chap 20

Bên phía cả đám lê thiên ân thì cố nguyệt nói cho trâu minh biết tại sao lâm thanh huệ lại biến đâu mất thì sau khi biết, trâu minh vô cùng hào hứng

Cả bọn sau đó cũng đi mua vài đồ ăn lặt vặt xung quanh để ăn thì thiên ân mới vừa mua đồ ăn xong thì liền quay lại ko nhìn thấy trâu minh đâu nữa nên nhỏ bắt đầu lo lắng và có chút hoảng sợ, đến cả gọi điện cũng ko bắt máy nên dần dần hoảng sợ hơn

"Xin chào~bạn có 1 đơn hàng gửi đến nhớ kiểm tra nhé~" - trâu minh (cười)

"!!" - lê thiên ân (nhìn trâu minh)

*nhào tới ôm trâu minh* - lê thiên ân

"Ể? Cái biểu cảm gì đây? Nãy vừa xảy ra cái gì à?" - trâu minh suy nghĩ

"Cậu..." - trâu minh

"Cậu ấy...sao run thế này?" - trâu minh suy nghĩ (lo lắng)

"C..c..c..chúng ta có phải chơi hơi lớn rồi ko?" - tiêu doãn văn (lúng túng)

"Hay là gọi cho bọn thanh huệ bảo bọn họ thôi nhỉ...?" - cố nguyệt (lúng túng)

"Ừm..." - triệu bôn (lúng túng)

"Cậu ta bị sao vậy?" - mặc linh (có hơi lo lắng)

"....." - phương oanh (nhìn thiên ân)

"Sao thế? Xảy ra chuyện gì à?" - trâu minh nói nhỏ (lo lắng)

"Tớ tưởng tớ mất cậu rồi..." - lê thiên ân nói nhỏ

*bùm*

"?!" - lê thiên ân (giật mình)

"Happy Birthday to you~Happy Birthday to you~" - sướng tư triết (mặc đồ con ếch)

"Trước tiên chúc bạn nhỏ lê thiên ân của chúng ta phúc như đông hải, sống lâu trăm tuổi, chúc mừng sinh nhật!" - lâm thanh huệ (mặc đồ con ếch)

"Chúc mừng sinh nhật tiểu ân~!" - giáng kiều (cười)

Cả 3 người kia vừa đến nên ko biết vừa nãy chuyện gì đã xảy ra nên khiến cho cả bọn có chút lúng túng

"...." - lê thiên ân

"Rồi xong, bất ngờ biến thành kinh hãi thế này..." - trâu minh suy nghĩ

"Cậu ấy đang sợ bị lạc mình trên phố sao? Nhưng nếu thế này, phản ứng kiểu này cũng hơi lớn rồi..." - trâu minh suy nghĩ

"Bình thường cậu ấy là người rất để tâm tới cảm xúc của người khác, sao có thể ko bày tỏ cảm xúc gì khi mọi người chúc mừng sinh nhật cậu ấy chứ? Là ngày trước, ở chỗ này đã xảy ra chuyện gì lớn tác động tới cậu ấy à?" - trâu minh suy nghĩ (lo lắng)

"Thôi nào, ko sợ ko sợ~" - trâu minh (ôm thiên ân vào lòng)

"Sao tớ có thể lạc dễ vậy được chứ? Vừa nãy chỉ đi lấy bánh kem cho cậu thôi, nè...ặc cái bánh..." - trâu minh (khi 2 người ôm nhau thì cái bánh đã bị đè bẹp)

"Cái bánh nát hết rồi, sao ăn được giờ?!! Làm sao bây giờ?! Trước mặt là cô bạn gái nhỏ đáng thương cảm xúc đang hơi bùng nổ! Sau có các anh các chị vui vẻ nhiệt huyết chuẩn bị sự ngạc nhiên cho bạn gái nhỏ mà giờ lại bị gượng gạo, xung quanh còn có quần chúng hóng chuyện..." - trâu minh suy nghĩ (lúng túng)

"Alo alo? Số 01 à, tôi là số 07" - cố nguyệt (gửi voice tin nhắn)

-voice🔊
(Bây giờ ở hiện trường gượng lắm! Đồng chí tiểu trâu gặp nguy, mình có nên làm đến cuối ko?)

*cả đám bắt đầu lúng túng*

*Kéo mũ ra nhìn* - sướng tư triết

-voice🔊
(Số 01 đã nhận được thông tin, đã xảy ra chuyện gì thế? Mới đi 1 lúc thôi tự dưng thay đổi ghê thế à? Có cần quan sát thêm chút ko?)

*thấy thiên ân đang chọc cho trâu minh vui lên* - cố nguyệt

-voice🔊
(Úi úi úi! Số 01 ơi! Tình hình thay đổi rồi! Dự báo thời tiết chỗ tiểu lê có dự báo mới nhất, trời âm u sáng lên rồi! Tròi âm u sáng lên rồi!)

*làm trò* - lê thiên ân (cười)

"Haha" - trâu minh (cười)

-voice🔊
(Bên chỗ tiểu trâu hình như cũng chuyển từ ngại ngùng sang ngớ ngẩn! A, ko phải là chuyển sang vui mừng~!)

*cả đám nhìn thiên ân và trâu minh*

"2 người này đúng là chẳng giống ai mà" - cố nguyệt

*vẫy tay* - trâu minh

"Ê! Vẫy tay với tụi mình kìa!" - cố nguyệt

"Các bộ phận đã sẵn sàng chưa?" - cố nguyệt

"Đã sẵn sàng, hành động!" - lâm thanh huệ

Thế là cả đám xông tới chỗ thiên ân rồi mặc đồ lên cho nhỏ và chỉnh sao cho thiên ân trông thật bảnh

"Ô~bảnh quá đi mất~" - phương oanh (cười)

"Thiên vương che địa hổ, hôm nay lê tiểu thư 2 mét 5!" - tiêu doãn văn (cười)

"Ngựa hoang quen đường cũ, sinh nhật lê tiểu thư giăng biểu ngữ!" - triệu bôn (cười)

"Nào! Chúng ta cùng chúc lê tiểu thư sinh nhật vui vẻ!" - sướng tư triết (cười)

*lấy đt ra chụp* - mấy người hóng chuyện

"Mình có tài cán gì đáng để các anh chị làm đến mức này chứ..." - lê thiên ân suy nghĩ (đỏ mặt, đã dự đoán trước nhưng vẫn ko ngờ tới)

*lấy khăn quàng cổ cột tay mình với tay thiên ân lại* - trâu minh

"Tiểu thư, bây giờ cậu đã bị khóa chặt với tớ rồi, muốn đi cũng ko đi nổi, chấp nhận số phận đi!" - trâu minh (cười)

"Ừm, tôi chấp nhận số phận~" - lê thiên ân (phì cười)

*nhìn* - trâu minh (má ửng hồng)

"Tình cảm tốt quá ha~thế có định cũng cưng nựng chúng tôi như vậy luôn hong~~?" - sướng tư triết

"Đúng dị đó~nữ vương à tình cảm cũng phải san sẻ chứ~" - triệu bôn

"A! Em biết lỗi rồi! Xin lỗi mọi người mà!" - lê thiên ân (má ửng hồng)

"Nào nào! Chụp tấm ảnh với tiểu nha đầu này để xin tí vía!" - mặc linh (cười)

"Tới đây!" - cố nguyệt (cười)

"Ây dô, đứng sát sát dô!" - triệu bôn (cười)

"Ôi mẹ ơi, tôi bay ra khỏi khung ảnh rồi bạn tôi!" - sướng tư triết

"Cái đầu ếch của cậu thì có nhận ra được là ai đâu! Những người khác chuẩn bị nào~" - cố nguyệt

"Ế, sếp à, có người chen hàng!" - lê thiên ân (cười)

"Ây da, 2 người đừng có lề mề nữa, nào nào, hôm nay ai bảnh nhất thế giới?" - phương oanh

"Lê Thiên Ân!!" - cả đám

*tách*

"Gì nhỉ, lúc nãy xin lỗi mọi người nhé, do em căng thẳng quá, với lại cảm ơn mọi người đã chuẩn bị cho em nhiều như vậy" - lê thiên ân

"Ây, có chuyện gì đâu" - triệu bôn (cười)

"Đúng thế! Đi! Để anh chị đưa em đi ăn no cái bụng!" - sướng tư triết (cười)

"Ơ?" - lê thiên ân (ngạc nhiên)

"Ơ gì? Anh chị đây lẽ nào lại để em tổ chức sinh nhật trên đường thế thật chắc?" - cố nguyệt (cười)

"Hóa ra, anh chị trong đám người lừa em hở?" - lê thiên ân

"Nào có chứ~" - tiêu doãn văn (cười)

"Thế nên nãy ở trên đường là?" - lê thiên ân

"Để cậu trải nghiệm cảm giác đám đông chú ý là thế nào thôi" - phương oanh (cười)

"Đây là nghệ thuật truyền thống của phòng thí nghiệm chúng ta~" - cố nguyệt (cười)

"Đúng vậy, ở đó đều là người quen cả!" - lâm thanh huệ (cười)

"Có mấy anh chị đúng là cả phúc đời em!" - lê thiên ân suy nghĩ (vui, ngượng)

"Để em cầm phụ đầu con ếch cho" - giáng kiều

"Em thì hay rồi, cứ tưởng em sẽ mặc giống chị chứ, ai ngờ lại ko" - lâm thanh huệ

"Em chỉ chuyển đồ thay cho anh triết thôi mà..." - giáng kiều

"Rồi rồi, chị đâu có nói gì đâu" - lâm thanh huệ

"Chị mới vừa ý kiến xong??" - giáng kiều suy nghĩ (lúng túng, lo lắng)

"Phụt, chị chọc em thôi, đừng làm vẻ mặt lo sợ đó nữa" - lâm thanh huệ (cười, xoa đầu giáng kiều)

"...." - giáng kiều (má ửng hồng)

"Vậy em đền bù cho chị cái khác nhé!" - giáng kiều

"Đền bù?" - lâm thanh huệ

"Xin lỗi vì lúc nãy lừa chị mặc đồ con ếch" - giáng kiều

"Vậy em định đền bù sao đây?" - lâm thanh huệ

"Bí mật~" - giáng kiều (cười)

"Ể, tò mò quá đó nha~" - lâm thanh huệ (cười)

"Chị cứ chờ đi, đảm bảo khiến chị bất ngờ!" - giáng kiều (cười)

"Vậy chị sẽ đợi!" - lâm thanh huệ (cười)

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro