Chương 31

Một lực mạnh nắm cổ áo Richie lôi vào phòng.

" nè anh tưởng mình chết không đó , có cần phải mạnh bạo với anh như vậy không " - Richie ôm lòng ngực mình thở phào .

" anh mới nói cài gì? " - Becky không quan tâm anh mình ra sao , nàng chỉ muốn xác minh câu nói của anh mình .

" con bé Freen nó gọi điện nói là muốn nói chuyện với em một chút , nó bảo nhớ em nhiều lắm " .

" thật sao? "

Becky nghe đến đây mắt bắt đầu rươm rướm nước mắt .

Reng! Reng! Reng!

" đây nó điện lại rồi em nghe máy đi " - Richie nhẹ nhàng bắt máy , áp sát điện thoại vào tai em.

...

" BecBec "

Nàng rơi giọt nước mắt đầu tiên khi nghe được giọng cô .

" em đây Freen "

" chị nhớ em lắm "

Đầu dây bên kia dần xuất hiện tiếng thút thít .

" em nói chuyện đi , anh ra ngoài cánh ba mẹ giúp cho ha " - Richie nói nhỏ vào tai nàng .

Em chỉ gật nhẹ đầu .

" Sarocha em cũng nhớ chị nhiều lắm " - dứt câu nàng bật khóc .

" Bec , chúng ta gặp nhau một chút được không? " .

" chẳng phải chị đang bị ba cấm túc sao? " - nàng lấy tay lau đi nước mắt của mình .

" chị phải quản lí công ty nên đã trở lại chung cư rồi , em ra ngoài được không? " .

" được ka "

" chị đến đón em nhé "

" khoan đã Sarocha , tình hình như này chị đến đón em nếu bị ba em bắt gặp sẽ cấm túc em đó "

" hmmm , chị kêu Nam đến đón em nhá ".

" được được "

" tí gặp BecBec nhó "

" Bai Bai "

Sau cuộc nói chuyện hai người đã đều thay đổi.

Freen đã trở lại với nụ cười trên môi hạnh phúc như lúc trước .

Becky trở lại với dáng vẻ tươi tắn .

Tình yêu đối với họ là một viên thuốc chữa lành tâm hồn tối tâm của mình , nó giúp họ có thêm nhiều động lực vượt qua cái gọi là định kiến của xã hội , nhưng liệu có thể vượt qua sự giông bão mà họ chuẩn bị đón nhận ở phía trước không?

Freen ngồi trong chiếc xe của mình , cô nhấn gì đó vào màn hình điện thoại .

Một lát sau chiếc xe trắng bóng sang trọng được đậu trước cổng nhà Becky .

Cánh cửa xe mở ra một người phụ toát ra một loạt thương thơm quyến rũ .

Cô nhẹ nhàng bấm chuông cửa .

Tíng ton!

Người giúp việc nghe thấy tiếng chuông cửa reo liền ra ngoài mở cổng .

" cho hỏi cô là ai? " .

" xin chào tôi là Nam Orntara là bà chủ của nhãn hàng dầu thơm nổi tiếng Queen , và đặc biệt hơn tôi là bạn của Becky Armstrong , cô biết chứ? "

Người giúp việc gật gật đầu hoá ra là bạn của cô chủ nhà mình , nhẹ nhàng mở cánh cổng chào đón Nam vào nhà .

" wow công nhận nhà nhỏ Becky rộng thật " - Nam trầm trồ nhìn căn biệt thự hoành tráng của nàng nhưng nhà cô Nam cũng có khác gì đâu .

" em tìm ai? " - một giọng nói vang lên khiến Nam có chút giật mình .

" dạ cậu Richie , cô này là bạn của cô Becky ạ " - người giúp việc đứng đằng sau lễ phép trả lời anh.

" à , em ngồi đây đợi nó đi , xíu Nị nó xuống liền ấy mà " - Richie từ từ đi lại chiếc sofa ngồi xuống .

" à dạ " - Nam ngồi xuống chiếc sofa đối diện Richie .

Cứ thế Nam ngồi đợi chờ Becky .

Richie thì ngồi đọc báo .

Không gian trở nên im ắng ,

" em đến đây để đón Becky đi chơi à? " - Richie lên tiếng phá vỡ bầu không khí im lặng này .

" dạ " - Nam khẽ gật đầu .

" đi với Freen đúng chứ? " .

Câu hỏi này của Richie khiến Nam có chút mấp máy .

" không sao em cứ trả lời thật đi , anh không có cấm cản gì con bé Becky yêu Freen đâu " - Richie bật cười trước hành động của Nam .

" dạ vâng , Freen nhờ em đến đón Becky vì nó không đến đón Becky được " .

" cũng phải thôi , hai đứa nó bị cấm cản yêu nhau bây giờ gặp mặt mà bị ba mẹ biết được con bé Becky chắc nó bị cấm túc ở nhà mấy tháng quá " - anh rồi tự mĩm cười .

" mà em tên là gì? " - cũng đã nói chuyện được một lúc nhưng Richie vẫn chưa biết tên của Nam nên anh đã hỏi cô .

" dạ em tên là Nam Orntara ".

" àhhh " - anh gật đầu.

" Nam vậy em có biết gì về chuyện tình yêu của Freen và Becky không? , là một người bạn anh nghĩ em cũng biết mà đúng không? " - Richie đột nhiên nghiêm túc hẳn khiến Nam có chút gì đó gọi là run sợ .

" dạ em biết chứ , anh muốn hỏi gì về chuyện tình yêu của hai đứa này " - Nam cố gắng mĩm cười để che đi nỗi run sợ của cô và nhằm xoa dịu khuôn mặt nghiêm túc của Richie .

" anh chỉ muốn hỏi là ở bên con bé Freen , Becky nó có hạnh phúc không? " .

" hạnh phúc là một thôi anh , rất hạnh phúc nữa là 10 , nhỏ Freen nó chưa bao giờ để Becky rơi một giọt nước mắt nào hết , nó cưng chiều Becky như trứng hứng như hoa luôn đó anh , nhưng mà nhỏ Freen nó có hai mặt , một mặt là lạnh lùng nghiêm túc với mọi người , mặt còn lại là yêu thương nuông chiều nhưng mà chỉ riêng Becky mới thấy được thôi , như vậy anh cũng đủ hiểu nhỏ Freen nó thương yêu Becky tới mức nào " - Nam nói một hơi kể tốt về cô bạn thân của mình nhưng những lời cô nói đó là sự thật , Freen thực sự rất yêu Becky .

" em nói vậy anh cũng yên tâm giao bé Nị nhà anh cho Freen rồi " - Richie bỏ đi dáng vẻ nghiêm túc nở một nụ cười .

Cả hai trò chuyện được một lúc Becky cũng xuất hiện .

" Nam đi thôi " - nàng đi tới khoác tay cô .

" yahh , nay mới thấy em tươi hơn hẳn đấy nhé " - Richie nhìn cô em gái của mình đang cười tít mắt .

" đi gặp người yêu phải xinh đẹp chớ " - em lấy tay hất tóc mình lộ ra vẻ xinh đẹp .

" được rồi đi đi , anh sẽ nói với bố mẹ sau " .

" Richie , cảm ơn anh " - em bỏ cánh tay Nam ra ôm chầm lấy anh trai mình .

" thôi thôi đi đi cô nương , một hồi nước mắt tuôn trào là trôi luôn makuep đấy " - anh xoa đầu em mĩm cười.

" tạm biệt anh " .

Em và Nam cùng nhau rời khỏi căn vinh thự sa hoa đó đi tới một nhà hàng riêng tư .

" chị ấy dạo này có bị sụt cân không? "

" chị ấy có bị bệnh gì không? "

" chị ấy có khóc nhiều không? "

" chị ấy có... "

" ohh ho , Becky hổm rài nhỏ Freen nó bị cấm túc ở trong nhà điện thoại thì bị tịch thu , làm sao tao biết nó thế nào được " - Nam ngắt lời nàng khi em đặt hàng ngàn câu hỏi về chị ấy của ẻm.

'" à ừm tao quên hihi " - nàng cười trừ .

Nam kiếm bãi đổ xe tấp vào .

" đi thôi nhỏ Freen đang đợi mày ở trển đấy " - Nam cầm lấy chìa khoá nhẹ nhàng bấm khoá chiếc xe .

Cả hai cùng nhau đi vào ăn nhà sang trọng kia , không gian rất kính đáo dường như nơi này chỉ dành cho giới tài phiệt làm ăn mà thôi .

Em và Nam dừng chân đứng trước một căn phòng .

" là phòng này đúng không ta? " - Nam mở điện thoại mình lên đọc lại đoạn tin nhắn của cô và Freen .

" đúng là nó rồi " .

Nam nhẹ nhàng cầm lấy tay nắm cửa đẩy vào , thân ảnh một người phụ nữ ngồi cô đơn trong bàn ăn rộng lớn kia hiện lên trước mắt nàng .

" Freen... "
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
Fic đến đây là được rồi ạ nếu có gì sai sót chính tả mong mọi người bỏ qua cho em và góp ý kiến để em làm những chap sau hay hơn ạ.
Love youuuuu~🫶🏻

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro