Chap 33

Cô cúp máy, tay nắm chặt điện thoại ôm trước ngực. Lòng cô đau như cắt khi thốt ra hai từ "Ly hôn" , Lan Ngọc muốn ly hôn với Thúy Ngân vì em xứng đáng có được hạnh phúc và một người vợ yêu em tốt hơn cô.

Sau khi trả thù xong cô dự đi sẽ sang Úc và không bao giờ quay lại nơi này nữa, vì chắc chắn sau việc này Sơn Thạch sẽ không tha cho cô. Dù thế nào cô cũng không muốn Thúy Ngân đau khổ vì cô.

Lan Ngọc lái xe thật nhanh để sớm về nhà. Hôm này dù có nhiều việc thế nào cô cũng bỏ hết tất cả về nhà.

Lan Ngọc về đến biệt thự của em và cô trên tay còn mang theo rất nhiều thức ăn: Thịt cá, rau quả.... Lan Ngọc mua rất nhiều đến nổi có thể nấu được mấy mâm cỗ.

- Lan Ngọc con mua gì mà nhiều vậy_ Bác quản gia hỏi cô

-Dạ hôm nay con muốn tự tay nấu cơm cho Thúy Ngân, tý nữa phải nhờ bác chỉ giáo!!_ Cô cười cười, vì biết bác quản gia nấu ăn ngon nhưng cô lại muốn tự tay làm. Nhờ google thì không chắc ăn nên có người thật việc thật vẫn hơn

-Được rồi, nhưng nhiều quá để bác phụ con một tay...

-Không cần đâu ạ, bác chỉ cần đứng bên cạnh chỉ đạo cho con làm là được rồi!!

Nói rồi Lan Ngọc nhanh chạy nhanh lên phòng thay đồ, sau đó bắt tay vào nấu nướng. Bắt đầu với con cá, cô cũng mất kha khá thời gian với mỹ nhân ngư kia. Cho đến khi căn bếp bị cô làm loạn lên khi quỷ cá cứ nhảy loạn cả lên.

Cuối cùng đành nhờ vã bác quản gia xử nó, còn cô quay sang với những thứ không động đậy như là rau củ... Mọi chuyện khá là êm xuôi sau đó hơn 2 tiếng thì mọi thứ cũng đã dần hoàn thành, chỉ chờ đặt lên đĩa bày trí nữa là hoàn thành.

-Lan Ngọc, con làm rất tốt!! Mới học mà đã làm được nhiều món như thế này rồi..

-Haha, bác đừng khen con. Vì con có quân sư giỏi đấy thôi!!_Lan Ngọc ngại ngùng nhớ đến mấy cái nhíu mày của bác quản gia trong lúc nêm nếm thử mấy món mà cô nấu.

Chắc cũng phải 3,4 lần thất bại mới được một mâm cơm hoàn hảo như thế này, đó là lí do vì sau mà cô lại mua nhiều nguyên liệu đến như vậy. Nhờ người làm bày lên bàn, còn mình thì lên tắm rửa, cả người cô giờ ám mùi đồ ăn hỗn hợp rất là...

Lan Ngọc tắm xong đến chỗ điện thoại gọi cho luật sư:

-Alo, hồ sơ đã chuẩn bị xong chưa?

-Rồi ạ. Ngày mai có thể thực hiện được!

-Tốt lắm! Ngày mai chúng ta sẽ đến Nguyễn thị.

-Vâng!

[...]

Xế chiều cô ngồi trên ghế trong sân vườn chờ em về. Nắng chiều nhẹ nhàng chiếu lên gương mặt mê người của Lan Ngọc, càng tăng thêm nét quyến rũ của cô. Một lúc tiếng xe ôtô vang lên trước cổng. Lan Ngọc gấp cuốn sách lại rồi ra ngoài đón Thúy Ngân.

Em bước xuống xe, trong bộ vest đen chỉn chu, thanh lịch. Nhưng cô nhận ra nét mặt có chút mệt mỏi hơn ngày thường hơn cả nhìn là nhận ra ngay Thúy Ngân đã gầy hơn rất nhiều so với lần đầu tiên họ gặp nhau. 

-Thúy Ngân... _ Cô vừa nói vừa đi đến chỗ em nở nụ cười.

Chiếc váy tinh khôi cùng nhưng tia nắng cuối ngày nhàn nhạt bao trùm cơ thể khiến hình ảnh của Lan Ngọc trông giống như một tiên nữ. Cô chạy đến ôm chầm lấy em

-Em về rồi. Thúy Ngân à!!_ Lan Ngọc cười tít mắt như đứa trẻ con

-Hôm nay chị không làm việc ở công ty sao?

-Không! Hôm nay chị muốn ở nhà với em??

Thúy Ngân cười trong lòng hạnh phúc không thôi, dịu dàng đặt lên trán cô nụ hôn rồi nắm ta cô bước vào trong. Bác quản gia nhìn thấy em và cô liền bước đến:

-Thúy Ngân con về rồi_ Bác cầm lấy áo khoác và cặp phụ Lan Ngọc đặt lên ghế cười tươi.

-Vâng, cảm ơn bác!

-Hôm nay Lan Ngọc đích thân xuống bếp nấu ăn đó....

-Ừ, em lên tắm rửa thay đồ rồi xuống dùng cơm!

Thúy Ngân kinh ngạc có chút hoảng khi nghe thấy ,nhưng có chút phấn khích khi chính Lan Ngọc đã nấu cho mình còn bỏ hết công việc để vào bếp còn ở nhà chờ em về cùng ăn. Thúy Ngân nhanh chóng lên tắm rồi bước xuống. 

Không khí căn bếp ấm cúng như gia đình thật sự vậy. Lan Ngọc đã lên tiếng mời mấy người làm cùng bác quản gia ngồi vào bàn, dù họ có vẻ ngại nhưng khi thấy được sự nhiệt tình và thân thiện của Lan Ngọc thì cùng ngồi cùng.

-Ngon không_ Lan Ngọc hồi hợp nhìn Thúy Ngân chờ đợi

-Ngon lắm?_ Em cười tươi vừa ngốn trong miệng một đống thức ăn vừa nói

Tay nghề của Lan Ngọc quả thực tăng hạng rất nhanh, không biết cô nấu bằng công thức, phương thức nào nhưng nó rất ngon. Mọi thứ đều vừa khẩu vị của Thúy Ngân em, không quá mặn không quá nhạt.

Thấy Thúy Ngân vui vẻ còn ăn ngon như vậy cả Lan Ngọc và người làm đều rất vui vẻ. Thúy Ngân trước đây đều lạnh lùng có thể nói là chưa bao giờ thấy em cười, nên người làm trong nhà và cả bác quản gia rất ngại tiếp xúc với em đúng hơn là sợ. 

Nhưng Lan Ngọc xuất hiện người kia đột nhiên vui vẻ, dễ tính còn biết quan tâm người khác. Đối với người làm lại thân thiện hơn. Lan Ngọc nhìn người con gái ngày ấy khiến cô hận đến tận xương tủy vì dám cưỡng bức mình vậy mà ngay lúc này... Lan Ngọc cô thật không muốn rời xa em.

Sau khi ăn xong, em lên phòng tiếp tục làm việc Lan  bên dưới phụ giúp mọi người dọn dẹp dù mọi người đã nói không cần. 

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro