Một mảnh của cuộc đời
Hãy nở một nụ cười tươi khi tạm biệt
Người đang đứng tiễn mình họ cần được an tâm
Rằng đằng sau một cánh cửa đóng sầm
Họ quay bước, biết người đang yên ấm.
Họ đi về, giữa dòng đời tấp nập
Nằm lại chính chiếc giường, mà vừa đã cùng nhau...
Họ tin rằng một ngày của rất lâu
Biết đâu đó, mình sẽ chừng gặp lại
Rồi lỡ xui, đời đưa mình đi mãi
Ký ức cuối cùng, vẫn là một nụ cười
Mà khi ấy, bọn mình đã rất tươi
Bàn tay vẫy như cờ bay phất phới
Họ ấm lòng, yên tâm mà chờ đợi
Cái họ tin, "một mảnh của cuộc đời..."
L i e u H a T r i n h
#ngoaonotes
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro