Phần 2.2

#Đoản: Em gái nuôi (Phần 2)☘

"Thành Luân?"

Thất Linh run rẩy nhìn anh, có chút vui xen lẫn nỗi buồn. Cuối cùng cô kìm nén lại nói với bác sĩ:

"Cháu xin một ít phút được không?"

Mọi người đi hết, chỉ còn mình Thành Luân và Thấy Linh ở lại:

"Anh có vợ có con rồi, còn tìm đến tôi làm gì?

"Anh xin lỗi, anh không biết em phải chịu nhiều đau đớn đến vậy!"

Thành Luân vừa chạm vào, Thất Linh liền thu tay lại:

"Tôi đau hay không thì liên quan gì đến anh? Tôi không muốn dây dưa đến người đã có vợ!"

Thành Luân nhìn Thất Linh bằng đôi mắt tuyệt vọng:

"Anh và Thành Hỉ chưa kết hôn!"

"Nhưng anh đã có con với cô ta rồi!"

Thất Linh nén nỗi đau lại, nhìn đi chỗ khác:

"Anh về đi! Chúng ta không còn gì để nói."

Bầu không khí rơi vào trong câm nín. Đương lúc ấy, từ hành lang chạy lại một cô gái mặc đồ cô dâu, xách bụng bầu đã mấy tuần tuổi:

"Thành Luân..."

Thất Linh nhanh chóng nhận ra, đó là Thành Hỉ. Thành Hỉ mặc đồ cô dâu rất xinh.

"Em tới đây làm gì?"

Chát!

Chẳng nhiều lời, Thành Hỉ dáng cái tát đau rát lên mặt Thành Luân:

"Anh bỏ mẹ con tôi lại, để chạy đến chỗ chị ta sao?"

"Thành Hỉ! Anh không thể kết hôn với em!"

"Im đi! Anh nói thế mà nghe được sao?"

"Anh vốn chỉ coi em là em gái! Thành Hỉ, nghe anh, chúng ta chỉ làm anh em thôi, có được không? "

"A....! Tôi không nghe...tất cả, tất cả là tại chị!"

Thành Hỉ lao tới, con mắt long sòng sọc vươn tay bóp cổ Thất Linh. Thất quá bất ngờ với hành động của cô ta, không tránh được, liên tục dãy dụa trên cáng xe.

"Thành Hỉ, em điên rồi!"

"Cứu..."

Thất Linh dãy dụa, mặt mũi trắng bệch, cô thấy hai tai ù lên, mọi thứ xung quanh tối sầm lại, cánh tay giữ lấy tay Thành Hỉ buông thõng xuống, đung đưa trong không trung...

"Thất Linh..."

Au: Giang Ha( ruốc bò)

Wattpad: na_na_bell

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro