Lần đầu gặp

Dưới ánh trăng mờ ảo tựa như  hiểu giấc mơ của Ngụy Châu thoát bỏ lớp xiêm áo để lộ làn da trắng mịn y đi xuống dòng suối nước nóng ấm áp kia y cảm thấy thoải mái. Lần đầu tiên chốn ra ngoài chơi cùng ca ca tất cả mọi thứ ở đây đáng kinh ngạc. Ca cakhông biết từ nơi để có được một Nam trang và một bộ áo rực rỡ bắt mắt. không biết y ăn mặc trang phục kia có gì kì quái  hay không mà trên đường tất cả mọi người quay nhìn y.Ca ca thấy lo lắng trong mắt y bảo là chắc chắn là do y quá xinh đẹp  nên họ ngắm nhìn. . Theo chỉ dẫn của ca ca y ,y cuối cùng cũng đến được ôn tuyền thuận lợi tắm rửa
..Cảnh Du thực sự không biết phản ứng như thế nào mới đúng. Biết mình bị trúng Xuân dược hắn một cách nhanh chóng chạy ra khỏi phòng  đến dòng suối sau núi ngâm cho tỉnh táo. nhưng tại sao lúc này lại xuất hiện một nữ nhân. Theo cách ăn mặc của nàng hắn muốn nhìn nữ nhân này một cách cẩn thận , cố gắng bấm móng lên da là để tâm ngày càng trở nên tỉnh táo. Hắn không biết từ lúc nào đã bắt đầu bị mất kiểm soát của lý trí mà có ý nghĩ kia, dược phẩm đối tượng dần dần khiến cho đầu óc hắn bắt đầu mất dần bắt đầu mất kiểm soát. mùi hương từ nữ tữ kia ngày càng gần gũi hơn tiếng vào mũi hắn rồi xộc thẳng lên não. Hắn nhắm mắt lại ngăn chặn  hô để  ngăn cãn.....
không bị dược vật khống chế thế nhưng một cái lướt qua của nàng làm hắn mất kiểm soát  ,một cái lướt nhẹ ngang qua của nàng cùng tiếng hô hoảng hốt trong veo kia kiến lý trí cuối cùng còn sót lại trong hắn vỡ vụn. Hắn tham lam hít thở mùi hương ngọt từ con gái ấy điên cuồng tiếng vào cái miệng anh đào kia đòi hỏi vô độ.  tay hắn tất nhiên cũng theo bản năng hành động đó quấn chặt lấy nữ nhân kia. Ngụy Châu vì khói tỏa ra từ  ôn tuyền nên từ đầu không phát hiện sự hiện diện của một người khác. Y khẽ giật mình khi chạm phải một cái gì đó. Y lặng lẽ than lên một tiếng ,cẩn thận quây  đầu trở lại xem là thì liền bị kéo vào vòng ôm cùng miệng bị kẻ đó xâm chiếm . Cố dãy ra nhưng thật không cách nào thoát khỏi người dàn ông này. Hắn bá đạo đùa giỡn lưỡi nhỏ của y, làm cho đầu y trở thành choáng váng đến ý thức chống trả cuối cùng cũng dường như quên luôn, theo bảng năng bàn tay của hắn không yên cứ   đi dạo  xung quanh cơ thể y . Y thì thầm một tiếng "nhột quá "rồi...uốn cơ thể đẩy  tay hắn ra ra - hì..hì .. nhột ... không có..ừm..mm hầu như chưa phản kháng ,nói lên kháng nghị nghị  đầu lưỡi lại một lần bị người nào đó nuốt mất. Lần này khác  hơn lần trước không còn là sự bá đạo muốn sâm chiếm  .Lần này là sự  dịu dàng ấm tình chứa đựng tình yêu y có chút  mũi lòng-
Ta sẽ chịu trách nhiệm. Giọng nói khàn khàn nhưng ấm áp . Nhưng ngay sau y hiểu những gì ông nói chịu trách nhiệm là có ý gì ?
- Á ... a... đau ... cơ thể như  ai đó xé rách đau đớn đến chảy nước mắt ,y thét chói tai.. Cơ thể  của Cảnh Du cứng nhắc nhưng ôm  vẫn tồn tại, không buôn mà còn thắt chặt  hơn không cho nàng vùng vẫy trốn thoát.- xin lỗi ...hắn có chút bối rối hoang mang trong đôi mắt ...hắn không thể đi tìm về cô ,càng không thể lập cô làm thiếp thất nhưng hắn  sẽ chịu trách nhiệm của một nửa cuộc đời còn lại của cô. Đó là suy nghĩ ngay sau khi quyết định khi hắn động thân mình. Hắn cau mày khi Hắn nhíu mày khi thấy nàng còn một thân hoàn bích. Thời nay không ít nữ tử thanh lâu bán nghệ không bán thân. Hắn cảm giác có tội khi không nghĩ đến điểm này.... Hắn cảm giác tội lỗi khi không nghĩ về điểm này ... - thực sự khiến người ta phải bận tâm ... hắn cảm thấy có lỗi ,hắn cũng cảm đau lòng đưa tay lao  sạch đi nước mắt trên khuôn mặt xinh đẹp kia .Ynhận ra hơi thở dồn dập từ hắn sự đau đớn khó chịu dù không hề lộ ra trên sắc mặt nhưng không hiểu sao nàng lại cảm nhận được.

Ngươi trúng xuân dược ? Đôi mắt nàng ,ánh lên sự lanh lợi mê hồn. Hắn không trả lời nàng nhưng thân hình như cứng đờ lại. Cố kìm nén dục vọng hắn đang muốn buông tha thân mình nàng thì nàng bỗng dưng vòng tay qua kéo hắn sát nàng hơn.ánh mắt chứa sự  thông Minh quyến rũ. Hắn không trả lời y nhưng cơ thể như cứng nhắc lại. cố gắng áp chế mong muốn của hắn muốn buông tha cơ thể của nàng nhưng nàng lại đột nhiên nàng lại kéo cánh tay hắn ta lại ngần nàng  hơn nữa.

- không muốn cũng ... đã ...lỡ...rồi...ngươi nếu...nếu...dừng lại lúc này hẳn là...là...không thể giải xuân dược...... mặt đỏ bừng đáng yêu làm cho tâm trí hắn ta một hồi chấn động . Hít một hơi hắn nắm lấy cơ thể nhỏ chứa bí mật này thầm hạ quyết tâm. Con người này hắn không chỉ  muốn tối nay mà là một cuộc đời.

Nhìn trán hắn  lắm tấm mồ hôi  lông mi nhíu chặt Ngụy Châu cười cười 😍yêu thương thì ra đêm qua hắn lầm tưởng nàng là kỹ nữ. Khi hắn hỏi y ở kỹ viện nào và nói muốn giúp y chuộc thân y mới vỡ lẽ. Không trả lời hắn, y không muốn hắn cảm thấy cùng y có trách nhiệm.Khi bị hắn ôm bị hắn hôn y định bụng sẽ liều chết để bảo vệ thân mình nhưng khi nhận ra đối phương là hắn y liền không chút suy nghĩ đắm mình để mặc mọi chuyện cứ thế diễn ra. Hắn có thể không biết y thế nhưng y luôn từ xa ngắm nhìn hắn một cách lặng lẽ. Vì quá nhát gan lại sợ người khác để ý ychưa một lần dám hỏi về thân phận của hắn chỉ biết hắn luôn xuất hiện , vì quá hèn nhát sợ người khác nhận ra ykhông một lần dám hỏi về thân phận của hắn biết hắn luôn luôn xuất  hiện cùng đoàn người của tướng quân Uy Phong nhất Triệu Quốc vương Triều này .Hắn có thể là một trong số các quân sĩ của Hoàng tướng quân trẻ oai hùng mà tỷ tỷ luôn ngưỡng mộ mỗi khi nhắc đến cùng y.Nguỵ Châu lặng lẽ mặc quần áo trên bản thân mình ra khỏi hang động trong vách đá và theo cũ đường trở lại suối. Y côi như đó giấc mơ của y và hắn .
Du Nhi lo lắng nhìn quanh, tiểu Châu liệu có phải hay không đi lạc, nàng cũng thật thất trách, làm tỷ tỷ người ta cư nhiên cư Tuy nhiên ... cư nhiên...ửng hồng hai gò má Trần ổn cảm thấy xấu hổ không thôi khi nhớ đến việc của đêm qua.chỉ lén vào chung của chính phủ đi bộ một vòng uống một tách Trà nhưng cũng thật xui lại bị hạ xuân dược. Rồi như bị ma xui quỷ khiến nàng thần trí điên đảo túm lấy một nam nhân gần đó nhất.(akiaki : Ca này cũng có gian tình...he...he..)
Cảnh Du vì ức chế dục vọng hai lần nên dược  vật làm tổn thương nguyên khí dù đã được tiểu  Châu giãi Xuân dược nhưng vẫn phải đóng cửa vận khí chữa lành. khi y lén lút để lại hắn ,hắn vẫn biết nhưng không thể gián giai đoạn chữa lành đành để nàng đi khỏi.  .Thế nhưng sau đó hắn liền hối hận, vì dù có nhờ bằng hữu dò hỏi thế nào cũng không thể tìm thấy y

- Nàng tên gì ? ở tại kỹ viện nào ? Ta sẽ đến chuộc thân cho nàng.

- Ta gọi là Hoàng . Du Nàng có thể gọi ta là Du

- Du, chàng cùng họ với Hoàng tướng quân của triệu Quốc. Mắt nàng lóe sáng nhìn hắn khiến hắn cảm thấy buồn cười.

- ừ...Hắn chính là vị tướng quân đó. Nếu nàng biết có kinh ngạc chăng hắn nhìn nàng chiếc miệng há to đôi mắt xoe tròn bộ dáng thật đáng yêu. Định bụng sẽ nói với nàng hắn chính là tướng quân kia, hắn muốn xem liệu nàng còn bày ra bộ dạng thế nào nữa khi biết thân phận thật của hắn thì ......nàng bỗng nhiên ngáp một cái dụi dụi người vào lồng ngực hắn

Quả thật như y nói,với hắn dù lật tung cả Sa Hà trấn cũng không cách nào tìm ra được nàng cứ như trước đó y chưa từng xuất hiện, không dấu vết rời khỏi hắn.


- Chàng có thể gọi ta tiểu Châu. Chàng sẽ không thể tìm thấy ta.y khẽ cười

- Nếu thực sự có duyên chúng ta sẽ gặp lại. Y không nghĩ để hắn phụ trách với y nếu vì trách nhiệm tình cảm này ykhông cần.

- Nói cho ta biết nàng ở nơi nào. Hắn không bỏ ý định của mình.

- Rất gần chàng. Ythường thấy hắn.

- Ồ vậy là ở Sa Hà trấn. Chờ ta sau khi bình ổn biên cương ta sẽ đến đón nàng. Hắn thủ thỉ bên tai nàng vòng tay ôm tiểu mỹ nhân.

Nghỉ về giấc mơ của đêm qua  Ngụy  Châu  cảm thấy mệt mỏi, không hiểu tại sao sau đêm đó y lại nhớ hắn. Y không phải rời đi mà không có cần hắn chịu trách nhiệm. Nhưng cảm giác nhớ  nhung này thật khó hiểu, như thể hắn chỉ ở bên cạnh y vì trách nhiệm mà không yêu y ấ,y không quan tâm. y chẳng phải ghét nhất người khác đối với mình hương hại hoặc chỉ vì trách nhiệm mà làm bộ quan tâm y đó thôi. Mặc dù  là như nhau chi  dù cùng là con thế nhưng phụ hoàng chưa một lần thực sự yêu thương y. Cho dù có cũng không bao giờ thực sự yêu y . Đó là lý do ông ấy chỉ để tỷ tỷ mang họ của mình .Mặc dù  huynh đệ tỷ muộ yêu thương  bảo vệ nhưng phần lớn nó đến từ sự thương hại.
- Ca ca nếu đột nhiên ai đó biến mất. Người bị bỏ lại liệu có  cảm thấy đau? Yvẫn còn lo lắng cho hắn nếu hắn cảm thấy bị bỏ rơi giống như y.
- Không, những ta sẽ tức giận khi xé miếng để cắt một trăm miếng khác. Du Nhi hầm hừ nghiến răng nói. Ngụy Châu  không nhận thấy thái độ kỳ lạ của tỷ tỷ vẫn tiếp tục nghĩ
- Thật là một cái tên xấu xa, không rõ ràng chút nào. Nếu để ta phát hiện ra hắn ta chết chắt rồi. Du nhi bồi tiếp thêm một câu khiến thân Ngụy Châu  run rẩy một chút, yđã không nghĩ rằng ca ca sao nói như vậy nhưng hắn là nam nhân lại là một kẻ chinh chiến sa trường. Nếu tức giận mà đánh y thì quả thật là...y sợ hãi đi trở về phòng tìm chỗ trốn.

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro