Chap 38 Tra Hỏi
Jun nghe cô nói vậy rất bất ngờ . Anh biết tin Tổng giám đốc lạnh lùng , tàn ác từ lâu nhưng không ngờ lại là cô . Vừa hôm trước vừa ngủ với Lan Ngọc xong , ban nãy còn bật lại nên anh đã phần nào xác định được số phận , đuổi việc là còn nhẹ.
Anh cúi gằm mặt xuống , rón rén đi vào thang máy trông thật đáng thương . Cô đã đứng đó từ lâu khoanh tay trước ngực , mặt không cảm xúc .
- Nhấn thang máy lên phòng tôi _ Thúy Ngân lên tiếng phá tan sự im lặng đang bủa vây nơi đây
Jun không nói gì , rón rén nhấn số tầng rồi lại củi mặt trở về chỗ cũ . Cô thấy các biểu hiện ấy thì nhếch mép nhẹ . Đi thang máy là chuyện quả bình thường nhưng hôm nay Jun lại sợ vô cùng , khí lạnh toả ra từ người có khiến tim anh như chuẩn bị rớt ra ngoài .
* Ting *
Thang máy lên đến nơi , cô sải rộng bước chân ra trước . Đi vài bước vẫn không thấy Jun nhúc nhích bèn quay lại.
- Còn đứng đó làm gì ? Tôi đã bảo không có nhiều thời gian !
- Vâng , tôi đi ngay đấy ạ !_ Jun giật mình bởi tiếng nói của Thúy Ngân, khuôn mặt ẩn nhẫn bước từng tí một . Đi đến bàn thư kí bên ngoài , Thúy Ngân dặn dò :
- Tôi cần giải quyết một số việc quan trọng . Không được lệnh của tôi thì không ai được phép vào bất chợt ! Nếu các đối tác liên lạc thì nối máy .
- Dạ Boss !
* Cạch *
Cô mở cửa phòng , ngồi xuống chiếc ghế ở bàn làm việc , xoay một vòng . Jun bước vào , vẫn còn đứng ngoài cửa .
- Lại đây ! _ Thúy Ngân ngoắc tay . Anh ngoan ngoãn làm theo lời cô , không còn sự hống hách như lúc nãy .
- Nhân viên mới ?_ Cô nhướn chân mày nhìn hồ sơ xin việc của anh.
- Vâng .
- Họ tên ? _ Thúy Ngân hỏi
- Trên hồ sơ có ghi tên đầy đủ ạ ! . . . Cả sơ yếu lý lịch cũng ở trong đấy rồi ạ . . . - Jun lúc này mới ngẩng mặt lên , giọng lí nhí .
- Họ tên ? _ Thúy Ngân vẫn không thèm liếc mắt qua , cầm hồ sơ quơ qua quơ lại ngắm nghía .
- Phạm Duy Thuận ạ ! _ anh lại cúi gằm mặt xuống .
- Tuổi ?
- 23 ạ !
- Tốt nghiệp Đại học Ngoại thương ?
- Vâng . . .
- Xét về mọi mặt thì cậu cũng tạm ổn tướng mạo cũng không đến nỗi ._ Thúy Ngân vắt chân lên bàn , gật gù .
Lòng thầm bật cười trước bộ dạng như cún con bị hắt hủi của anh .
- Boss quá khen .
- Ấy thế mà dám nhân lúc người ta say mà làm những trỏ bại hoại vụng trộm . Thật mất mặt ! _ Thúy Ngân phủi vai áo , tay gõ nhịp lên bàn kính tạo ra âm thanh rùng rợn .
- Lúc đó là do tôi không kìm chế được . . .
- Con người hơn con vật ở bộ não. Não của cậu không điều khiển được hành động , đó chẳng phải là thừa thải sao ?
- Tôi . . ._ Thúy Ngân đột ngột đứng lên , đập bàn cái
" RẦM " , ánh mắt hần lên tia lửa giận .
- NÓI ! Cậu và Lan Ngọc đã làm gì chưa ?
- Chưa ạ , tôi đảm bảo là chưa . . .
- Vậy sao lại không làm ? Lan Ngọc lúc đấy ắt hẳn phải câu dẫn lắm , tôi còn chưa được chứng kiến cố ấy say bao giờ ! _ Thúy Ngân lại gần anh , phả từng hơi thở vào mặt . Tay bóp cầm thật chặt .
- Tôi . . . tôi bị yếu sinh lý . . . _ Jun chợt đỏ mặt , cúi gằm xuống . Giá mà có cái hố nào thì anh cũng chui vào ngay và luôn bì bí mật động trời anh giấu bao lâu nay , ngay cả bố mẹ cũng không biết lại đem ra nói cho người ngoài như cô .
- Làm sao để tôi tin ? - Thúy Ngân nhướn mày .
- Tôi có giấy khám chứng minh . . . Thực ra tôi chỉ mới hôn cô ấy , chưa kịp làm gì thì tôi đến nên . . . nằm vật ra ngủ . Lúc dậy thấy cô ấy bị Boss xô ngã nên mới chạy lại đỡ . . . . Tôi . . . tôi không biết Boss là ai cả . . .
- Vậy lúc gặp Lan Ngọc , Lan Ngọc nói với cậu cô ấy làm chức vụ gì ? _ Thúy Ngân cảm thấy buồn cười trước khuôn mặt kia , chậm rãi đi về ghế ngồi .
- Cô ấy chỉ bảo là thư kí giám đốc . . .
- Cô ấy kể thiếu , cô ấy còn là vợ sắp cưới của tôi nữa ! Haha ._ Thúy Ngân cười to .
- Vợ . . . Vợ sắp cưới của Boss sao ? ? Tội tôi đáng chết !_ Jun quỳ sụp xuống . Tai anh như ù đi .
- Phải . Tội cậu rất đáng chết nhưng cậu chết như thế thì hơi dễ dàng . Cậu còn phải chứng kiến hạnh phúc của chúng tôi nữa !
- Vậy là Boss tha cho tôi sao ?
- Tôi nói bao giờ ? Cậu bị đình chỉ làm 3 tháng , chuyển xuống làm quản lý chuỗi cửa hàng ăn của công ty ở Royal City ! Mỗi tháng phải đảm bảo lãi 300 triệu rồi về đây tôi nói chuyện tiếp ! Đứng lên về thu dọn hành lí đi !
- Nhưng cả gia đình tôi đều ở đây . . .
- Cậu còn dám cãi ? Như thê còn quá nhẹ tay với cậu rồi đây . Gia đình thì sao ? Đàn ông các người chỉ biết bám váy mẹ nên không nỡ xa à ? _ Thúy Ngân trừng mắt .
- Không , tôi không dám nữa . . . Tôi di ngay . . . Nhưng tôi có một thỉnh cầu được không ? _ Jun đứng thẳng người .
- 15 giây ! _ Thúy Ngân nhìn đồng hồ rồi ra giới hạn .
- Cho tôi gửi tới xin lỗi tới Lan Ngọc. . .
- Được ! Xong rồi thì ra ngoài đi !_Cô phẩy tay về phía cửa .
- Tôi xin phép !_ Jun nói rồi lùi dần , ra đến cửa thì chạy thẳng một mạch
Thúy Ngân thực tâm vui vẻ sau khi nghe cậu bị yếu sinh lý , cười thoải mái rồi bắt đầu làm việc .
.......
Tui vừa bị cướp. Cần 1 người dạy võ ghê
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro