại bởi những rung động mạnh mẽ. Cô thì ngày càng mềm yếu hơn, trong khi hắn lại căng cứng đến mức như sắp bùng nổ.

Truyện được dịch/edit bởi Mỹ Duyên - Dao Chém Heo

Hoắc Sâm giữ chặt cô, đôi chân mềm nhũn của cô quấn quanh eo hắn, và hắn nhẹ nhàng ngăn chặn, hôn lên đôi môi cô, nhanh chóng thọc vào rút ra, túi trứng dương vật hắn càng thêm trướng đại hơn, tham lam đập vào cửa huyệt. Cảm giác khoái cảm dồn nén trong cơ thể cô cuối cùng cũng bùng nổ. Doãn Uyển Phỉ thét lên một tiếng, cơ thể cô run rẩy, đạt đến cao trào mạnh mẽ.

Bị cái tiểu bé huyệt kia cao trào mãnh liệt xối ướt ái dịch lên thân gậy, Hoắc Sâm cũng sướng đến muốn bắn, Doãn Uyển Phỉ mặc dù bị thao cho rã ra nhưng vẫn nhớ ra việc quan trọng nhất. Cô giãy giụa, bị đâm cho điên đảo. Cô cố gắng đẩy Hoắc Sâm ra, nhưng không đủ sức. Tinh dịch bắn ra từ dương vật mạnh mẽ, cô lên tiếng cầu xin: 'Không! Không được bắn vào trong!'

Hoắc Sâm không thể dừng lại, trong đầu chỉ nghĩ đến việc tiếp tục bắn vào trong cô.

Hưữ lực tay hắn gắt gao chế trụ eo cô, hung hăng đâm cô, Doãn Uyển Phỉ bị đâm cho mắt nổi đầy sao, lại lên cao trào liên tục, cùng người đàn ông xa lạ thở dốc. Một lượng tinh dịch nóng hổi mới ra lò, nhảy vào trong tử cung cô, khăn trải giường ướt nhẹp lày lội.

Doãn Uyển Phỉ cảm thấy đầu óc như bị cắt đứt, chỉ nghe thấy tiếng ong ong vang vọng, sắc bén như tiếng nổ. Cơ thể cô mềm nhũn, như bị cạn kiệt sức lực, mất kiểm soát và run rẩy.

Dương vật tương giao cao trào cảm giác lại cùng mới vừa rồi đều không giống nhau, ái dịch cuồng phun, côn thịt còn chôn ở trong cơ thể, run rẩy co rút giữa kẹp côn thịt lại sướng tận trời. Doãn Uyển Phỉ đồng tử đều tan rã, không thể hiểu được cao trào, chỉ lắc đầu nức nở.

Hoắc Sâm lại cười, cúi người hít mùi hương trên cơ thể cô. Kiều nộn non, lần đầu tiên là có thể đạt tới như vậy kịch liệt cao trào, run rẩy , kẹp dương vật chính mình còn có thể lại lần nữa leo lên cao trào. Đây là mẫn cảm trời cho.

Hắn rất ít khi cười, nhưng khi Doãn Uyển Phỉ nhìn thấy, cô không thể không ngạc nhiên. Cô ngơ ngác một lúc, không thể tin vào mắt mình. Thì ra, người bảo vệ câm này lại có một nụ cười đẹp như vậy...

Cả hai người lăn lộn một phen, cơ thể Hoắc Sâm ướt đẫm. Hắn ta cởi bỏ chiếc áo sơ mi cuối cùng trên người. Doãn Uyển Phỉ bị hắn đâm mà vẫn còn ngơ ngác, đầu cô hơi nghiêng, nhìn hắn. Khi nhìn thấy động tác cởi áo sơ mi của hắn, cô cảm nhận được cơ thể hắn cứng rắn với làn da trắng lạnh thấu xương, những cơ bắp cuồn cuộn, và hơi ấm tỏa ra từ sự kích động vừa rồi.

Thật đẹp, nhưng cũng thật nguy hiểm..
Doãn Uyển Phỉ suy nghĩ một chút, miệng lẩm bẩm:

"Đương nhiên bảo vệ phải là người mạnh mẽ rồi, người bảo vệ câm mặc trang phục cao lớn, thon dài, khi lột đồ mới lộ ra vẻ ngoài như vậy. Nhưng mà, người như vậy mạnh mẽ, giống như có thể dễ dàng thao chết người khác, vậy nên anh ta ko thể thể tìm được một người phụ nữ chịu đựng được, thật đáng thương, vì vậy cuộc sống của anh ta mới có nhiều mối nguy hiểm..."

Hoắc Sâm nghe thấy tiếng liền khựng lại, cứng người. Hắn xoay người quay đầu nhìn về phía sau. Trên giường, cô nằm đó như mớ bông gòn trắng nõn, tiểu huyệt lầy lội tinh dịch của hắn, mềm yểu, nhìn có vẻ như tỉnh rồi, nhưng ánh mắt đang dại ra, không ra vẻ đã tỉnh một chút nào, không lẽ hắn thao đến ngốc luôn rồi sao? Hắn đang làm tình vs người mẫu hay người ngốc đây?

Hắn đi vào, lại lôi cự vật không an phận mà cao cao ngóc đầu kia ra, nó cứng nặng đến lắc lư khi được móc ra, khí thể kinh người. Doãn Uyển Phỉ hoảng hồn vô thức lui lại phía sau, người bảo vệ câm này thật là cao to, cái cự vật kia cũng quá thể rồi.

Hoắc Sâm kéo cô lại, sau đó đè cô xuống giường.

Doãn Uyển Phỉ hoảng sợ, đầu óc cuối cùng cũng tỉnh táo trở lại. Cô vội che lấy thân mình, lùi lại vài bước:
'Ê nè?! Tôi... tôi... tôi hết tác dụng của thuốc rồi!'

Hoắc Sâm không thèm để ý đến lời cô, ép cô nằm dưới thân mình. Nhìn cô trong tình trạng hồ ngôn loạn ngữ như vậy, muốn thêm mấy lần nữa, mới có thể hoàn toàn loại bỏ tác dụng của thuốc.
Truyện được dịch/edit bởi Mỹ Duyên - Dao Chém Heo
Tôi... tôi thật sự không sao mà! Ưm ~!' Doãn Uyển Phỉ bị hắn hôn tới tấp, nụ hôn quá kịch liệt khiến cô không kịp phản ứng. Người đàn ông hôn cô đến mức đầu óc choáng váng, trong lúc cô tình loạn ý mê, hắn cầm lấy dương vật lại cắm vào tiểu huyệt một lần nữa.

Doãn Uyển Phỉ ướt đẫm, cái tiểu huyệt kia có vẻ hiểu chuyện, bị dương vật xâm nhập là cũng sẵn sàng liếm mút, Vừa tiến vào một chút, cô đã không kiềm chế được, bật ra một âm thanh nghẹn ngào, cơ thể mềm mại như tan chảy. Làn da ẩm ướt, cảm giác dính dính mờ ám lan tỏa khắp không gian, an ủi côn thịt, hắn bắt đầu đưa ra thọt vào.

Côn thịt thô dài đột nhiên đâm vào tiểu huyệt bé nhỏ xinh xắn, sau đó lại được rút ra. Phần quy đầu tròn lớn bị giữ lại, như thể bị hút chặt. Sau một chút chậm rãi, chiếc gậy lại tiếp tục đâm sâu vào lần nữa. Nước tức khắc bắn ra mạnh mẽ, tiểu bạch đào mềm mại rung lên vì bị cọ xát quá mức, lại đem con thịt hút vào chút, quy đào cứng rắn gần như chạm vào cửa tử cung.

"A~~~ cái gì mà to như vậy! không muốn aaa không muốn!" Doãn Uyển Phỉ hoảng hốt, la lên chói tai, cảm giác như sắp phải đối mặt với điều gì đó đáng sợ. Cô sợ hãi, vội vàng nâng tay lên, mềm yếu đẩy vào người đàn ông, mong muốn thoát khỏi tình huống này. Cảm giác bị dồn ép như vậy khiến cô lo lắng, giống như một con thú hoang đang ẩn nấp, chờ đợi thời cơ bùng nổ.

Hoắc Sâm cũng nhận thấy được, đang bị mị thịt hút, còn có thứ khác hút lấy quy đầu hắn. Sướng gấp đôi, hắn ý thức được cái gì, nhấp nhấp môi mỏng, tuỳ ý đẩy cô, thân hình cao lớn áp sát đưa đẩy động eo, cùng hơi thở thô bạo, không chút sứt mẻ.

Người đàn ông cắm thô bạo 1 cách đơn giản, nhưng lực đạo sâu cực đại, lại nhiều lần nhắm ở chỗ mẫn cảm cọ xát, không, mà là đem chỗ mẫn cảm cọ xát trêu đùa cô. Doãn Uyển Phỉ điên rồi, lại biến thành muốn hành hạ hắn, thậm chí cắn. Hoắc Sâm bên này đầu óc mơ màng, không thể khống chế được bản thân, để mặc cô cắn xé. Hắn thề sẽ không thay đổi nhịp điệu, tiếp tục làm cho cô càng thêm đắm chìm. Thân hình hắn cứng như thép, Doãn Uyển Phỉ vừa ô ô kêu vừa cắn chặt bờ vai cứng rắn của hắn, bị cắm lên đỉnh.

"Ô ô á..." Doãn Uyển Phỉ mắt đầy lệ, buông răng ra, từ những dấu răng in sâu trên da, cô kéo ra một sợi chỉ bạc. Toàn thân cô mất kiểm soát, cuồng loạn run rẩy.

Đêm nay, cô liên tiếp trải qua vô số đỉnh cao khoái cảm với nhiều phương thức khác nhau, nhưng hiệu quả của thuốc dần dần yếu đi. Không còn cảm giác hưng phấn như trước, cô bắt đầu kiệt sức.

Bàn tay nhỏ bé cũng không thể đẩy được người đàn ông, sức lực hoàn toàn rời bỏ, cô sụi bại lụi, tứ chi hoàn toàn thả ra. Vú bị người đàn ông dùng môi cọ lung tung, ngửi hôn đầu vú, gặm cắn ngực thịt, ngậm lấy đầu vú mút vào, Hoắc Sâm không phải dẫn dắt cô vào bể dục mà là đang cùng cô đùa dỡn rồi cùng nhau chìm xuống cái bể đó. Khổ thân Uyển Phỉ, cô thật sự mẫn cảm, vốn không còn sức lực, bây giờ cứng đờ ra tinh thần căng thẳng, bắt buộc cảm thuh khoái cảm tiêu hồn lần lượt cắn nuốt chính mình.

Một tay cô sờ lên, mềm mại như thượng hảo bạch ngọc, theo từng cơn cao trào, thân thể cô run rẩy, cũng theo đó mà lắc lư, như thể muốn hòa tan thành một vũng mật thủy. Cô thật sự mềm mại ở mọi nơi, mỗi phần cơ thể đều quyến rũ. Hoắc Sâm lại muốn bắn vào trong cô, hắn cúi đầu ngậm lấy vú cô, cái vú mềm mềm thơm thơm, theo động tác va chạm vs môi hắn, trơn trượt ngay trong miệng hắn như miếng thạch đào.

" A~~ không cần như vậy! không được!" Kích thích quá mãnh liệt, Doãn Uyển Phỉ thật sự không thể chịu nổi vs 2 nơi mẫn cảm đồng thời bị đùa bỡn, cô cao trào vài lần rồi. Như một mãnh thú ẩn núp trong cơn khoái cảm, hắn tiếp tục chồng lên cô. Thân thể mềm mại của cô run rẩy, loạn xạ vặn vẹo, ưỡn ngực theo từng cơn run rẩy, tiếng kêu của cô càng lúc càng mềm mại và to lớn hơn. Cô khóc lóc, vừa đẩy đầu hắn ra.

Côn thịt đột nhiên đỉnh đầu, quy đầu cũng tiểu huyệt hút lấy nhau, liên tiếp va chạm, cảm giác tê mỏi tràn ra toàn thân. Tinh dịch nóng sệt rót thẳng vào bên trong, Doãn Uyển Phỉ run 1 cái, Mắt cô vừa nhắm lại, cổ cô vẫn bị siết chặt bởi cơn khoái cảm mãnh liệt, cuối cùng bùng nổ mạnh mẽ, khiến cô gần như không thở được.

Giống như sắp chết, cô thét lên một cách chói tai, chỉ kêu được một tiếng, sau đó âm thanh dần dần tắt lịm trong cổ họng, không còn sức lực mà chỉ có những tiếng rên rỉ nứt nẻ. Doãn Uyển Phỉ cảm thấy đầu óc mình trống rỗng, không còn nghĩ gì được, chỉ cảm thấy trời đất quay cuồng.
Hoắc Sâm vẫn đè trên người cô, ngậm lấy và thở dốc bên tai cô, hai người vẫn còn chìm trong dư âm của cơn cao trào, cảm giác vẫn còn vương lại...

Cảm giác giống như đã qua rất lâu.

Doãn Uyển Phỉ khép chặt mí mắt, trước mắt cô là gương mặt người đàn ông đầy dục vọng quyến rũ, tuấn tú. Hắn vẫn giữ vẻ mặt lạnh lùng, nhưng giữa hai lông mày lại là sự hài lòng, thỏa mãn. Bàn tay to rộng và ấm áp của hắn nhẹ nhàng vuốt ve cơ thể run rẩy của cô, làm cô sợ hãi rằng hắn sẽ tiếp tục. Cô nhỏ giọng khóc nức nở, Hoắc Sâm mỉm cười, nhẹ nhàng nói: 'Ngủ đi.'

Mí mắt cô hoàn toàn khép lại, rơi vào bóng tối.

'Ngủ đi?' Cô nghĩ, 'Đi ngủ đi? Rõ ràng là anh ta không phải bảo mình ngủ, mà là đã thao bất tỉnh!'

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro