Chương 25
Mặc dù Lệ Đình Khâm đã dành hơn hai ngày và sắp xếp công việc trước mắt, nhưng chuyến bay giữa hai nơi kéo dài 12 tiếng, dự kiến thời gian đến Trung Quốc là vào đêm khuya, sau khi trừ đi thời gian di chuyển, anh chỉ có thể ở lại Trung Quốc trong một ngày.
Thế là anh gọi điện trước cho Lệ lão gia: "Ông nội, lần này cháu quyết định tạm thời trở về nhà. Máy bay hạ cánh ở thành phố H, thời gian đến cũng tương đối muộn, tạm thời cháu sẽ không về nhà cũ gặp ông." Nơi ở và cội nguồn cũ của Lệ gia ở thành phố A, nhưng Lệ Đình Khâm cùng Cố Thầm chủ yếu ở tại thành phố H, biệt thự Tùng Hạc cũng nằm trong một ngọn núi bao quanh thành phố H.
Lão gia nói rất "hào hùng": "Không sao đâu, ông nội không quan tâm đến chuyện này. Hãy để lịch trình của con lên trước."
Lão gia luôn nghiêm khắc với hậu bối nên đã sắp xếp rất chu đáo: "Cháu ra nước ngoài đã hơn nửa tháng rồi, Tiểu Cố có lẽ nhớ cháu, bởi vì ngày đó ta nhìn thấy hắn gấp hoa đào trong sân....Không bằng cháu bảo Tiểu Cố quay lại thành phố H gặp cháu đi, để hai ngày nữa có thể đoàn tụ. "
Lệ Đình Khâm nhận thấy suy nghĩ của lão gia có ý tưởng giống mình, liền nói: "Ông nội, cháu cũng đã sắp xếp như vậy, sợ ông sẽ phiền lòng."
Lão gia nghiêm túc nhấn mạnh: "Tại sao ông nội lại bận tâm? Ông nội là một ông già, ông có cuộc sống riêng và không cần ai đi cùng. Ta tự hỏi liệu hai vợ chồng các cháu đã tách xa nhau lâu như vậy không, Tiểu Cố có thể để ý hoặc không."
Lệ Đình Khâm nói: "Ông nội, cháu hiểu rồi, cháu sẽ đối xử tốt với Tiểu Cố." Tiểu Cố sống ở nhà cũ được vài ngày, ngay cả ông nội cũng bắt đầu cảm thấy có lỗi với cậu ấy, điều này cho thấy anh là một người chồng bất tài như thế nào.
Lão gia cúp điện thoại, nhìn đối diện Cố Thầm đang uống trà, cười nói: "Tiểu Cố, ông nội báo cho cháu một tin vui, Đình Khâm đang trên đường về Hoa Quốc rồi, cháu cũng nên thu dọn đồ đạc đi và đến thành phố H để đoàn tụ với Đình Khâm"
Cố Thầm gật đầu: "Um, anh ấy đã nói cho cháu rồi."
"Vợ chồng son hai cháu thực sự rất tình cảm." Lão gia chỉ vào cành hoa đào trong chiếc bình sứ trắng xanh rồi xúc động nói: "Tiểu Cố, xem ra hoa đào cháu gấp có tác dụng, vừa mới gấp hai ngày trước, hôm nay Đình Khâm đã quay về."
Cố Thầm: "..." Cậu thật sự không có ý gì khác, đó chỉ là việc nghỉ hưu và cắm hoa để tu tâm dưỡng tính của mình mà thôi.
Cố Thầm không có phản đối gì rời khỏi nhà cũ trở về thành phố H. Tuy rằng cậu đi cùng Lệ lão gia cũng không sao, dù sao mọi người đều đã về hưu, nhưng sống một mình vẫn luôn thoải mái hơn.
Vì thế hôm nay cậu cũng bắt đầu hành trình trở lại thành phố H.
Vì anh chỉ ở một đêm và sắp ra nước ngoài nên biệt thự Tùng Hạc nằm trên núi, cách đó rất xa, không cần bận tâm đến căn biệt thự mà hai người đã lâu không ở, Đình Khâm quyết định ở trong phòng tổng thống trong khách sạn của chính mình.
Lúc này, thiếu gia Vân Chu nhà họ Vân cũng đang trên đường đến khách sạn, không nhịn được thúc giục: "Mau lên, nghe nói Đình Khâm đã về Hoa Quốc, có lẽ là trên chuyến bay hôm nay, chúng ta phải đến khách sạn sớm để đợi anh ấy."
"Còn phải mất mười giờ để bay từ nước A về, vẫn còn kịp." Trợ lý bên cạnh nói: "Thiếu gia, ngài quả thực là người nắm rõ thông tin, thế mà ngài cũng đoán được hôm nay Lệ tổng sẽ trở về Hoa Quốc."
Thiếu gia có chút tự hào nói: "Bạn tôi làm việc ở nước A nói với tôi rằng anh Đình Khâm đã sắp xếp lịch trình trước hai ngày, hôm nay anh ấy không đến công ty, chắc chắn sẽ về Hoa Quốc, và nói chung anh Đình Khâm sẽ thấy phiền phức nên luôn ở khách sạn này ".
Cậu ta lấy điện thoại ra soi gương lần nữa rồi nói: "Nghe nói anh Đình Khâm thích đàn ông, anh nói rằng nếu tôi đến gặp anh ấy để liên hôn thì anh ấy sẽ thích tôi phải không? " Kỳ thật liên hôn hay không lại là chuyện khác, chỉ cần Lệ Đình Khâm có thể thích cậu ta , liền có thể giải quyết ngu cơ của Vân gia.
Trợ lý cẩn thận cân nhắc, động viên thiếu gia: "Mặc dù Vân gia chúng ta kém xa Lệ gia, nhưng thiếu gia, dung mạo của cậu không thua kém gì một minh tinh, nhất định có thể làm được."
Bên này, quản gia Lý và lão Đặng đi cùng Cố Thầm tới khách sạn trước Lệ Đình Khâm.
Trong bãi đậu xe, quản gia Lý dẫn Cố Thầm đến thang máy đặc biệt, cậu nghe thấy hai người đang nói chuyện phía sau một chiếc ô tô sang trọng ở bãi đậu xe cách đó không xa.
Giọng nói trẻ tuổi nói: " "Làm như vậy đi, tôi mở phòng trước đi tắm, sau đó cậu đến quầy lễ tân tính toán cách đối phó với bọn họ, lấy thẻ phòng, tôi sẽ lẻn vào phòng, nằm trên giường, tạo một bất ngờ, thế nào?"
Một người khác thốt lên một câu hỏi đầy đau đớn: "...Tôi sao?"
Cố Thầm bước vào thang máy, trong lòng thở dài: Những thế giới này thực sự là những bộ phim truyền hình và những cảnh leo giường thực sự vượt thời gian. Ngay cả trước đây cậu làm việc trong ngành sản xuất CP, nhưng một khi cậu bước vào phòng tổng thống của khách sạn, sẽ luôn có một chàng trai khỏa thân bất ngờ xuất hiện trên giường.
Hiện tại cậu không còn là nhân vật chính nữa, cậu chỉ là người qua đường Giáp, loại chuyện kịch drama này rốt cuộc không liên quan gì đến cậu.
Cậu cảm thấy niềm vui chưa từng có khi bước ra khỏi thang máy, bước chân cậu nhẹ nhàng hơn rất nhiều.
"...Tôi sao?" Bên này, trợ lý của Vân Châu, với tư cách là một công nhân nhập cư khiêm tốn, thực sự muốn ném một biểu tượng cảm xúc vào mặt Vân Châu một cái.
Việc đến khách sạn đứng tên chủ nhân để lấy thẻ chìa khóa phòng của chủ nhân và nhờ hắn diệt trừ thầy trò Đường Tăng có gì khác nhau?
Hắn cố gắng mỉm cười và nói: "Ừm... thiếu gia, điều này khó có thể xảy ra phải không?"
Vân Châu nói: "Dù sao thì anh đi trước thử xem, chúng ta chạy nhanh đi lên rồi nói."
Cố Thầm đến căn phòng được gọi là nơi ở của Lệ tổng. Nội thất bên trong được định chế theo sở thích cá nhân của chủ nhân nơi này. Cố Thầm cảm thấy phẩm vị của Lệ tổng rất phù hợp với mình.
Quản gia Lý nhanh chóng nói: "Máy bay của Lệ tổng đã hạ cánh, dự kiến sẽ đến trong chốc lát. Xin cậu hãy nghỉ ngơi trước đi, chúng tôi sẽ không làm phiền cậu nữa."
Tuy nhiên, cậu liếc nhìn đồng hồ và thấy đã gần 10 giờ, cậu cau mày nhưng vẫn quyết định ngồi xuống phòng khách, rút tạp chí và kiên nhẫn đợi Lệ tổng.
Bên ngoài, Vân Chu đang run rẩy ở hành lang, chân trần quấn áo choàng tắm.
Tuy rằng đang là mùa xuân nhưng nhiệt độ ở thành phố H lại giảm xuống trong hai ngày qua, cái lạnh cuối xuân khiến Vân Châu ớn lạnh răng nhất, nói: "Có thẻ phòng chưa?"
Đúng lúc trợ lý muốn đánh ông chủ rồi bỏ chạy, hắn nhìn thấy hai người từ trong phòng đi ra, vội vàng kéo Vân Châu sang một bên trốn, hạ giọng nói: "Thiếu gia, ngài xem rằng Lệ tổng đã trở lại rồi sao?"
Vân Châu hai mắt đột nhiên sáng lên, nói: "Đúng! Tôi biết họ, quản gia Lý và lão Đặng! Họ đều là những người bên cạnh anh Đình Khâm nên chắc chắn đã quay trở lại! Sau đó tôi....chỉ cần đi tới và gõ cửa? Liệu nó có quá đơn giản và không được rụt rè không? "
Trợ lý thở phào nhẹ nhõm, mỉm cười động viên: "Sẽ không, cứ dũng cảm theo đuổi tình yêu" Không cần lấy thẻ phòng của sếp cũng được, thì cậu có thể làm bất cứ điều gì cũng được.
Cố Thầm vốn quen đi ngủ lúc 10 giờ, bây giờ bắt đầu cảm thấy buồn ngủ, khi nghe thấy có người gõ cửa, cậu còn tưởng rằng Lệ tổng cuối cùng cũng đã tới.
Cậu mở cửa, nhìn thấy bờ vai trần của thiếu niên trước mặt: "..."
Được rồi, bây giờ thay vì khỏa thân ra khỏi giường, bây giờ có thể khỏa thân ra khỏi cửa, phải không?
Cứu mạng a, cậu đã nghỉ hưu và được thăng chức làm vợ Lệ tổng, vậy tại sao loại âm mưu này vẫn đến tận cửa nhà cậu?
Cố Thầm giơ tay định đóng cửa lại, nhưng Vân Châu dùng sức chặn cửa lại, gấp giọng nói: "Anh Đình Khâm, xin đợi một lát, xin chờ một lát..."
Cố Thầm, người được gọi là "Anh Đình Khâm", dừng động tác và hỏi: "Vị tiên sinh này, tôi có thể giúp gì cho cậu?" Hóa ra là đang tìm Lệ tổng. Cậu cảm thấy có lỗi với ông chồng tiện nghi của tôi, Lệ tổng, cậu quên mất rằng anh ấy vẫn đang làm bá tổng.
Cánh cửa được mở ra, Vân Châu nhìn rõ khuôn mặt Cố Thầm, cậu ta sửng sốt một lát, cảm thấy nhẹ nhõm, cũng may Lệ tổng không trở thành người xấu. Bây giờ đối mặt với "Lệ tổng" cao quý, tao nhã, điềm tĩnh và dịu dàng, cho dù không có áp lực từ nhà họ Vân, cậu ta cảm thấy mình có thể hét lên ba lần: Tôi có thể làm được! ! !
Vì vậy, cậu ta ngẩng đầu nhìn Cố Thầm với ánh mắt tràn đầy ngưỡng mộ và ngưỡng mộ, có chút ngượng ngùng nói: "Anh Đình Khâm, anh còn nhớ em không? Em là Vân Châu, chúng ta đã gặp nhau khi còn nhỏ. Từ đó, em đã yêu anh từ cái nhìn đầu tiên. Mãi đến gần đây, em mới nghe nói anh cũng thích đàn ông, em mới lấy hết can đảm để đến bên anh và bày tỏ tình cảm của em với anh."
Mặt cậu ta dần đỏ lên, cúi đầu nhìn ngón chân: "Anh Đình Khâm, em thật sự thích anh từ lâu rồi, chúng ta có cơ hội cùng nhau trải qua một đêm tuyệt vời không..."
Cố Thầm: "..." Làm sao tiểu tử này lại gọi cậu là "Anh Đình Khâm" trìu mến như vậy, còn nhận cậu là Lệ tổng?
Cố Thầm nói: "Xin lỗi, cậu nhận nhầm người rồi, tôi không phải Lệ tổng. Còn nữa, Vân tiên sinh, mời cậu mặc áo choàng tắm vào."
Vân Châu sửng sốt, sau đó đột nhiên ngẩng đầu hỏi: "Thật sao? Vậy ngài là ai? Tại sao lại vào phòng Lệ tổng? Ngài đây là đối tác của Lệ tổng à?"
Cố Thầm chỉ nói: "Tôi họ Cố."
"A... là Cố tiên sinh..." Vân Châu sửng sốt một hồi, tựa hồ não của cậu ta sắp ngừng hoạt động, nhưng sau khi hoạt động lại, cậu ta tựa hồ đang sắp xếp lại kế hoạch, sắp xếp lại các đầu mối trong đầu.
Cậu ta lại cụp mắt xuống, ngượng ngùng nói: "Cố tiên sinh, thật ra vừa rồi tôi đã yêu anh ngay từ cái nhìn đầu tiên... Chỉ là tôi không biết thân phận của anh mà thôi..." Chỉ cần cậu ta có thể ngủ cùng một ông chủ lớn, vậy lão đại là ai không quan trọng?
Hơn nữa, Cố tiên sinh đẹp trai như vậy thì không thể đẹp trai hơn Lệ tổng được phải không? ! Thế nên vui sướng quyết định ! Cậu ta chọn Cố tiên sinh!
Cậu ta mở to mắt, háo hức nhìn Cố Thầm, nói: "Nếu anh chưa kết hôn, tôi có thể theo đuổi anh được chứ?"
Cố Thầm: "..." Cậu nhớ tới sáng nay lão gia tử đã nhấn mạnh đến việc hoa đào mà cậu gấp... hoa đào... đúng là thối.*
Lệ Đình Khâm không ngờ rằng vừa trở về nhà, anh sẽ nhìn thấy những kẻ cầu hôn nhếch nhác chặn cửa theo đuổi Tiểu Cố.
Lệ Đình Khâm không muốn xâm phạm sự riêng tư của Tiểu Cố, quấy rầy bọn họ, nhưng lúc này anh vẫn trầm giọng nói: "Cậu ấy đã kết hôn rồi."
Vân Châu quay người lại nhìn thấy một người đàn ông khác, sợ hãi lùi lại một bước, nhưng cảm giác bị áp bức còn mạnh mẽ và đáng sợ hơn của Cố tiên sinh, đây có phải là người mà ban đầu cậu ta định tỏ tình phải không, Lệ tổng...?
Vân Chu gần như đã khóc. Cậu ta đẹp trai nhưng lại chỉ mặc áo choàng tắm đứng giữa hai người, run rẩy không thôi!
Người đàn ông tiến lên!
________
2k2 từ 12:35 p.m 28/08/2024
chap này cười bất lực
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro