Chap7
Hắn vừa kết thúc buổi họp, phóng xe về Kim thự
MN:Thiếu..thiếu gia đã về ạ
Hắn liếc mắt sang khuôn mặt MN
Hắn:Gì vậy? Sao lại run rẩy như thế
MN bỗng nhiên quỳ xuống chân hắn
MN:Xin thiếu gia tha cho tôi, tôi trong lúc mua đồ , JungKook.. em ấy đã trốn
khỏi đây
Hắn tức giận bóp cổ cô
Hắn:Nói! Tại sao hả ??
MN:Tôi...tôi , xin thiếu gia , thật sự xin lỗi thiếu gia, xin tha mạng cho tôi
Hắn:Mẹ kiếp, một lũ ngu xuẩn
Hắn ra xe chĩa súng về bọn lính canh cổng lập tức bắn chết từng tên
Trong cơn mưa, hắn phóng xe như điên, bánh xe như đè nát mặt đường.Khuôn mặt dữ dội, mắt đỏ gằn lên tia tức giận.Bỗng hắn phanh gấp lại bên thân thể nhỏ bé ven đường,vội vàng xuống xe đỡ lấy Y, nhận thấy Y đang không ổn liền đưa vào trong xe.Đặt môi mỏng phủ lên cánh môi nhỏ nhắn khô ráp của Y mà hô hấp
10p sau vẫn không thấy động tĩnh gì , hắn cởi áo đắp lên người Y, phóng thật nhanh đến bệnh viện
Bệnh viện thành phố Daegu
Thấy y tá bước ra , hắn vội hỏi
Hắn:Sao rồi?
YT:Cô ấy đang trong tình trạng suy nhược cơ thể, ăn uống không đầy đủ, chúng tôi đang truyền nước cùng dưỡng chất cho cô ấy, sẽ sớm tỉnh lại
Hắn:Có thể vào?
YT:Được , nhưng đừng quá kích động đến cô ấy
Hắn bước đến ngồi xuống bên cạnh Y, hắn sao thế này, đang quan tâm Y sao, khuôn mặt dán chặt vào Y , nhìn từng chi tiết nhỏ, những vết bầm tím mà hắn để lại, đôi mắt Y đầy mệt mỏi , môi nhỏ đầy khô ráp , trắng bệch.
12h đêm
Y khẽ mở mắt mơ màng , quay xung quang bắt gặp ánh mặt hắn , cơ thể bỗng run sợ.Hắn thấy vậy nắm lấy tay Y
Hắn:Tôi sẽ không làm gì em
"Em" sao , Y nghĩ hắn là đang bị gì vậy, sao lại nhẹ nhàng với Y như vậy.Y run sợ rút tay lại
Y:Sao tôi lại ở đây?
Hắn:Nghỉ ngơi chút đi
Y:Tại sao anh lại tìm được...
Hắn đưa tay lên chặn môi Y
Hắn:Nhiều lời, ngủ đi
Y:Không ngủ được
Bỗng hắn nhấc bổng Y lên đưa thẳng ra xe
Y:Anh làm gì vậy?
Hắn:Tìm một chỗ cho em dễ ngủ
Y sững người , mơ sao, hắn làm sao vậy?
Dừng xe trước khách sạn 5 sao lớn nhất Daegu
Khách sạn Mikoromos
Hẳn bế Y tiến đến lễ tân
Hắn:1phòng Vip
LT:Ngài muốn giường đơn hay
Hắn:Đơn!
Phòng 1306
Hắn nhẹ nhàng đặt Y xuống giường
Y:Anh.. bị gì vậy?
Hắn:Sao?
Y:Tại sao lại khác lạ như vậy?Sao không hành hạ tôi như trước đi , anh có ý định gì mới sao?
Hắn:Đừng nghĩ nhiều, em đang lắm lời rồi đấy , tốt nhất nên giữ đúng giới hạn
Y nghe vậy không nói gì thêm nhắm nghiền mắt cố chìm vào giâc ngủ.Hắn sau khi thấy Y đã nhắm mắt liền lại gần nhìn một hồi lâu.Quả thật Y quá xinh đẹp, nét đẹp của 1 thiên thần
Hắn không tự chủ cúi xuống hôn nhẹ lên môi Y
Hắn:Xin lỗi em
Y vốn chưa ngủ, những lời này đều lọt tai cô , bỗng tim loạn nhịp
Hắn nằm xuống xoay người Y lại ,ôm chặt lấy cơ thể bé nhỏ...
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro