Chương 39

Lệ Gia Thụ oán hận nhìn chằm chằm Vân Chu nói, "Tìm mẹ cậu có ý gì?" Tối nay cậu có đi ngủ hay không?

Thế là anh nói: [Chúng ta tốt nghiệp cùng một trường tiểu học, không ngờ sau khi tốt nghiệp đại học lại có khoảng cách lớn như vậy, tôi vừa gửi cho cậu nội dung trang này, cậu còn muốn mẹ mình đọc? ] Chậc chậc, lần này cuối cùng anh cũng thành công trong việc giả vờ, anh dâu của anh thật tuyệt vời.

Tuy nhiên, Vân Chu cho biết: [ Được rồi, có thể thấy rằng thứ này không phải do anh viết. Có vô số bước và quy trình phát sinh trong trang này, tôi đoán anh thậm chí không hiểu logic cơ bản trong đó. Nói cho tôi biết, anh đã nhờ ông chủ viện nghiên cứu nào giúp đỡ?]

Hễ? A a? ? ? Lệ Gia Thụ lần này thực sự choáng váng, anh nhờ anh dâu bịa ra vài câu ngẫu nhiên để đánh lừa, sau đó anh ấy lại bịa ra hiệu ứng này? Nếu anh vẫn tin rằng anh dâu mình bịa chuyện, thà tin rằng anh dâu mình là Tần Thủy Hoàng.

Vân Chu tựa hồ thấy Lệ Gia Thụ không có trả lời, liền lại nói: [Anh Gia Thụ, tôi xin lỗi, chiều nay tôi chỉ nói đùa thôi, bây giờ tôi đã vạch trần anh, anh không cần phải xấu hổ nữa, ngay cả đội do mẹ tôi lãnh đạo cũng chưa có kết quả cho dự án này.  anh xem không hiểu được, đó cũng là điều bình thường.]

[Vì vậy, trên thực tế, anh nên tự hào khi biết một nhân vật lớn như vậy trong giới học thuật, chắc chắn anh ấy đã nỗ lực rất nhiều để giúp anh chứng minh rằng hướng đi này là sai, gia đình chúng tôi không có mối liên hệ nào như vậy.]

Lệ Gia Thụ càng thêm khó hiểu: "...?" Đây là anh dâu của anh sao? Tối nay có làm thêm giờ không? Không phải anh ấy đã dành cả đêm chat video với anh trai để yêu xa sao?

Vân Chu nói nhiều như vậy, cuối cùng đi đến kết luận: [ Anh Gia Thụ, đẹp trai, tốt bụng và hay giúp đỡ, anh có thể cho biết anh đã tư vấn cho ông chủ nào của viện nào không? Tôi có thể đi thăm anh ấy được không? Về hướng nghiên cứu này, tôi vẫn còn một số câu hỏi muốn hỏi thầy ấy...]

Lệ Gia Thụ nghi ngờ cuộc sống một lúc và trả lời: [Bạn cùng lớp Tiểu Vân, chuyện này tạm thời không thể nói cho cậu biết, tôi phải hỏi ý kiến ​​của giáo viên.] Anh dâu của anh học chuyên ngành tài chính tại trường đại học, vì những thứ này đều là vấn đề học thuật nên đó không phải là lỗi của anh dâu anh nếu anh hấp tấp nhận, chẳng phải hạ anh dâu xuống đài ngay tại chỗ sao? Trước tiên hỏi anh dâu anh xem rồi chuyện này nói sau.

Vân Chu lập tức hồi phục nói: [ Chết tiệt! Anh có muốn tôi ngủ đêm nay hay không? ! ! ]

Lệ Gia Thụ vui sướng cười, chậc chậc, làm người ngủ không yên, thì cuối cùng cũng sẽ ngủ không yên.

Vân Chu: [Quên đi, chúng ta hãy đợi cho đến khi mẹ tôi hoàn tất việc xác minh.]

Sau khi trò chuyện với Vân Chu xong, Lệ Gia Thụ cảm thấy như mình đã giành được thắng lợi lớn, anh lại nhấp vào hộp trò chuyện với Cố Thầm, sau đó nhìn thấy đoạn ghi âm trò chuyện mà anh dâu bảo anh đừng gửi tin nhắn nữa.

Nụ cười của Lệ Gia Thụ đột nhiên biến mất: "..." Ahhhh, tối nay anh không thể ngủ được nếu không biết sự thật!

Đêm đó Lệ Gia Thụ thật sự trằn trọc, đợi trời sáng mới hỏi Cố Thầm, anh nghe nói anh dâu mình đã dậy lúc sáu giờ sáng, có lẽ không thể đợi lâu hơn nữa.

Sáu giờ sáng hôm sau, đồng hồ sinh học được dưỡng thành tốt khiến Cố Thầm đúng giờ mở mắt, ngủ được tám tiếng, tinh thần sảng khoái, tâm trạng vui vẻ.

Và ngay khi cậu đứng dậy và mở rèm, cậu đã nhận được một đoạn video từ Lệ Đình Khâm: "Chào buổi sáng, A Thầm."

Cố Thầm cầm điện thoại di động, nhắm mắt hướng về phía cửa sổ kính suốt từ trần đến sàn, nằm phơi nắng một lúc, khi mở mắt ra, cửa sổ tràn ngập màu xanh tươi, cậu nói với giọng điệu thoải mái: "Lệ tổng, chào buổi chiều."

Lệ Đình Khâm không ngờ vừa kết nối video lại có hình ảnh đẹp như vậy, chàng trai nhắm mắt lại, lông mày nhíu lại, ánh nắng sớm mai chiếu lên mặt.

Lệ Đình Khâm hỏi: "Có phải A Thầm sẽ sớm lên núi tập thể dục không?" Nếu anh ở trong nước, hai người chắc chắn sẽ cùng nhau lên núi.

Cố Thầm nói: "Ừ, trước tiên tắm rửa rồi thay quần áo."

Không biết cậu đang nghĩ gì, nhếch khóe miệng nói đùa: " Lệ tổng, anh có cần tôi đặt điện thoại bên cạnh vừa làm việc vừa nói chuyện không?"

Cậu vừa dứt lời, tin nhắn từ Lệ Gia Thụ lại truyền đến: [ Anh dâu! ! ! Nói cho em nhanh đi! Cái đó tối qua! Anh đã làm điều đó như thế nào! ]

[ Anh dâu! Em không biết đáp án, em không thể ngủ hay ăn ngon huhuhu]

[Anh dâu, anh xin lời khuyên từ sếp lớn, hay anh thực sự học song ngành? 】

Cố Thầm: "..." Vừa rồi bầu không khí tựa hồ đã hoàn toàn tiêu tan.

Lệ Đình Khâm lại hỏi: "Sao vậy, A Thầm?"

Cố Thầm thắc mắc: "Sao hôm nay Gia Thụ lại dậy sớm như vậy?" Cậu ấy không như thế này khi cậu ấy sống ở ngôi nhà cũ.

Lệ Đình Khâm: " Sao cơ? Sáu giờ cậu lại gửi tin nhắn cho cậu à?"

Cố Thầm nói: "Ồ, quên đi, để tôi giải thích với cậu ấy trước, sau này đi tập thể dục cũng đã muộn rồi, buổi tối chúng ta sẽ nói chuyện."

Lệ Đình Khâm: "...Được rồi, tạm biệt"

Lệ Gia Thục suốt đêm kiềm chế tò mò, nhưng chưa đợi Cố Thầm trả lời, anh lại nhận được một cuộc gọi từ Lệ Đình Khâm: "Gia Thụ, sao hôm nay em dậy sớm như vậy?"

A? Anh trai anh có lắp camera giám sát ở chỗ anh phải không? Lệ Gia Thụ trầm giọng nói: "Anh,có khả năng là em còn chưa ngủ sao..."

Lệ Đình Khâm cau mày nói: "Sau này đừng gửi tin nhắn cho anh dâu trước 9 giờ." Từ 10 giờ tối qua đến 6 giờ sáng chỉ để chờ gửi tin nhắn cho A Thầm?

Lệ Gia Thụ càng khó hiểu: "Anh, sao anh biết em vừa gửi tin nhắn cho anh dâu? Mà buổi sáng anh và anh dâu đang làm cái quái gì vậy? Từ 6 giờ sáng đến 9 giờ ?"

Lệ Đình Khâm không trả lời câu hỏi ngu ngốc của anh.

Lệ Gia Thụ lại nói: "Cái này không được, cái kia không được, vậy khi nào em mới có thể gửi tin nhắn cho anh dâu?"

Lệ Đình Khâm nói: "Tốt nhất là không nên." Sau đó cúp điện thoại.

Lệ Gia Thụ: "Hả???"

Anh dâu mới thật tuyệt vời! ! !

Sau khi cúp điện thoại, Lệ Gia Thụ nhìn thấy tin nhắn Cố Thầm trả lời: [Tùy tiện làm.]

Lệ Gia Thụ liền trả lời lại: [ Anh có nghĩ em sẽ tin không? ! Em đã nhờ người có chuyên môn xem xét rồi, anh dâu mau thừa nhận đi.]

Cố Thầm trả lời: [ Không phải Gia Thụ, cậu không bảo tôi tùy tiện bịa ra vài câu sao? Mảnh giấy này là một công thức tôi đã sao chép từ một chủ đề liên quan mà tôi tình cờ tìm thấy trên mạng, chắc hẳn chưa nói với ai là tôi bịa ra phải không? ]

Lệ Gia Thụ: [Tất nhiên là không, nhưng anh dâu, anh không cần phải giả vờ nữa...]

Cố Thầm đã trả lời: [ Tốt, anh dâu tin Gia Thụ sẽ không ra ngoài nói nhảm với ai, vậy tôi đi tập thể dục trước.]

Lệ Gia Thụ: [??? ]

[Anh dâu? QAQ]

[Anh dâu!!!]

Lệ Gia Thụ hít một hơi thật sâu, sau đó gửi Vân Chu gửi "tin tốt": [Anh Gia Thụ! Mẹ tôi đã dẫn đoàn đi xác minh cả đêm! Hướng đi này thực sự sai lầm! Trời đất ơi! Lão sư này thật lợi hại! Ngay cả mẹ tôi cũng ngạc nhiên khi chuỗi logic được diễn đạt mạnh mẽ như vậy trong một trang đầy công thức ngắn gọn...]

[ Anh Gia Thụ, anh có hỏi ý kiến ​​thầy ấy không? Tôi muốn học tiến sĩ dưới sự hướng dẫn của thầy ấy, có được không?]

Lệ Gia Thụ nói trong lòng , cậu còn muốn học tiến sĩ dưới sự chỉ đạo của anh dâu sao? Cậu mơ đẹp lắm. Bây giờ dù có nhắn tin cho anh dâu thì cũng bị bảo "tốt nhất là không nên".

Nhưng anh nên nói cái gì bây giờ? Cho dù lần trước anh dâu có nói bậy với cô họ tư của mình, anh ấy vẫn có thể đánh lừa giới kinh doanh bên ngoài bằng cách nói hươu nó vượn....

A? Cô họ tư? Cố tiên sinh?

Lệ Gia Thụ đột nhiên cảm thấy may mắn và gõ nhanh: [Tiểu Vân, không biết cậu đã nghe nói đến Cố tiên sinh chưa?]

Lệ Gia Thụ bắt đầu biên soạn: [Đúng vậy, Cố gia của Cố tiên sinh rất bí ẩn và không dễ dàng lộ diện, ông có một hậu bối em là Cố tiên sinh, cũng được gọi là giáo sư Cố, người đó rất giỏi về mặt này. Hôm qua cậu đến gặp tôi, nhưng tôi không còn cách nào khác là phải nhờ giáo sư Cố hướng dẫn một chút nhưng người trong nhà bọn họ không quan tâm đến danh lợi từ bên ngoài, cũng không thích những bình luận từ bên ngoài, giáo sư Cố có lẽ không muốn tiết lộ danh tính của mình, vì vậy Tiểu Vân, xin đừng hỏi tôi nữa.]

Vân Chu nói: [A... giáo sư Cố thật sự nghĩ như vậy sao? Nhưng anh ấy đã giúp chúng tôi giải quyết một vấn đề lớn như vậy, tôi nghĩ anh ấy nên được trả ít nhất 500 vạn, anh có thể giúp chúng tôi liên hệ với anh ấy để chuyển tiếp không? ]

Lệ Gia Thụ nói: [Sau đó tôi sẽ hỏi xem anh ấy có cần nó không. Nhưng bây giờ cậu lại như thế này... Nghe nói cậu nợ ngân hàng 20 vạn? Hãy nói về thù lao sau khi chúng ta có kết quả.]

Vân Chu lại nói: [Vậy thì anh có thể vui lòng nhờ giáo sư Cố giúp chúng tôi nhìn vào hai hướng còn lại không? Vẫn là 5 triệu một phương án, chúng tôi đề nghị giáo sư Cố đầu tư vào công nghệ, còn 10% cổ phần thì sao?]

Lệ Gia Thụ nói: [Tôi sẽ hỏi trước.]

Anh chuyển tiếp ảnh chụp màn hình cuộc trò chuyện với Vân Chu cho Cố Thầm và nói: [ Anh dâu, anh dâu! anh thấy đấy, anh có thể kiếm được 5 nghìn ngay lập tức chỉ bằng cách tạo ra một mảnh giấy! Anh có muốn viết thêm hai tờ giấy nữa để có 1 vạn không?]

Anh lập tư chuyển tiếp hai tập tin PDF còn lại cho Cố Thầm, trong lòng cảm thấy tiếc nuối, tại sao hôm qua anh không chuyển tiếp ba tập tin đó?

Cố Thầm tập thể dục trở về, liếc nhìn điện thoại, nhìn thấy rất nhiều tin nhắn của Lệ Gia Thụ, cậu cảm thấy chuyện này không thể tiếp tục như thế này nữa, liền bấm vào hai tập tin, xem qua rồi trả lời: [Không có lãi.] Cậu chưa bao giờ làm bất cứ điều gì theo hai phương án này, vì vậy cậu thực sự không thể biên soạn được hai mảnh giấy, cậu  có thể nghiên cứu nó nếu cậu thực sự muốn, nhưng đầu óc cậu đã ngừng hoạt động.

Cố Thầm nói: [ Hôm qua sao cậu không áp dụng kế hoạch thứ hai của mình? Trước tiên tôi cho cậu vay 5 triệu, cậu có thể đi đưa bạn cùng lớp đi. ]

Lệ Gia Thụ nói: [Bây giờ thậm chí không thể tiêu 5 triệu nhân dân tệ, gia đình họ đang đốt 5 triệu mỗi tháng, nghi ngờ rằng nếu không nói với cậu ấy, cậu ấy sẽ tiếp tục làm phiền em..... anh dâu, bây giờ chỉ có anh mới có thể cứu em thoát khỏi sự dây dưa của trai gay này huhuhu.]

[Anh trai cậu và tôi đều là gay :  ) ]  Cố Thầm suy nghĩ một chút rồi nói: [Tình cờ là anh trai cậu sẽ cho tôi 5 triệu mỗi tháng và để tôi tiêu vào dự án này.]

Mặc dù cậu chưa bao giờ làm bất cứ điều gì theo hai phương án này, nhưng nhìn lướt qua các tài liệu cho thấy khả năng cao sẽ đạt được kết quả theo cả hai phương án này khá hứa hẹn. Sau này kiếm được tiền, Lệ tổng sẽ không phải đưa tiền tiêu vặt cho cậu nữa, 5 triệu một tháng, cậu sống ở trên núi, thật sự rất khó sử dụng.

Lệ Gia Thụ: [! ! ! ]  Đây có phải là ngôn ngữ của con người? Việc anh phải chi 5 triệu mỗi tháng có nghĩa là gì?

Nhưng đối với một người như anh dâu anh, sau khi đọc tài liệu, anh ấy có lạc quan về dự án này không? Anh dâu anh có thể giết người bằng một mảnh giấy về phương hướng.

Vì vậy anh hỏi: [Anh dâu, anh  có thực sự nghĩ rằng dự án này khả thi không? Đây là 5 triệu một tháng, và có rất nhiều người bên ngoài phải đối. ]

Cố Thầm nói: [ Được rồi, không cần bi quan như vậy, có lẽ cả hai phương án đều có thể thực hiện được.]

Lệ Gia Thụ nhận được câu trả lời khẳng định và nói: [Được rồi! ! ! Em sẽ đi nói với họ ngay bây giờ! ] Thật sự không làm phiền anh nữa!

Cố Thầm nói: [Tuy nhiên, tôi sẽ để các vấn đề cụ thể về đàm phán hợp đồng và vốn cổ phần cho cậu, vì vậy tối nay đừng làm phiền tôi nữa.]

Lệ Gia Thụ: "QAQ......"

Tại sao người khác chỉ là người trung gian để kiếm sống, mà đến với anh thì lại biến thành người trung gian để kiếm sống?

Vân Chu nhìn thấy ảnh chụp màn hình trò chuyện, lập tức cầm điện thoại chạy đến phòng thí nghiệm.

Đội của mẹ anh vẫn chưa nghỉ ngơi, hôm qua có một người đang cầm một tờ giấy in do Cố Thầm viết, vẫn đắm chìm trong nghiên cứu nhưng có người thực tế hơn và cho rằng: " Vân tổng, hôm qua chúng tôi đã nói hạng mục  này, mặc dù tối qua đã tìm một số chuyên gia trong lĩnh vực học thuật để hướng dẫn và tập hợp mọi người để xác minh hướng đi sai lầm này, nhưng bây giờ muốn tiếp tục làm hai mục này còn rất xa, mọi người đều mệt mỏi, khuyên ngài nên thực tế hơn một chút..."

"Mẹ!" Vân Chu không có đi vào, bởi vì cậu còn chưa thay quần áo, ngược lại vỗ nhẹ phòng thí nghiệm cửa kính, lớn tiếng nói: "Giáo sư Cố đối dự án này cũng rất lạc quan! Ông ấy cũng đầu tư 5 triệu một tháng." !"

Bây giờ cậu rống to, cơ hồ cả tòa nhà đều nghe thấy, Vân Tú mở cửa phòng thí nghiệm ra, hỏi: "Chu Chu, con vừa nói cái gì?"

Vân Chu vội vàng đưa điện thoại cho Vân Tú nói: "Mẹ, nhìn này, giáo sư Cố nói cả hai mục đều khả thi, ông ấy cũng đầu tư tiền, mỗi tháng 5 triệu, mọi vấn đề đều đã được giải quyết."

Vân Tú thuận tiện dùng điện thoại di động của Vân Châu để chuyển bức ảnh đó cho mình, sau đó gửi cho nhóm, nói: "Mọi người cùng xem nhé, tôi tin rằng mọi người sau khi đọc bản thảo của ông ấy ngày hôm qua đều có thể cảm nhận được trình độ của ông ấy cho rằng dự án này khả thi và đã đầu tư vào nó."

Mọi người đã rất mệt mỏi sau khi đạt đến điểm này, lúc này, họ cuối cùng cũng thở phào nhẹ nhõm: "A, cuối cùng... hãy tiếp tục làm và thử xem... Với điều này, tôi cảm thấy mình có thể trụ được thêm một tháng nữa!"

"Còn gì thuyết phục hơn việc đầu tư tiền của chính mình? Tôi tin điều đó..."

Vân Tú cũng thở phào nhẹ nhõm trong lòng, niềm tin của mọi người thực ra đã bị lung lay từ lâu ngày hôm qua, may mắn thay, giáo sư Cố đã đến giải cứu kịp thời...

Cô nói: "Được rồi, mọi người đã thức cả đêm rồi, về nghỉ ngơi đi, ngày mai chúng ta sẽ gặp lại nhau để nói rõ suy nghĩ của mình."

Sau khi tiễn các thành viên trong nhóm, cô quay sang Vân Chu và nói: "Chu Chu, con có biết giáo sư Cố làm việc ở đâu không? Ta phải đích thân đến thăm ông ấy."

Vân Chu: "..." Lại nói lại lời của Lệ Gia Thụ? Luôn cảm thấy sự bịa đặt của anh ta thật quá đáng?

"Ừm, mẹ, thật ra thì..."

.......

Tối nay khi "Giáo sư Cố" huyền thoại đi tắm, cuối cùng cũng không có ai đến quấy rầy cậu, cậu nhìn những quả bóng tắm và muối tắm mà Lệ Đình Khâm đề cập trên kệ và cẩn thận lựa chọn chúng.

Có rất nhiều nhãn hiệu, Cố Thầm chọn ra mùi , phát hiện trong đó có một loại mùi rất quen thuộc, hình như đã xuất hiện trên người Lệ Đình Khâm.

Được rồi, thế là xong, cậu ném quả bóng tắm vào bồn tắm, cả phòng tắm tràn ngập mùi thơm quen thuộc đó.

Cố Thầm tắm xong, nằm xuống giường, gọi điện video cho Lệ Đình Khâm.

Lệ Đình Khâm hôm nay có mặt ở văn phòng và nói: "A Thầm, chào buổi tối."

Cố Thầm dựa vào đầu giường thản nhiên trò chuyện: "Ừm, chuyện của Gia Thụ đã giải quyết."

"Tốt lắm." Lệ Đình Khâm đổi chủ đề nói: "Hôm qua tôi đã dùng nhãn hiệu mà cậu giới thiệu, cảm thấy khá tốt."

"Thật sao?" Cố Thầm hơi nhếch khóe môi nói: "Tối nay tôi cũng dùng nó trong bồn tắm, đây là nhãn hiệu xxx mà anh thường dùng sao?"

Lệ Đình Khâm tùy ý cười hỏi: "A Thần, sao cậu biết?"

Cố Thầm nói: "Lúc cầm xuống, tôi cảm thấy mùi rất quen thuộc, liền dùng."

"Hiện tại dùng xong, cảm giác cả hai chúng tôi đều có mùi giống nhau."

_____

3k2 từ         2139020924

Lười làm 1 chap

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro