one shot

Ngày 29 tháng 3 năm 2020, tại công ty Star Entertainment.

Giám đốc bước vào phòng họp, nụ cười ấm áp nhưng mang theo một thông báo quan trọng.
"Các bạn, hôm nay công ty chúng ta sẽ có một ca sĩ mới. Xuanyi, vào đây nào."

Xuanyi bước vào, vẻ mặt tươi tắn nhưng có chút hồi hộp.
"Chào mọi người, rất mong được giúp đỡ trong công việc sắp tới."

Trong khi các thành viên khác đều chú ý đến sự xuất hiện của Xuanyi, Eunseo dường như không quan tâm. Cô chỉ tập trung vào trợ lý của mình, nhưng ánh mắt của Bona dường như đã bị cuốn hút bởi vẻ đẹp của Xuanyi. Eunseo chỉ nhếch môi nhẹ, không lấy làm phiền lòng. Cô tự nhủ, "Cảm nắng thì cũng chỉ là nhất thời thôi, không có gì phải lo."

"Không còn chuyện gì nữa đúng không? Vậy em xin phép về trước," Eunseo nói, không đợi câu trả lời, cô nắm tay trợ lý kéo đi.

Tối hôm đó, tại nhà Eunseo.

Vừa bước vào nhà, Bona đã vội vàng hỏi:
"Sao vậy, Eunseo? Em thấy không khỏe ở đâu à?"
Eunseo chỉ gật đầu nhẹ: "Ừm, em hơi mệt một chút."

Về đến phòng, Eunseo khóa cửa lại. Cô cảm thấy một nỗi bứt rứt khó chịu trong lòng mà không thể nào giải thích được. Cô đổ người xuống giường, mắt nhìn trân trân lên trần nhà. 



Thời gian trôi qua, Xuanyi đã dần quen với công việc. Cô không chỉ thể hiện được tài năng ca hát mà còn chiếm được cảm tình của đồng nghiệp. Giọng hát ấm áp và truyền cảm của Xuanyi khiến nhiều người bị cuốn hút, và dường như sự nổi bật của cô còn vượt qua cả Eunseo.

Một hôm, trong lúc đang làm việc với Eunseo, điện thoại của Bona reo lên.
"Alo?"
......
"Tối nay à?"
......
"Mấy giờ?"
......
"Được chứ."

Eunseo ngước mắt lên hỏi: "Ai vậy chị?"
Bona mỉm cười: "Là Xuanyi rủ chị đi ăn. Tối nay em tự lo ăn gì nhé, chị về sẽ mua đồ ăn cho em."
Eunseo không đáp lại, chỉ im lặng nhìn xuống bàn, cảm giác lạc lõng dần xâm chiếm.



Tối hôm đó, tại nhà Eunseo.

Nằm trên giường, Eunseo cảm thấy những giọt nước mắt rơi xuống mà cô không thể nào kiềm chế.

Ừ thì thì cô thích Bona, chắc cũng hơn một năm rồi, Cô rất thích cái cảm giác bên nàng được nàng quan tâm chăm sóc khi ở bên. Mỗi khoảnh khắc bên cạnh Bona luôn khiến Eunseo cảm thấy được che chở, ấm áp và yên bình. Nhưng hôm nay, vào chính ngày sinh nhật của mình, Bona không chỉ quên, mà còn đi ăn với Xuanyi. Điều đó khiến lòng cô đau đớn không sao tả xiết.

Tại nhà hàng Ujung.

Xuanyi ngắm nhìn Bona, ánh mắt dịu dàng: "Hôm nay em thật đẹp."
Bona cúi đầu ngượng ngùng.
Phục vụ bước đến: "Xin hỏi quý khách dùng món gì ạ?"
Xuanyi nhanh chóng chọn món và chuyển menu sang Bona: "Còn em?"
Bona chọn một món đơn giản, rồi họ tiếp tục trò chuyện.

Bỗng Xuanyi ngước mắt nhìn Bona, giọng nói trở nên trầm hơn:
"Bona, tôi muốn nói với em một điều..."
Bona nhìn Xuanyi chờ đợi.
"Hình như tôi... tôi thích em rồi. Em có thể..."

Chưa kịp dứt lời, Bona cắt ngang: "Xin lỗi, nhưng em nghĩ chúng ta nên làm bạn."
Sự im lặng bao trùm bữa ăn còn lại. Xuanyi không nói thêm lời nào, chỉ ngậm ngùi chấp nhận câu trả lời từ Bona.


9 giờ tối, tại nhà Eunseo.

Bona mở cửa bước vào, trên tay cầm bịch thức ăn cho Eunseo. Nhưng cảnh tượng trước mắt khiến nàng sững người. Những lon bia rỗng vương vãi khắp phòng, ánh đèn nhợt nhạt...


Bỗng dưng, một cái ôm từ phía sau siết chặt lấy nàng. Eunseo kéo Bona vào mình, và trước khi Bona kịp phản ứng, đôi môi nàng đã bị Eunseo chiếm lấy. Nụ hôn vội vàng, dữ dội và đầy khát khao. Bona cảm nhận được sự rối loạn trong tâm trí Eunseo qua cách cô cắn, mút môi mình.

Nàng giật mình đẩy Eunseo ra, tát mạnh vào má cô, ánh mắt đỏ rực.
"Bona à... em yêu chị mất rồi. Hơn một năm rồi, chị có biết không?"
Nghe đến đây, cổ họng Bona nghẹn lại. Không nói thêm lời nào, nàng lách qua người Eunseo, đặt túi thức ăn lên bàn và rời đi.


Sáng hôm sau, tại công ty.

Bona định bụng sẽ nói chuyện rõ ràng với Eunseo. Nhưng suốt buổi sáng, không thấy cô đâu. Sự lo lắng bỗng dưng ập đến, nàng vội lấy áo khoác định đi tìm thì Exy bước vào.

"Eunseo xin nghỉ phép rồi. Tạm thời cậu sẽ qua làm quản lý cho Xuanyi nhé."
"Eunseo sẽ đi trong bao lâu?" Bona hỏi, giọng hơi run.
"Tôi cũng không rõ." Exy nhún vai.

Cảm giác mất mát trong lòng Bona dần lớn lên.


Sáu tháng sau...

Xuanyi lại một lần nữa rủ Bona đi ăn tối. Trước thang máy, khi cửa mở, một thân ảnh quen thuộc xuất hiện. Eunseo đứng đó, ánh mắt lạnh lẽo. Bona muốn chạy đến ôm cô, hỏi tại sao cô lại bỏ đi mà không một lời từ biệt. Nhưng ánh mắt lạnh băng của Eunseo khiến nàng chùn bước.

Xuanyi lên tiếng trước: "Chào, lâu rồi không gặp."
Eunseo chỉ gật đầu nhẹ: "Chào." Cô đưa bó hoa cho Bona, nói nhỏ: "Tối qua nhà em ăn cơm nhé."
Không đợi nàng trả lời, Eunseo bước nhanh vào phòng giám đốc.


Tại phòng giám đốc.

Exy ngồi thoải mái trên ghế, nhìn Eunseo vừa bước vào với nụ cười trên môi.
"Buổi huấn luyện thế nào rồi?" Exy hỏi, giọng điệu như có chút đùa cợt.

Eunseo nheo mắt, bĩu môi đáp: "Chị ác lắm nha, giao em cho Seola đó. Chị biết cô ấy khó tính thế nào rồi mà! Suốt ngày kiểm tra và bắt bẻ từng chi tiết nhỏ."

Exy cười khẽ: "Quan trọng là kết quả mà. Đừng than thở nữa, em làm được chứ?"

Eunseo hít một hơi sâu, nở nụ cười tự hào: "Đương nhiên rồi! Em đã tự mình sáng tác một bài hát cực đỉnh, lần này chị phải đầu tư mạnh đó nha! Cũng không quên cảm ơn phu nhân của Giám đốc đây." Cô nở một nụ cười tinh nghịch, ý nhắc đến Seola.

Exy bật cười lớn: "Được rồi, xem ra em đã làm rất tốt. Chị sẽ đầu tư cho lần này thật hoành tráng."

Cả hai cứ thế trò chuyện vui vẻ, trao đổi hết buổi chiều, không khí trong phòng trở nên nhẹ nhàng và đầy thoải mái. Những áp lực công việc dường như tan biến trong những câu đùa giỡn của hai người.


Buổi tối, tại nhà Eunseo.

Bona đứng trước cửa nhà Eunseo, ngập ngừng bấm chuông. Cánh cửa mở ra, và ngay lập tức, Eunseo kéo nàng vào một cái ôm siết chặt.
"Em nhớ chị đến phát điên," Eunseo thì thầm.
Bona thoáng ngượng ngùng: "Là em bỏ đi mà."
"Chị có nhớ em không?" Eunseo hỏi, đôi mắt sáng lên đầy mong chờ.

Bona lí nhí đáp: "Ừm... thì có một chút."

Eunseo nhíu mày, giả vờ hờn dỗi: "Một chút thôi sao?" Nhưng rồi cô nắm lấy tay Bona, ánh mắt trở nên dịu dàng và trìu mến.
"Chị làm người yêu bé nhỏ của em nha?"
Bona chần chừ, chưa sẵn sàng trả lời.
"Vậy thôi, chị làm vợ em luôn nha," Eunseo cười khẽ, rồi đặt lên môi Bona một nụ hôn sâu, không cho nàng có thời gian phản ứng.


Trong không gian tĩnh lặng của căn phòng, ánh đèn dịu nhẹ hắt lên tường, tạo nên bầu không khí ấm cúng nhưng đầy sự hồi hộp. Eunseo vẫn giữ chặt tay Bona, kéo nàng tiến lại gần giường. Đôi môi của cô chưa phút nào rời xa môi nàng, trong đó chứa đựng cả niềm khao khát đã nhịn xuống bấy lâu.

"Em yêu chị, Bona," Eunseo thì thầm, đôi mắt cô sáng lên trong sự ấm áp. 

Bona không trả lời ngay, nàng chỉ cảm thấy lòng ngực đập mạnh, đôi mắt nhìn xuống sàn, như đang cố gắng chống lại cảm xúc của mình. Nhưng trước sự chân thành và mãnh liệt của Eunseo, nàng không thể kìm lòng được nữa.

Eunseo nhẹ nhàng nâng cằm Bona lên, ép nàng đối diện với ánh mắt của mình. Và rồi, không cần thêm lời nào, Eunseo cúi xuống, hôn nàng. Ban đầu, nụ hôn nhẹ nhàng, dịu dàng như cơn gió xuân, nhưng rồi nhanh chóng trở nên sâu đậm hơn. Hơi thở của hai người hòa quyện, khiến không khí trong căn phòng trở nên nóng bỏng.

Bona khẽ rùng mình trước sự gần gũi, bàn tay của Eunseo di chuyển chậm rãi, lướt qua má, cổ rồi đến eo nàng. Sự tiếp xúc ấy khiến Bona cảm thấy mình như tan chảy. Nàng không ngại ngùng chóng cự nữa, để mặc cho cảm xúc dẫn lối, nàng đáp lại nụ hôn của Eunseo, cảm nhận được tất cả tình yêu, sự chân thành mà Eunseo muốn gửi gắm.

Từng cử chỉ, từng cái chạm của Eunseo đều nhẹ nhàng, nâng niu, như thể cô sợ rằng mình có thể làm tổn thương người con gái trước mặt. Họ cùng nhau lắng nghe nhịp tim của nhau, cảm nhận hơi ấm truyền từ người này sang người kia. Thời gian như ngừng trôi, chỉ còn lại hai trái tim đang hoà vào làm một.

Nụ hôn kéo dài mãi, không gian dường như chỉ thuộc về họ, không còn ai khác. Cả hai như đã quên đi mọi thứ xung quanh, chỉ tập trung vào nhau, để mặc cho cảm xúc cuốn trôi.

Đêm hôm ấy, những gì chưa nói ra cuối cùng cũng đã được bộc lộ qua từng ánh nhìn, từng hơi thở và từng nhịp đập của trái tim. Eunseo và Bona đã trải qua một đêm tràn ngập cảm xúc, nơi mà mọi rào cản giữa họ đã bị phá vỡ, nơi mà tình yêu được thể hiện một cách trọn vẹn nhất.

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro