chap 12


Chap 12.

- Không, ngồi xuống, tý nữa chúng ta có hẹn riêng em quên hả?

Dahyun nắm chặt bàn tay, nhìn Sana như muốn cầu cứu, tại không gian này, cô bị chới với, cô như một tay sai phải làm theo ý của chủ nhân, thật sự muốn bùng nổ mà.

Sau vài giây, Dahyun cắn răng, rồi ngồi xuống, cô không dám nhìn vào Sana nữa.

Sana chứng kiến mọi thứ, và trong lòng nổi lên một sự tủi thân tột độ, quản lý Shin đã kéo cô ra ngoài phòng họp rất nhanh để tránh sự căng thẳng này.

Tại bệnh viện....

- Cái gì, nhổ tận 3 cái răng khôn? – Sana tròn xoe đôi mắt, hoảng hốt nhìn bác sĩ.

Cuộc đời của Minatozaki Sana, sao lại phải vào viện nhiều thế này, chỉ trong vòng chưa đầy nửa năm, cô vào viện rất nhiều lần vì 3 bệnh khác nhau.

Cô khôn quá mà, nên có tận 3 cái răng khôn, Sana đã ê ẩm răng từ mấy hôm trước rồi, nhưng cô cứ nghĩ là do mình đã đánh răng quá mạnh và quá lâu, hóa ra là do răng khôn đang mọc.

Nhổ một cái răng khôn sẽ rất đau, và phải kiêng kem, phải chịu nhức nhối trong 1 tuần tiếp theo, mà cô có tận 3 cái.

Bác sĩ khuyên Sana rằng có thể 1 tuần nhổ 1 cái cho sự đau đớn được chia bớt ra, nhưng quản lý Shin bảo như vậy sẽ ảnh hưởng đến concert ở Nhật sắp tới của nhóm.

Sana cắn môi suy nghĩ, rồi cô quyết tâm mạnh mẽ, nhổ 3 cái răng khôn cùng một lúc, chịu đau cấp độ cao hơn, nhưng thời gian sẽ ngắn hơn.

Dù sao thì, cô còn có một căn bệnh quái ác hơn cơ mà, sự đau đớn này có là gì với cô đâu cơ chứ.

Mà thậm chí việc đau đớn nhất, là không được gần gũi với Dahyun, đây mới là việc đau đớn nhất, mà cô còn chịu đựng được cơ mà, cho nên răng khôn chẳng là cái gì hết.

Mà cũng không phải, cái việc đau đớn nhất, là cái việc vừa rồi ở phòng họp, ừ thì cô thừa nhận Dahyun đang có mối tình đẹp với Sandara, nhưng Sandara công khai kiểm soát Dahyun như vậy trước mặt bao nhiêu người, trước mặt cô, và Dahyun đã nghe theo Sandara.

Kim Dahyun là người vô tư, đôi lúc bảo thủ, bị kiểm soát là điều cô ấy rất ghét, nếu Sandara kiểm soát được Dahyun, thì chắc hẳn Dahyun đã yêu Sandara rất nhiều.

Kim Dahyun, ngày xưa chiều chuộng Sana bao nhiêu, thì giờ đổi hướng sang nghe lời Sandara bấy nhiêu.

Minatozaki Sana chính xác là người thua cuộc.

---

Dahyun ngồi cạnh Sandara trong quán cà phê, tay bấm bấm điện thoại, cô đang sốt ruột nhắn tin cho quản lý Shin hỏi về tình trạng của Sana, trong lúc đó Sandara ngó đầu vô như muốn nhìn trộm điện thoại, cô hoảng hốt xoay người để né tránh.

- Sao cứ cắm mặt điện thoại vậy?

- À không có gì đâu, kiểm tra lịch làm việc ngày mai ý mà – Dahyun lắp bắp nói, đút điện thoại vào túi quần.

- Tối nay qua nhà chị ngủ đi – Sandara bỏ qua chuyện kia, thẳng thắn nói một yêu cầu khác.

- Ah...hôm nay em mệt quá, để hôm khác được không? – Dahyun lo sợ trong lòng.

- Em đã từ chối chị 2 lần vì lý do sức khỏe rồi, và chị sẽ không để sang lần 3 đâu – Sandara cười cười, dí sát mặt Dahyun mà nói, đầy thách thức.

- ..............

- Nếu tối nay em không đến thì em biết điều gì sẽ diễn ra rồi đó.

---

Dahyun ngồi bất động trong phòng khách, chỉ còn 1 tiếng nữa là đến giờ hẹn với Sandara...

Cô nên làm gì? Nhắm mắt để trải qua một đêm kinh khủng với cô ta, hay bất chấp từ chối?

Có chết cô cũng không muốn ngủ với ai ngoài Minatozaki Sana.

Tinh thần của cô bị hủy hoại cả ngày hôm nay, Minatozaki Sana vào bệnh viện từ đầu giờ chiều, mà giờ không thấy tung tích, có vẻ như cô ấy đã đi khám xong xuôi và đến thẳng đài SBS rồi, tối nay cô ấy có lịch trình tham gia radio show một mình.

Cô ra sức nhắn tin cho quản lý Shin hỏi tình hình, cô không nhận được một tin nhắn phản hồi nào hết, quản lý Shin không thể bận đến mức mà không nhắn lại nổi cho cô một tin được.

Và đương nhiên là cô không dám gọi cho Minatozaki Sana, đời nào cô ấy nghe máy cơ chứ, cô ấy hoàn toàn mặc kệ cô rồi.

Cô thậm chí đã gọi quản lý Shin, nhưng cũng không nhận được phản hồi, hình như chị ấy cố tình không nghe máy cô. Dạo gần đây Dahyun đã cố tìm hiểu tình trạng và hoạt động của Sana qua quản lý Shin, vì đây là người ở cạnh Sana hầu như mọi ngày mọi giờ, nhưng cô cảm giác quản lý Shin đang né tránh cô vì điều gì đó, chị ấy cứ hay mặc kệ những tin nhắn của cô.

Giờ thêm cái yêu cầu chết tiệt của Sandara nữa, chuyện này sẽ xảy ra nhiều lần trong tương lai, sẽ không chỉ dừng ở con số một lần đâu.

Quãng thời gian hẹn hò với Sandara là quãng thời gian tồi tệ nhất trong cuộc đời của cô, sức chịu đựng của cô có hạn, cô không thể chịu nổi nữa.

Người mà cô có thể chịu đựng được mọi thứ, chỉ có Minatozaki Sana mà thôi, vì cô ấy, cô sẵn sàng đợi, bao lâu cũng được, chờ cô ấy đáp trả tình cảm của cô.

Sandara ngày càng được đà lấn tới, những cái nắm tay, những cái ôm, những cái hôn, tất cả những điều đó, Dahyun miễn cưỡng nương theo, nhưng nếu là sex, thì còn lâu.

Cô nhất quyết sẽ không chiều chuộng cô ta khoản này.

Cô sẽ ra một quyết định, cô sẽ chấm dứt cái trò chơi ràng buộc chó chết này ngay lập tức.

Dahyun tháo chiếc vòng tay đôi với Sandara ra, ném mạnh vào cái thùng rác nhỏ bên cạnh, chiếc vòng này như cái khóa nhốt cô lại trong lồng vậy, làm cô bức bối, làm cô mất tự do. Cô thường đeo nó khi đến công ty, và tháo ra ngay lập tức khi trở về nhà.

- Dahyun, sao thế? – Jihyo bước ra khỏi phòng ngủ, tiến tới ngồi cạnh Dahyun, cùng với một ly sữa thơm ngon, cô thấy tâm trạng của Dahyun có vẻ như đang không tốt.

Dahyun ngay lập tức, quỳ xuống trước mặt nhóm trưởng của Twice, mặt cúi gằm.

- Dahyun.... – Jihyo giật mình.

- Park Jihyo, em xin lỗi, em xin lỗi chị rất nhiều.

- Ôi này em sao thế? – Jihyo hoảng loạn, định chạm vào Dahyun kéo cô ấy dậy.

- Không, em xin lỗi, em đã làm một việc không thể chấp nhận được, làm ảnh hưởng đến cả nhóm, tội của em không xóa được, em sẽ rời nhóm ngay từ bây giờ.

- Cái gì? Em bị điên hả?

- Em không còn mặt mũi nào để gặp các thành viên nữa, em mong chị tha lỗi cho em – Dahyun ngẩng mặt lên nhìn Jihyo, đôi mắt ươn ướt.

- Rốt cuộc là chuyện gì? – Jihyo như bị sốc điện, cô đang sợ chết khiếp.

- Em thật sự xấu hổ, không thể đối diện với mọi người được nữa, em sẽ rời khỏi đây, ngày mai chị sẽ biết mọi chuyện thôi, em xin lỗi, ngàn lần xin lỗi chị.

Dahyun đứng dậy đi vào phòng, lấy 1 cái túi xách nhỏ, cho những đồ đạc cần thiết vào, rồi đi ra khỏi nhà, cô đã nghe thấy tiếng gọi vọng lại của Jihyo.

Giờ cả căn nhà chỉ có cô và Jihyo, cô sẽ dễ dàng trong việc rời khỏi đây hơn đúng không?

- Dahyun....Dahyun....KIM DAHYUN.

End chap 12.

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro

Tags: #saida