[NTPN] 83. Tình cờ gặp lại cố nhân
/83/. Tình cờ gặp lại cố nhân.
Lần này Tiếu Lang trở về C thị không nói cho ba mẹ biết.
Thứ nhất là thời gian có chút gấp gáp, vé máy bay trở về cũng được định vào buổi sáng ngày hôm sau ngay khi hôn lễ kết thúc. Ba mẹ nếu mà biết, Tiếu Lang phải trở về nhà ở một đêm, ăn bữa cơm gì đó, lại khiến Tiếu mẹ bận rộn tối mặt cho xem.
Thứ hai, trở về là vì tham gia hôn lễ của anh họ Vương Mân, vé máy bay cũng là trong nhà đối phương mua, cậu và Vương Mân quan hệ dù tốt, cũng bất quá chỉ là bạn học, bạn thân, mà lý do này nói ra thế nào cũng thấy có chút quá trớn. Người lớn không thể so với trẻ nhỏ, những thứ như lễ tiết khẳng định mẫn cảm hơn so với bọn họ.
Vì không khiến ba mẹ nghĩ nhiều, Tiếu Lang quyết định giấu bọn họ.
Buổi tối ở lại Vương gia, lúc bọn họ đến nơi cũng đã gần 10h, Vương gia gia đã ngủ rồi, Vương ba cũng không thấy thân ảnh, ngược lại vài người trẻ tuổi trong nhà đều đang chờ bọn họ trở về.
Chú rể Vương Hổ còn đang chơi game cùng em trai, căn bản không giống người đàn ông 30 tổi sắp lập gia đình. Nhìn thấy Liêu Tư Tinh, anh quăng chuột máy tính đi, hưng phấn mà ôm lấy thắt lưng em gái xoay một vòng: "Tinh Tinh của anh, đã thành con gái lớn rồi nha!"
Liêu Tư Tinh cười anh: "Đều là người có vợ rồi, còn động tay động chân với em gái, không sợ chị dâu ăn giấm sao?"
Vương Hổ cươid xấu xa: "Còn một đêm nữa lận mà, anh muốn ôm ai thì ôm!"
Liêu Tư Tinh cười mắng: "Lăng nhăng!"
Vương Hổ: "Nói cho anh biết coi, có bạn trai chưa?"
...
Bên kia Vương Hổ lôi kéo em gái tán gẫu đến cao hứng, bên này Vương Thụy vây quanh Tiếu Lang đánh giá: "Chậc chậc, nhóc ăn tiên đan mà lớn à, sao mà bốn năm cũng không có chút biến hóa nào!" Tiếu Lang: "..."
Vương Kỳ nghe xong đứng bên cạnh cười to: "Tiểu Long Nữ cũng không phải là sinh trưởng nghịch sao?"
Vương Thụy: "Tiểu Long Nữ?"
Vương Kỳ: "Biệt danh của nhóc nó."
Vương Thụy: "..."
Tiếu Lang bị Vương Thụy nhìn chăm chú đến ngại ngùng, tìm kiếm thân ảnh của Vương Mân xin giúp đỡ, Vương Mân đúng lúc xuất hiện, đứng bên cạnh hỏi Vương Thụy: "Năm nay anh có thể lấy được chứng nhận học vị không? Anh của em cũng đã tốt nghiệp thạc sĩ rồi."
"..." Vương Thụy lớn hơn Vương Kỳ ba tuổi, xuất ngoại học trung học 5 năm (thời gian bình thường chỉ có 4 năm), học đại học chính quy 4 năm (bình thường chỉ có 3 năm), thạc sĩ học 2 năm (bình thường chỉ 1 năm)... Mười một năm, còn chưa tốt nghiệp. "Anh không phải đang chờ thành tích sao! Thằng nhóc em xem ai cũng là thiên tài như nhóc và Kỳ ca nhà nhóc hả!"
Vương Mân căn bản không nghe Vương Thụy giải thích, cậu nhìn Tiếu Lang ôn hòa nói: "Chút nữa đi chơi với bọn họ, ba anh tìm anh có chút việc, anh không đi đâu, tối em trở về trực tiếp đến phòng của anh, còn nhớ không? Gian thứ hai bên trái trên lầu."
Kể từ kỳ nghỉ đông năm 11, đây là lần thứ hai Tiếu Lang đến nhà Vương Mân, trí nhớ của cậu cũng không tệ như vậy, bất quá...
"Bác trai tìm anh làm gì?" Tiếu Lang quan tâm hỏi.
Vương Mân: "Nói chút chuyện trong công ty thôi, bình thường anh cũng làm mấy thứ này, lần này trở về nhân tiện giáp mặt nói chuyện, mai kia sẽ không có thời gian."
Tiếu Lang gật gật đầu, Vương Mân còn nói: "Di động còn trong túi của anh đó, đừng quên mang theo."
Tiếu Lang: "Ừa, em sẽ gởi tin nhắn cho anh."
Vương Mân: "Ừ."
Vương Thụy bị quẳng sang một bên buồn bực đến trố mắt nhìn, cái tên ngữ khí ôn nhu tươi cười ấm áp này là em trai nhỏ nhà mình?! Nhất định là mình hoa mắt rồi!
Một lát sau Vương Kỳ thay đổi quần áo đi ra, một anh đẹp trai thành thục ổn trọng vừa rồi đảo mắt biến thân thành... trai bao quán bar! (=_=) "Chuẩn bị tốt chưa? Xuất phát thôi!"
Năm người vừa vặn ngồi đầy một xe, Vương Hổ làm lái xe, Vương Thụy ngồi ghế phó lái, Tiếu Lang bị nữ thần và Vương Kỳ một trái một phải kẹp ở giữa chen chúc ở băng sau.
"Cậu ngồi ở giữa có thấy không thoải mái hay không? Nếu không tôi với cậu đổi chỗ?" Liêu Tư Tinh săn sóc hỏi.
Tiếu Lang đang định nói 'Không sao', thân thể đột nhiên bị Vương Kỳ kéo qua ôm...
"Hai thằng đàn ôn chen chúc một chút cũng không có gì đáng ngại, nhóc ngồi đi, chỉ có 10 phút thôi, đừng giằng co nữa."
Nhìn Tiếu Lang vẻ mặt 囧 mà bị ép tựa vào trong ngực Vương Kỳ, Liêu Tư Tinh cũng rất muốn cười to. Nếu Vương Mân biết Kỳ ca đùa giỡn Tiếu Lang như vậy, phỏng chừng sẽ lập tức đằng đằng sát khí mà chạy tới đây.
Liêu Tư Tinh thoải mái ngồi ở chỗ ngồi rộng rãi phía sau, bắt chéo đôi chân dài miên mang tà tà liếc Tiếu Lang -- Đừng khẩn trương như vậy chứ Tiểu Long Nhân ~~ Bị người đẹp trai như Kỳ ca ăn đậu hủ hẳn nên hưởng thụ cho đã mới đúng chứ!
Ôi, sao cứ cảm thấy bản thân càng ngày càng tà ác...
Tiếu Lang xấu hổ mà ngồi thẳng người lên, tránh đi bàn tay của Vương Kỳ đang đặt trên vai mình, không ngờ đối phương thuận thế trượt xuống, tay đặt ngay trên thắt lưng cậu, còn nhéo nhéo: "Wow, thắt lưng cậu còn rất mảnh mai nha."
Tiếu Lang: "..."
Liêu Tư Tinh ở trong lòng hô một câu 'Ôi ~ Mẹ ơi', cô sắp nhịn không được rồi.
Tiếu Lang xê dịch về hướng cô, mới vừa dịch được một centimet, Vương Hổ lái xe phía trước liền xoay đầu lại, "Tiếu Lang, nhóc và Vương Mân, Tinh Tinh nhận thức cũng đã nhiều năm rồi nhỉ?" Vương Hổ hỏi.
"Dạ, quen Vương Mân lúc học trung học, Liêu Tư Tinh thì sớm hơn một chút, là bạn học hồi trung học cơ sở."
"Vậy cũng sắp 10 năm rồi ha." Vương Hổ dừng lại một chút, hỏi: "Cảm thấy Tinh Tinh của bọn anh như thế nào?"
Liêu Tư Tinh: "..."
Tiếu Lang không rõ cho nên thành thực trả lời: "Rất tốt, bộ dáng xinh đẹp, vóc người cũng đẹp, thành tích ưu tú, tính cách hoàn mỹ, bắt đầu từ cấp 2 đã có rất nhiều người theo đuổi bạn ấy, hiện tại lên đại học phỏng chừng càng nhiều hơn... Là đàn ông đều cảm thấy bạn ấy rất tốt."
Trong xe ngoại trừ Tiếu Lang, gần như mỗi người đều nghe được thanh âm nghiến răng của Vương Hổ.
Vương Thụy chảy một giọt mồ hôi, thầm nghĩ: Em trai Tiếu Lang đáng thương, nhóc nói quá nhiều rồi.
Vương Hổ bỗng nhiên quay đầu trừng mắt nhìn Tiếu Lang một cái, ánh mắt như đang nói: Nhóc con, tránh xa em gái anh mày ra một chút, muốn cua Tinh Tinh nhóc còn chưa đủ tư cách đâu! Tiếu Lang yếu ớt nhắc nhở: "Hổ ca, cẩn thận lái xe."
Mọi người: "..." (Nghẹn cười)
Vương Kỳ nói: "Đừng để ý đến cái tên yêu em gái cuồng kia, tất cả đàn ông không có quan hệ huyết thống với Tinh TInh đều là kẻ thù của ảnh, thật không biết tương lai bà xã ảnh có thể bởi vì như vậy mà đá ảnh không nữa."
Vương Hổ nghe xong nói: "Bà xã anh đã sớm biết được rồi!"
Vương Thụy: "Chị dâu hình như cũng có chức brother complex? Hai người bọn họ một người cuồng em gái một người cuồng anh trai, tuyệt phối!"
Mọi người cười ầm ầm, Vương Hổ cũng nhịn không được cười theo.
"Aizzz, nói thì nói như vậy, anh trai đây vẫn hy vọng Tinh Tinh sớm ngày tìm được bến đỗ tốt a ~"
Liêu Tư Tinh cười khẽ nói: "Anh nghĩ em không muốn sao, chẳng qua không biết làm sao thôi, em thấy đàn ông tốt bây giờ, đều không thích phụ nữ nữa." Khi nói chuyện, cô còn tựa như có chút vô tình mà liếc mắt nhìn Tiếu Lang một cái.
Tiếu Lang ai oán nhìn trở lại: Đại tỷ ~~ Vương Mân là em gái của bạn, cho dù hai người đã từng giả làm tình nhân, về sau cũng không có khả năng thành đôi được! Bạn đừng có oán tui hoài... "A?" Vương Thụy cả kinh nói: "Tinh Tinh em là Lesbian?"
Liêu Tư Tinh: "..."
Vương Kỳ nhất châm kiến huyết hỏi: "Em xem trọng một tên là gay?"
Vương Hổ: "GAY --!!!"
Vương Thụy: "Anh cẩn thận lái xe kìa ~"
Liêu Tư Tinh nhìn trời, không còn lời gì để nói...
Đến quán bar, năm người vừa bước vào đã rước lấy không ít tầm mắt, nhất là loại suất ca mỹ nữ lấy một địch mười như Vương Kỳ và Liêu Tư Tinh.
Cả đám ngồi tại quầy bar gọi chút rượu, thấy Tiếu Lang vẻ mặt mê mang, Vương Thụy hỏi: "Nhóc chưa từng tới đây?"
Tiếu Lang: "Dạ, lần đầu tiên tới quán bar ở C thị."
Vương Thụy: "Học đại học ở thủ đô có đi chưa? Nhóc ngoan dữ vậy hả!"
Tiếu Lang: "Ở Bắc Kinh có đi mấy lần, đi cùng với Vương Mân."
Vương Kỳ: "Ha ha, không ngoan Vương Mân có thể nhận nhóc nó làm em trai sao?"
Tiếu Lang nhìn quanh bốn phía, sàn nhảy và quầy bar không giới hạn không gian, người uống rượu lúc nào cũng có thể đứng dậy lắc lư thân thể theo âm nhạc, thoạt nhìn rất giống với tình huống dưới lầu 1 ở quán bar Queen, bất quá so với ở đó, nơi này càng tinh xảo hơn.
Năm người ngồi uống rượu trước một lúc để điều chỉnh trạng thái, nơi này chỉ có Tiếu Lang nhỏ tuổi nhất, cho nên cả đám đều chiếu cố cậu, Liêu Tư Tinh cũng không quên cùng cậu câu được câu không chuyện phiếm, để tránh cậu cảm thấy không quen mà lạc lỏng. Tiếu Lang muốn đi toilet, Liêu Tư Tinh chủ động đứng dậy cùng Tiếu Lang đi tìm chỗ.
Hai người rời đi, Vương Hổi liền hỏi: "Tinh Tinh có phải thích nhóc đó hay không?"
Vương Thụy: "Khó nói lắm."
Vương Kỳ không có hứng thú với đề tài của bọn họ, chẳng bao lâu liền nhìn trúng một mỹ nhân, đặt ly rượu xuống tiến vào sàn nhảy.
Liêu Tư Tinh và Tiếu Lang trở về, còn chưa ngồi nóng mông, cũng chạy ra khiêu vũ.
Vương Thụy sờ sờ cằm: "Xem ra đúng là vậy rồi, còn chưa từng thấy Tinh Tinh 'săn sóc' đối với nam sinh nào như vậy..."
Cách đó không xa Tiếu Lang bởi vì không cẩn thận mà đạp phải chân Liêu Tư Tinh, bị đối phương nhéo cánh tay một cái. Nữ thần thoạt nhìn hung dữ, nhưng lại lộ ra một cỗ ngây thơ của thiếu nữ.
Vương Hổ cũng phát hiện, Liêu Tư Tinh đối với các anh của mình đều rất tốt, nhất là Vương Kỳ đẹp trai, nhưng ở chỗ các anh cô chỉ thích làm nũng khoe mẽ, chưa bao giờ có dục khống chế.
Trước đó, Liêu Tư Tinh bá đạo thỉnh thoảng cũng giễu võ giương oai trước mặt Vương Mân, bởi vì Vương Mân là con nhỏ nhất nhà, nhưng tính tình lãnh tĩnh kia của Vương Mân cũng thật sự lì lợm, huống chi lại là em trai, Liêu Tư Tinh làm như vậy phỏng chừng cũng chỉ bởi vì thấy chơi vui.
Mà hiện tại, 'người ngoài' khiến Liêu Tư Tinh lộ ra bản tính thật đã xuất hiện...
"Nếu như là Tiếu Lang, cũng không có gì không tốt, nhóc đó làm người thành thực, học giỏi, bộ dạng cũng không tệ." Vương Thụy nói.
Vương Hổ ngậm miệng không lên tiếng, tay ngứa ngáy muốn tìm dao giải phẫu.
"Hơn nữa là người mà em trai tán thành, à, lại nói nhóc đó không phải là em trai mà Vương Mân nhận sao, em trai của em trai, ha ha, xem như là người trong nhà." Vương Thụy nói lời này, cũng đồng thời đang khuyên nhủ Vương Hổ nhìn rõ một chút.
Dưới ánh đèn rực rỡ quyến rũ, Tiếu Lang đang thân sĩ mà vỗ vỗ bả vai Liêu Tư Tinh, ở bên tai cô nói gì đó, Liêu Tư Tinh cười đến vẻ mặt sáng lạn, Tiếu Lang cũng ngại ngùng cong cong khóe miệng.
Vương Hổ có chút buông lỏng: "... Em trai có thể thật tâm thật lòng tín nhiệm một người như vậy, còn mang cậu ta về nhà, điểm ấy anh cũng không ngờ." Một bài vừa xong, ba người đều quay trở lại.
Vương Kỳ toát mồ hôi, vừa cởi bỏ cúc áo vừa uống rượu, anh gọi một ly Mojito Soda, chất lỏng màu xanh nhạt trượt vào trong cổ họng, hầu kết trượt lên xuống, đầy cảm giác tính dục đến mức khiến những người phụ nữ chung quanh đang chú ý đến anh chảy nước bọt ròng ròng.
Vương Kỳ: "Ngực của người phụ nữ vừa rồi là silicon, thiệt buồn bực! Còn không thoải mái bằng tự sờ mông mình!"
... Bất quá chỉ có người thân cận mới biết, Vương Kỳ đẹp trai biểu hiện bên ngoài đều là giả, anh là một tên nhị hóa (ngốc) không hơn không kém.
Đúng lúc này, một anh đẹp trai diện mạo không thua gì Vương Kỳ tiến vào tầm mắt của bọn họ: "Thụy ca, Kỳ ca... Mọi người sao lại ở đây!"
Đợi Tiếu Lang thấy rõ diện mạo của người kia, không khỏi nghẹn họng nhìn trân trối!
"A, thật là trùng hợp!" Vương Kỳ cười nói, "Ngồi đi, uống một ly."
"Vương Hổ ca, không phải ngày mai anh kết hôn sao, hôm nay còn đi ra ngoài uống rượu?" Người nọ trêu chọc Vương Hổ một câu, giây tiếp theo liền ngây ngẩn cả người, cậu ta nheo lại ánh mắt hẹp dài, nhìn chằm chằm Tiếu Lang, xác nhận bản thân không nhìn lầm.
"... Hi." Tiếu Lang ngượng ngùng cười. Người trước mắt này, đúng là bạn hồi trung học của cậu, hotboy của Hoa Hải năm đó -- Ứng Trì!
Ai có thể nói cho cậu biết, Ứng Trì làm sao mà quen thuộc với đám anh em Vương gia như vậy chứ!
(QAQ)
"Hai người biết nhau?" Vương Thụy hỏi.
Liêu Tư Tinh cười chỉ chỉ ba người: "Anh không biết bọn em là bạn hồi trung học sao? Cùng khóa."
Vương Thụy: "A a, anh quên mất."
Liêu Tư Tinh giải thích cho Tiếu Lang: "Nhà Ứng Trì và nhà của chúng ta là thế giao, cậu ấy và Vương Mân từ nhỏ đã là đối thủ một mất một còn, tiểu học cùng trường, cấp hai tách ra, Vương Mân vốn lên trung học phải xuất ngoại, sau đó bởi vì một số chuyện, lại trùng hợp mà cùng thi đến Hoa Hải."
Hóa ra bọn họ quen biết nhau! Tiếu Lang rối rắm mà cào dưới mặt bàn, Vương Mân rốt cục có bao nhiêu chuyện không nói cho cậu biết!
"Sao cậu cũng ở đây?" Không phải cậu học Khoa Đại sao!" Ứng Trì ý ngoài lời nói là 'Lúc này cậu hẳn phải ở Bắc Kinh mới đúng.'
Tiếu Lang nói: "Vương Mân dẫn tui tới tham gia hôn lễ của Hổ ca." Ứng Trì sửng sốt: "Cậu và Vương Mân..."
Liêu Tư Tinh nhanh chóng ngắt lời: "Ngày mai cậu cũng tới chứ?"
Ứng Trì: "Ừ."
Liêu Tư Tinh bao che khuyết điểm mà ôm lấy Tiếu Lang, nói: "Tiểu Long Nhân hiện tại chính là một phần tử trong nhà bọn này đó ~"
Ứng Trì: "..."
Vương Hổ: "..." Dao giải phẫu, dao giải phẫu ở đâu!!
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro