Chương 2 :

Khoảng một tuần sau thì trường tôi tổ chức văn nghệ cho mùng 8/3 . Ban đầu lớp tôi cũng hăng hái tập tành các thứ nhưng bị loại luôn từ vòng gửi xe chỉ còn lại đúng 1 tiết mục được chọn là múa đôi " Bèo dạt mây trôi" của tôi với Linh . Kể xíu thêm về bạn thì chúng tôi cũng quen nhau nhờ thường xuyên tập văn nghệ chung và bạn đã có chủ roài nhé .

Tôi từ khi lên lớp 11 thì bận chẳng thấy mặt vì lịch học trên trường với học thêm , chưa kể tôi phải ôn thi DELF*. Mặc dù dưới sự cầu tình trong tuyệt vọng với trưởng ban văn nghệ rằng tôi rất rất muốn cống hiến cho lớp nhưng vì vướng lịch học nên tôi không thể tham gia thì tôi vẫn bị kéo vào danh sách văn nghệ .

*DELF : là chứng chỉ tiếng pháp cơ bản

" Ngọc ơi , đi uống nước không ? " Tôi thoát khỏi suy nghĩ nhìn một lũ đang rảnh tới quấy phá buổi tập của chúng tôi . Cũng như cái thủ tục chúng nó đề ra muốn tới giám sát xem chúng tôi có tập luyện chăm chỉ hay không nhưng thật ra là tới để ăn ké .

Nhưng tôi không hề do dự mà gật đầu " Ok " vì lát tôi sẽ ăn quỵt chúng nó .

Tôi và Linh sau khi đi uống nước về thì tập thêm khoảng 1 tiếng rưỡi nữa thì mới thu dọn đồ về nhưng thế quái nào khi đang đi thì tôi bị choáng đầu . Có lẽ do tập mệt nên tôi bảo bạn cứ về trước đi còn tôi thì ở lại sau . Bây giờ đã là 9 giờ tối mà tôi còn cứ tiếp tục ở lại trường thế này cũng không ổn nên tôi cố ngồi thêm 10 phút rồi mới dọn dẹp đi về .

Đúng lúc đi ra khỏi cửa thì cơn choáng đầu cùng cơn buồn nôn ập tới thì tôi biết chắc chắn quả này có khi tôi bị tụt huyết áp rồi . Tôi cũng hay mắc phải với cả thường xuyên ăn uống không điều độ , hôm nay cũng quên mất phải ăn uống mà lúc nãy chỉ uống nước lạnh vào bụng thì không tụt mới lạ .

Tôi ngồi bệt dưới đất đang hoang mang không biết nên cầu cứu ai thì thấy bạn lớp trưởng thân mến đã đứng ngay phía trước tôi quơ tay " Bích Ngọc mày không bị sao chứ ? Tối rồi đừng làm tao sợ đấy" .

Mặc dù tôi rất cự tuyệt phải tiếp xúc với Hoàng Anh nhưng nó bây giờ đang là đứa duy nhất tôi có thể nhờ nên là..." Mày ơi hình như tao bị tụt huyết áp , mày có kẹo không cho tao xin một viên "

" Kẹo á " nó lục hai túi quần của nó nhưng chẳng có cái nào nên nó bảo tôi ngồi đợi một lát . Khoảng 3 phút sau nó chạy từ căng tin về với mấy cái kẹo trên tay , tôi biết tôi là cái đứa dễ bị lay động nhưng thật sự lúc này tôi suýt muốn lạy nó vài cái . Bạn tốt bụng ghê dù tôi biết nếu tôi trong trường hợp này tôi cũng sẽ làm vậy .

" Cảm ơn cậu nhìu lắm " tôi cũng thấy hơi ghê khi tôi dùng cái giọng củ chuối này .

Nó cũng hơi lag khi tôi nói vậy nhưng vài giây sau nó nở nụ cười tỏa nắng làm bao em điêu đứng khiến tôi suýt trụy tim , biết thế nên tôi mới không muốn tiếp xúc nhiều với nó đấy " Mày bị lag hả Ngọc , có gì đâu . Mà mày có đứng dậy được không , tao đưa mày về "

Ghê chưa , tôi được hotboy trường kiêm nyc của bạn thân đưa về nhưng dẫu vậy tôi cũng không muốn lắm nên " Thôi không cần đâu , tao bình thường hay tụt huyết áp nên có sao đâu . Ăn cái kẹo là khỏe lại à ..." nhưng nó vốn có để tôi nói hết đâu đã chen mồm vào rồi .

" Bích Ngọc , giả sử như tao bị tụt huyết áp thì mày sẽ nỡ nhìn tao đi về một mình hả ? " tôi phải công nhận nó nói ra câu nào là chắc câu đấy khiến tôi thành công không thể cự tuyệt .

" Vậy phiền mày ghê " tôi hơi bị ái ngại phết .

Cuối cùng tôi phải vất chiếc xe máy điện của mình trên trường còn tôi thì được ngồi sau xe hotboy trường , ôi may mà bây giờ là buổi tối nếu không tôi sẽ bị em Hà truy lùng dẫu tôi không chắc em sẽ làm vậy .

Chúng tôi không hay nói chuyện , vừa nãy cũng chỉ trùng hợp nên tôi với Hoàng Anh mới tiếp xúc gần như vậy . Nên sau khi tôi chỉ đường về nhà tôi thì cũng chẳng biết nói gì thêm , cuối cùng vì bầu không khí khá sượng nên tôi quyết định hỏi ra một câu khá stupid " Sao nay mày ở trên trường đến tối muộn vậy ? " . Thiệt ra là tôi biết nó ở trên trường để ôn học sinh giỏi Toán , sáng nay cô mới nhắc bọn nó trước lớp sao mà tôi không biết được .

" Tao ôn học sinh giỏi , bọn mày tập múa cũng muộn ghê . Chắc mày chưa ăn gì mới tụt huyết áp , có muốn ăn cháo không gần đây có quán ngon lắm " Ôi chắc tôi bị sự tốt bụng của Hoàng Anh làm thay đổi góc nhìn về bạn rồi .

" Nhưng tối muộn thế này mày không về có sao không ? " Tôi hỏi thế chẳng qua tôi vẫn muốn cự tuyệt ăn với bạn đấy , làm ơn bạn hãy nhận ra đi màaaa .

" Không sao đâu , tao cũng chưa ăn tối . Mày ngại tao hả ? " Bạn hỏi thẳng thế thì tôi từ chối kiểu gì .

" Không , tao sợ bố mẹ mày nghiêm thôi . Bạn đã mời thì tôi phải đồng ý chớ" bonus tôi sợ em Hà , sợ tiếp xúc với đứa có người iu và sợ mấy thằng như nó , biết đâu nay mai bị người yêu cũ nó đánh hội đồng thì chết .

Thế là chúng tôi chẳng thân thiết gì cho cam đã nhảy lên một bước , thật sự là ban đầu sượng vãi ò nhưng mà tính tôi cứ hễ gần gần cho đủ thời gian làm quen là cứ tự nhảy số , dễ làm quen phết nhể " Cơ mà sao mày phát hiện quán này vậy , cháo ngon ghê á " . Quán nằm trong hẻm nhỏ , có ít người biết nên không quá đông .

" Vô tình thôi , tao ăn được mấy lần trở thành khách vip rồi . Hôm trước tao còn lên chức con trai nuôi , có khi mày ăn nhiều thì trở thành con gái nuôi đấy " Nó thì dễ rồi , mặt này của nó ai mà chả muốn nhận con trai .

" Hoàng Anh này , nếu là tao thì tao cũng muốn có đứa con trai như mày " Tôi đã dùng cái giọng rất chi là ao ước với nó ai mà ngờ bị nó trừng cho vài phát .

" Mày bằng tuổi tao mà muốn làm mẹ đơn thân hả ? " Vãi , tôi chưa lường được câu trả lời như thế đâu .

" Không ý tao là mày chỉ riêng cái mặt thôi thì ai cũng muốn nhận mày làm con trai rồi " Đấy , tôi giải thích rõ ràng như thế mà nó còn cười vào mặt tôi .

" Ngọc này , mày khen kiểu độc lạ bình dương thế tao không chứa chấp được đâu " Eo thề , lúc này dưới ánh sáng vàng của quán cộng thêm combo gương mặt điển trai ngay trước mắt của Hoàng Anh . Chàng trai da trắng , mũi cao , mắt hai mí rõ cộng cái buff cho bộ lông mi dài của lũ con trai được được tạo hóa thiên vị , đôi môi mỏng có màu hồng tươi , mái tóc màu nâu cắt kiểu side part 6/4 vuốt ngược ..... Tôi là con mê trai , con mê trai cần nhắm mắt tĩnh dưỡng , a di đà phật .

Thế quái nào ngay từ đầu lớp 10 tôi đã nói Hoàng Anh chỉ có vẻ đẹp bình thường , ý là đẹp một cách theo khuôn và không có gì đặc biệt với tôi ấy . Có khi là ít tiếp xúc nên tôi mới suy nghĩ ngố nhắng như thế ...á , tôi không nên đặt chủ ý nên Hoàng Anh được .

Khi tôi mở mắt ra lần nữa thì Hoàng Anh có vẻ hoang mang lắm " Mày không sao chứ Ngọc , tao đang nói mày nhắm mắt làm gì ? " .

Tôi chẳng lẽ lại nói tao thấy mày đẹp quá nên nhắm mắt chắc , không tôi đâu có ngu " Đôi khi ta cần chậm lại nhìn về bên trong để đi xa hơn " . Sau đó tôi còn thực hiện loạt thao tác cao quý lãnh diễm của nữ thần lạnh lùng ấy .

" Lúc trước không có dịp tiếp xúc với mày nhiều thì tao thấy mày cũng lạnh lùng ai ngờ tiếp xúc nhiều mới tin lời mấy thằng kia nói mày bị chập mạch " ôi trời may cho nó tôi còn chưa chập mạch tới nỗi bày ra cái giọng mèo méo meo đâu , lúc ấy nó sợ còn hơn bây giờ ấy chớ .

" Tao trưởng thành , chúng mày sao hiểu được lời bổn cung nói . Không cùng đẳng cấp không thể nói chuyện " . Ok tôi biết giờ lố rồi .

Mãi lâu sau chúng tôi cứ vừa ăn vừa nói chuyện chưa kể trên đường về tới nhà thì chúng tôi còn nói nhiều nữa . Đến khi về nhà rồi tôi còn chẳng tin là nó lại hợp với tôi như thế . À bạn còn được thêm một điểm respect của tôi vì bạn còn rất lễ phép với người lớn ý , khi ăn xong bạn lấy lí do đi vệ sinh mà trả tiền ăn hơn nữa lúc ra về bạn còn không hề tiếc rẻ lời nào mà còn khen cô nấu ăn ngon , bảo cô chú ý sức khỏe . Khéo miệng quá , đây cũng là điều tôi rất muốn học từ bạn . Luôn thể hiện sự trân trọng và biết ơn với những người nấu ăn cho mình , dù mình có trả tiền cho họ đi nữa .

Tôi trèo lên chiếc giường êm ái , có hơi trằn trọc vì chẳng biết trả tiền cho nó kiểu gì . Mặc dù nó đã bảo không muốn share tiền đi ăn với gái , tôi cũng chẳng thể kì kèo mãi . Tôi đã cảm ơn bạn trước khi về nhà dẫu vậy tôi biết thế là không đủ , tôi cũng không muốn tiếp xúc với bạn quá nhiều nên tạm gác ý nghĩ kết bạn facebook với Hoàng Anh .Aizz phiền quá , tôi cũng mệt sau một ngày phải luyện tập với cường độ cao nên chuyện này tôi vất luôn sau đầu .

Câu chuyện tạm dừng kết thúc ở đấy và sáng hôm sau tôi có mua thêm cho bạn hai chai nước lạnh và vài cái kẹo khi Hoàng Anh mới đá bóng xong , dĩ nhiên tôi đưa trong âm thầm nên chẳng đứa nào biết được . Coi như số đấy bằng với giá tiền bát cháo nhưng việc nó giúp tôi vào buổi tối hôm ấy đã khiến tôi có hảo cảm với nó , tôi và bạn cũng coi như thân hơn chút . Đôi khi tôi và nó bắt gặp sẽ cười chào vài cái , ngẫu hứng thì nói thêm vài câu .

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro