[NTPN] Phiên ngoại 1 - Ngày Quốc tế thiếu nhi
/96/. Phiên ngoại: Ngày Quốc tế thiếu nhi.
Tiếu gia bấy giờ hoàn cảnh gia đình vẫn chưa tốt lắm, nhưng không vì thế mà thiếu quan tâm đến quá trình trưởng thành của các con, phàm là chuyện có liên quan tới mấy đứa nhỏ trong nhà, Tiếu ba và Tiếu mẹ một chút cũng không qua loa.
Đối với trẻ em, mỗi năm có ba ngày vui vẻ nhất, đó là sinh nhật, Tết âm lịch và ngày Quốc tế thiếu nhi!
Đặc biệt là ngày quốc tế thiếu nhi, nhiều lắm là Tiếu mẹ cho hai anh em mỗi người hai đồng, cho bọn họ đi mua kẹo que ăn. Về sau, gia cảnh tốt lên một chút liền có nhiều quà hơn.
Tiếu Mông yêu cầu tương đối nhiều, ngoại trừ ăn uống, còn muốn bộ cờ vua mới, bút màu nước mới, đất sét nặn mới vân vân. Tiếu Lang ngược lại không sao cả, dù sao của em trai cũng là của cậu, Tiếu Mông cũng không keo kiệt.
Lại sau đó, vào ngày Quốc tế thiếu nhi, trẻ em thường được dẫn đến công viên chơi, chơi cầu trượt, chơi bập bênh. Tiếu ba mua cho hai đứa con trai của mình một đống lớn đồ chơi, có Transformers, mô hình Otman, hoặc là ôtô, máy bay đồ chơi... (Tại thời điểm tiểu học, trường học thường có các hoạt động tổ chức vào ngày Quốc tế thiếu nhi.)
Ngày lễ Quốc tế thiếu nhi nhằm vào dịp cuối năm của bậc tiểu học, nhà trường tổ chức cho học sinh từ lớp 3 đến lớp 6 tới khu công viên trung tâm cắm trại dã ngoại.
Tiếu Lang cao hứng phấn chấn tay trong tay với nữ sinh ngồi cùng bàn (khi đó đều là nam sinh và nữ sinh ngồi cùng bàn, ra ngoài du ngoạn liền tay trong tay), cả lớp giậm chân tại chỗ, đi đều bước một đường hát vang: "Chúng ta là người nối nghiệp chủ nghĩa cộng sản~~~~~~~ Kế thừa truyền thống cách mạng quang vinh của cha ông ~~~~~~~"
Xe đi nửa giờ liền đến công viên trung tâm, đông như trẩy hội, phi thường náo nhiệt. Hóa ra ở đó không chỉ có bọn Tiếu Lang, còn có một đám học sinh đến từ trường tiểu học Ngoại ngữ Thực nghiệm.
Thực đúng là trường tiểu học tốt nhất C thị, trường của bọn Tiếu Lang quả không thể so sánh. Xem người ta kìa, một kiểu đồng phục trắng xanh đan xen thực xinh đẹp, còn có in tên trường trên mũ lưỡi trai, mỗi lớp đều có một lá cờ riêng rất đặc sắc... Đây mới là tiểu học a!
Buổi trưa hoạt động tự do, học sinh hai trường chiếm cứ hai bãi cỏ riêng biệt, xếp thành một vòng tròn ngồi xuống.
Tiểu học Bắc Nhị (trường học của Tiếu Lang), các giáo viên ở gần đó không hề có hình tượng mà rống to "Buổi chiều hai giờ tập hợp nha!" (lúc ấy là giữa trưa mười hai giờ)
Trường tiểu học Ngoại ngữ Thực nghiệm bên kia, các giáo viên giơ cái loa nhỏ lên, không chút hoảng hốt rối loạn nói, "Các em tổ trưởng nhớ quản lý tốt tổ viên của mình, mỗi nửa giờ các tổ trưởng điểm danh một lần, mỗi một giờ lớp trưởng điểm danh một lần. Hai giờ chiều tập hợp điểm danh thống nhất."
So sánh hai bên với nhau, trình độ trường học chính quy lập tức hiện ra.
Aizz, nhưng mà so với bên tiểu học Thực nghiệm phải có tổ chức có kỷ luật, bọn Tiếu Lang vẫn thích cảm giác tự do hơn.
Các nam sinh không muốn chơi cùng nữ sinh nữa, liền hợp một thành đám tụ tập đi xung quanh, tự xưng là đi 'Tìm kho báu', hoặc là 'Thám hiểm.
Tháng sáu thời tiết tương đối nóng, cũng may công viên có nhiều cây cối lâu năm, nhiệt độ không khí vẫn rất hợp lòng người.
Bọn Tiếu Lang cho dù tùy ý đi tới chỗ nào, cũng đều có thể nhìn thấy vài học sinh bên trường tiểu học Thực nghiệm kia, mỗi người cầm một quyển sổ nhỏ viết viết gì đó (phỏng chừng là lúc trở về phải viết nhật kí hoặc báo cáo gì đó).
Tiếu Lang vụng trộm quan sát bọn họ, lòng hâm mộ tràn đầy. Nếu có thể học ở trường Thực nghiệm, thật là tốt biết bao a, nghe nói những người đó có ba mẹ nếu không phải làm quan chức, thì chính là kiếm được một đống tiền!
Ở giữa đám đó, Tiếu Lang nhìn thấy một nam sinh không cầm sổ nhỏ. Hai tay cậu ta cắm trong túi quần, đội mũ cúi đầu nhìn đường, có vẻ khác đám bạn xung quanh. Sau này Tiếu Lang học được một từ để hình dung dáng vẻ đó, hẳn là 'khốc khốc'.
Sau đó Tiếu Lang cùng mọi người giải tán, một mình đi xung quanh mấy vòng, ở bên cạnh quầy bán đồ ăn vặt liền gặp lại cậu nam sinh vừa rồi, cậu ta đang đứng đó mua đồ ăn vặt gì đó.
Trong không khí thơm nức mùi hương đậu hủ xuyến, bánh chưng, chim cút nướng, làm cho người ta thèm nước dãi chảy ba thước. Dù cho trong túi sách của Tiếu Lang không thiếu đồ ăn vặt, nhưng vẫn muốn được dùng tiền mua đồ ăn vặt nóng hôi hổi ngoài kia. Cơ mà quầy bán đồ ăn vặt trong công viên bán gì cũng thực đắt, bên ngoài một đồng mua được năm cái bánh chưng, nơi này muốn mua một cái phải mất ba đồng, đắt chết người ta!
Lúc Tiếu Lang nhìn thấy nam sinh trường Thực nghiệm kia lấy ra tờ tiền một trăm đồng trả cho bà chủ quán thì không khỏi giật mình, chính cậu cho đến bây giờ vẫn chưa được thấy tờ tiền mệnh giá lớn như vậy đâu. Tất cả tiền mừng tuổi đều phải giao hết cho mẹ giữ mà.
Nam sinh kia sau khi mua xong xoay người lại, thấy Tiếu Lang đang đứng phía sau trừng mắt nhìn mình, không khỏi cười hỏi, "Các cậu là trường học nào vậy?"
Tiếu Lang sửng sốt, cậu ta cư nhiên còn không biết đám các cậu là học trường nào! Trong khi đám các cậu cơ hồ tất cả đều biết bọn họ học trường nào ! Thật sự là quá đáng mà!
Cậu tức giận nói: "Tiểu học Bắc Nhị!"
Nam sinh kia: "Ồ"
Tiếu Lang: "Ồ cái gì mà ồ."
Nam sinh: "Chưa từng nghe qua."
Tiếu Lang: "!!!"
Nam sinh: "Các cậu thíc thật, không cần điểm danh"
Tiếu Lang: "A?"
Nam sinh: "Điểm danh thực phiền, không một chút tự do."
Tiếu Lang: "Thế thì có gì đâu, như các cậu mới sướng, thoạt nhìn rất lợi hại."
Nam sinh bật cười, Tiếu Lang cảm thấy tươi cười này so với vừa rồi 'thật' hơn một chút.
Tiếu Lang hỏi: "Các cậu cũng là đến cắm trại dã ngoại sao?"
Nam sinh: "Không phải, bọn tui đến để học tập về thực vật."
Học... Tập... Thực... Vật...
Tiếu Lang: "Hôm nay không phải là ngày Quốc tế thiếu nhi sao? Vì sao còn phải học tập?"
Nam sinh cảm thấy kì quái: "Vì sao ngày Quốc tế thiếu nhi thì không cần học?"
Tiếu Lang: "Ngày Quốc tế thiếu nhi chính là để chơi mà."
Nam sinh cúi đầu trong chốc lát, nói "Hôm nay so với bình thường đã muốn thoải mái hơn nhiều rồi."
Tiếu lang: "..." Cùng là học sinh lớp sáu, vì cái gì chênh lệch lớn vậy chứ.
Hai người tìm ghế đá bên đường ngồi xuống, nam sinh hỏi: "Cậu không ăn cơm sao?"
Tiếu Lang mở túi sách ra nói: "Tui có mang theo."
Bên trong có không ít đồ ăn, Tiếu Lang mang ra giới thiệu cho nam sinh kia, này là bánh dứa mẹ mua, kia là sữa chua cậu và em trai chia nhau mỗi người được hai hộp...
Nam sinh kia nghe xong, một lúc sau đột nhiên nói: "Cậu với tôi đổi cho nhau được không?"
Tiếu Lang hỏi lại: "Sao vậy, bánh chưng ăn rất ngon mà."
Nam sinh: "Vậy cho cậu ăn cái này, tôi muốn ăn cái bánh dứa kia của cậu."
Tiếu Lang nói: "Bánh chưng hai đồng rưỡi một cái, bánh dứa một đồng là đủ rồi."
Nam hài đem bánh chưng thơm ngào ngạt đến trước mặt Tiếu Lang, nói "Vậy thêm cái hộp sữa gì đó là được."
Sữa gì đó Tiếu Lang mang theo hai hộp.
Không nhịn nổi trước mùi thơm của bánh chưng, Tiếu Lang cùng người nọ đổi đồ ăn, trong lòng nghĩ cậu ta thực kì quái, người bình thường đều muốn ăn bánh chưng, bánh dứa có gì ngon, ăn ngán muốn chết.
Hai người vừa ăn vừa tán gẫu, Tiếu Lang hỏi cậu ta: "Cậu định thi vào trường sơ trung nào?" Nam sinh: "Trường tốt nhất."
Tiếu Lang: "Cậu muốn thi vào Nhất Trung?" (Tiểu học lên sơ trung được chia thành hai loại, thứ nhất là loại bình thường, thứ hai la loại trọng điểm. Trường trọng điểm đều phải thi vào, trường học bình thường thì tuyển thẳng theo khu vực).
Nam sinh: "Ồ, là Nhất Trung sao?"
Tiếu Lang: "Ở thành phố này Nhất Trung là sơ trung tốt nhất mà!"
Nam sinh: "Vậy Nhất Trung đi."
Tiếu Lang: "..."
Ăn một lát, tổ trưởng của nam sinh kia đến tìm, gọi cậu trở về tổ tập hợp. Nam sinh đi rồi, phất phất tay với Tiếu Lang. Tiếu Lang miệng dính đầy mỡ toét ra một nụ cười tươi thiệt tươi: "Hẹn gặp lại"
Được kết bạn với học sinh của trường Thực nghiệm khiến Tiếu Lang rất cao hứng, nhưng đứng dậy mới nhớ tới hai người ngay cả tên của nhau còn không biết, nháy mắt lại uể oải.
Vừa rồi nghe nam sinh kia nói muốn thi vào trường sơ trung tốt nhất, Tiếu Lang cũng có chút động tâm. Cậu vốn nghĩ mình sẽ lên thẳng trường sơ trung trong Bắc khu gần nhà mình.
Về đến nhà liền thương lượng với người trong nhà một chút về việc mình muốn thi vào trường sơ trung trọng điểm, ba mẹ đều ủng hộ. Chẳng những cho Tiếu Lang thi, còn giúp cậu hỏi thăm một trường học, là sơ trung Thập Tam.
Đó vốn là một trường nữ sinh, về sau lại đổi thành trường trung học trọng điểm. Bởi vì mới thay đổi chưa đợc bao nhiêu năm, nên nam sinh không nhiều lắm. Một số phụ huynh sợ con trai mình ngốc cùng một chỗ với nữ sinh sẽ yêu đương sớm, không lo học hành cho tốt, nên không muốn cho con trai mình vào trường này. Thế nhưng Tiếu mẹ không có loại lo lắng này. Đứa nhỏ nhà mình từ bé tới lớn đều rất ngoan, sẽ không đi sai đường. Nghe nói nam sinh thi vào sơ trung Thập Tam sẽ có phúc lợi rất tốt, cho Tiếu Lang đi thi thử cũng không tệ.
Hai tuần sau thi lên sơ trung, Tiếu Lang thi vào sơ trung Thập Tam, bất quá với thành tích đó thì sẽ không đậu nổi vào Nhất Trung. Sau ba năm, Tiếu Lang cố gắng học tập, cuối cùng trong kì thi lên cao trung, đạt được 570 điểm, đỗ vào trường cao trung tốt nhất C thị, trung học Hoa Hải.
Nhập học ngày đó, Tiếu Lang đứng trong sân trường Hoa Hải, đọc bảng thông báo phân ban, thuận miệng hỏi một nam sinh cao gầy xa lạ bên cạnh: "Này, cậu thi được bao nhiêu điểm?"
...
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro