Chương 43
Tùy tiện thu thập mấy bộ quần áo, Cố Thầm lên xe của Lệ Gia Thụ.
Lệ Gia Thụ đang ngồi ở ghế phụ, quay lại nhìn Cố Thầm đang ngồi ở ghế sau, anh thấy Cố Thầm vẫn mặc một bộ quần áo thường ngày rộng rãi và thoải mái, tuy nhiên, khí chất điềm tĩnh và thờ ơ của cậu khiến Lệ Gia Thụ cảm thấy như thể anh như là thư ký của anh dâu vậy.
Không, thư ký ban giám đốc đã được coi là giám đốc điều hành cấp cao, ưu tú đến mức chỉ có thể coi là trợ lý khờ khạo.
Anh hỏi: "Anh dâu, bây giờ chúng ta đến công ty nhé? Anh dâu, ăn cơm chưa?" Bây giờ trời đã tối rồi.
Cố Thầm bình tĩnh nói: "Tới nhà cậu đi."
Lệ Gia Thụ do dự rồi nói: "A? Anh dâu, bây giờ chúng ta không phải tăng ca sao?"
Cố Thầm nói: "Làm thêm giờ, nhưng đến nhà cậu tăng ca, sau khi tăng ca có thể đi ngủ."
Lệ Gia Thụ tiếp tục nói: "A? Tối nay chúng ta còn muốn ngủ sao?"
Cố Thầm nói: "Ừ, cố gắng đi ngủ trước 10h30."
Lệ Gia Thụ liếc nhìn đồng hồ: "....." Bây giờ đã là 7 giờ, hành trình sẽ mất thêm một giờ nữa, điều đó có nghĩa là hiệu quả thời gian tăng ca hôm nay chỉ có thể là hai giờ......
Cố Thầm bổ sung nhắc nhở: "Để tránh lãng phí thời gian, kiến nghị trước tiên yêu cầu trợ lý của cậu gửi tài liệu đi."
Lệ Gia Thụ nhanh chóng lấy điện thoại di động ra và nói: "Được, được, em sẽ sắp xếp ngay." Cố Thầm vừa ra lệnh, anh thực sự cảm thấy mình là trợ lý của tổng tài, và anh vẫn như vậy, vụng về đến mức phải nhờ sếp nhắc nhở rằng mình nên làm việc, đã đến giờ làm việc rồi! Bạn phải phục vụ Cố tổng thật tốt!
Lệ Gia Thụ sau khi gọi điện xong, Cố Thầm nói: "Gia Thụ, chúng ta trước tiên thỏa thuận đi, tôi chỉ giúp cậu ba ngày này, cũng không tiết lộ thân phận của tôi cho bên ngoài."
Lệ Gia Thụ gật đầu trấn an: "Anh dâu, anh yên tâm, em hiểu!"
Cho đến nay, anh dâu của anh đã hành động một số việc, thậm chí đến mức giải quyết các vấn đề học thuật, Lệ Gia Thụ thực sự không nghĩ rằng Cố Thầm có bất kỳ loại "phép thuật" siêu thực nào. "Phép thuật" chỉ là trò đùa của chính anh đưa ra, anh thực sự cảm thấy rằng Cố Thầm có rất nhiều điều bí mật trong mình, cũng như nhiều câu chuyện chưa biết.
Tuy nhiên hiện tại thái độ của anh dâu anh vẫn luôn là không muốn nhắc tới, nếu anh dâu không muốn tiết lộ ra thì anh sẽ giả vờ ngu ngốc để phối hợp với anh dâu.
Một giờ sau, họ đến nơi Lệ Gia Thụ thường làm việc và ở, Lệ Gia Thụ duy trì ý thức của trợ lý, vội vàng tiến tới giúp xách hành lý và nói: "Cố tổng, mời đi."
"......" Cố Thầm liếc anh một cái, đi theo anh lên lầu, không nói thêm gì nữa.
Bước vào căn hộ của Lệ Gia Thụ, chiếc bàn dài trong phòng ăn chất đầy núi thông tin.
Bất quá Cố Thầm cũng không có vội vàng ngồi vào bàn ăn xem thông tin, mà là ngồi ở trên sô pha, trong lúc Lệ Gia Thụ đem hành lý cậu tới phòng khách, cậu nói với Lệ Gia Thụ: "Gia Thụ, trước tiên nói về tình hình cơ bản trước đi."
Lệ Gia Thụ lúc này thật sự có cảm giác báo cáo công việc với cấp trên, anh ngồi xuống ghế sô pha ở một bên, có chút xấu hổ, nói: "Um, anh dâu....."
Sau khi nhìn vào mắt Cố Thầm, Lệ Gia Thụ lập tức đổi lời: "Cố tổng, có lẽ là như vậy....." Lệ Gia Thụ càng nói càng cảm thấy kỹ năng báo cáo của mình thật kém cỏi.....
Sau khi nghe Lệ Gia Thụ kể lại, Cố Thầm cũng không có chỉ trích anh, chỉ nhẹ nhàng "ừm", sau đó giơ tay ra nói: "Đưa cho tôi thông tin cơ bản về những công ty này."
Vì thế Lệ Gia Thụ mang tới hơn hai mươi thùng thông tin, đống đó xếp lại cũng cao gần một người, anh cảm động, nói: "Anh dâu, đừng nói là hai giờ, cả ngày em chỉ có thể đọc được những thông tin cơ bản này vẫn còn nhiều thông tin chi tiết hơn nữa."
Cố Thầm tùy ý mở ra một cái hộp hồ sơ, nói: "Không cần thiết."
Cậu đã đọc phần giới thiệu cơ bản của mỗi cuốn sách và sau khi lật vài trang, cậu sang trang tiếp theo trong vòng chưa đầy nửa giờ, cậu đã "xem toàn bộ" khoảng hai mươi thùng.
Sau đó cậu nói: "Thông tin liên quan về việc cậu bị báo cáo ở đâu?"
Lệ Gia Thụ lại nhặt một đống khác cao bằng nửa người, thở dài: "Anh dâu, anh không biết, vừa có người báo tin, công ty chúng ta sẽ phải chuẩn bị rất nhiều tài liệu cải chính..."
Cố Thầm nói: "Vậy xem báo cáo cải chính của cậu đi."
Ngoài các tài liệu hỗ trợ liên quan và tài liệu đính kèm, mỗi báo cáo đính chính chỉ có vài tờ giấy, Cố Thầm xem "tất cả" trong vòng chưa đầy nửa giờ.
Tuy rằng Cố Thầm chỉ là tùy ý xem qua, nhưng cũng không ngăn được Lệ Gia Thụ cảm thấy thần kỳ, hỏi: "Anh dâu, anh có thấy gì không?" Bây giờ đã chín giờ rưỡi rồi.
Cố Thầm đem tư liệu thu lại trong tay, nói: "Tôi thấy được, công ty của cậu quả thật là đạt tiêu chuẩn cao nhất trong thành phố."
Lệ Gia Thụ gật đầu đồng ý và nói: "Đúng vậy, tất nhiên là cao nhất, em thắng thầu sẽ không phải là điều vô lý."
"Cho nên." Cố Thầm nói, "Cẩn thận sửa lại, ngày mai nộp báo cáo đính chính, hãy chân thành một chút."
"Nhân tiện, tôi muốn đề xuất với Bên A của cậu rằng cậu có thể tiến hành một hoạt động thực thi pháp luật bảo vệ môi trường đặc biệt ở Thành phố H để thúc đẩy việc cải thiện và nâng cấp các tiêu chuẩn xử lý rác thải của Thành phố H, đồng thời biến mình thành một điển hình."
Cố Thầm nói ra ý nghĩa phong phú như vậy chỉ trong một câu, Lệ Gia Thụ phải mất vài giây mới tiêu hóa được, hỏi: "Anh dâu, chính phủ có nghe em không? Và chẳng phải sẽ rắc rối hơn nếu biến công ty chúng ta thành một điển hình sao? "
Cố Thầm đã bưng chiếc ly sứ của mình, đứng lên nói: "Nhiều báo cáo như vậy, cậu cho rằng Bên A của cậu không cần phải viết báo cáo tình hình hay tài liệu báo cáo cấp trên sao? Khả năng cao là Bên A cũng đang làm việc tăng ca như cậu. "
"Cậu phải tìm một việc gì đó để họ làm."
Lệ Gia Thụ dường như đã nhận ra điều gì đó, anh là một công ty nhượng quyền được chính phủ lựa chọn, nếu những công ty này tiếp tục tố cáo anh, chẳng phải họ đang tát vào mặt chính phủ sao?
Về việc làm mình thành điển hình, bây giờ anh gần như bị cho là sàng lọc, có nhiều người theo dõi như vậy, sao lại sợ làm điển hình? Ban đầu, anh không gặp vấn đề gì lớn. Về việc liệu các công ty khác với mức độ hoạt động khác nhau có thể đáp ứng được "tiêu chuẩn cao" như ví dụ điển hình của anh hay không, điều đó không nhất thiết phải như vậy.
Lệ Gia Thụ suy nghĩ một chút khen: "A, anh dâu thật là..."
Cố Thầm bưng cốc vào phòng khách, nói: "Được rồi, đến giờ tôi đi ngủ rồi..."
Khóe môi Lệ Gia Thụ chỉ nhếch lên một nửa, lập tức cảm thấy cổ họng như có thứ gì đó nghẹn lại, anh tìm việc cho công ty khác làm, sau đó thì sao! Và sau đó! Không thể chỉ có một nửa giải pháp!
Lệ Gia Thụ nói: "Anh dâu, tiếp theo..."
Cố Thầm nói: "Ngày mai xem thế nào, gần 10 giờ tôi tan làm, vượt xa tiêu chuẩn 996. Ngủ ngon, Gia Thụ." Nói xong, cậu đóng cửa phòng lại.
Lệ Gia Thụ: "......" Anh dâu cứu mạng! Tại sao anh bắt đầu cải tạo giờ làm việc chỉ sau hơn một giờ làm việc?
Tuy nhiên, Lệ Gia Thụ đã ngồi xuống và tiếp tục đọc thông tin, anh là ông chủ và anh có thể làm việc thêm một thời gian nữa.
Sáng sớm hôm sau, Lệ Gia Thụ hẹn với đại diện Bên A và đi thẳng vào phòng họp mang theo báo cáo đính chính.
Sau khi báo cáo những vấn đề còn tồn tại, Lệ Gia Thụ đã quan tâm đến những gì Cố Thầm nói và đưa ra những đề xuất đó, không ngờ họ lại thực sự nghiêm túc chấp nhận chúng!
Họ thậm chí còn ngưỡng mộ cách cư xử chủ động và không sợ bị xã hội soi mói của Lệ Gia Thụ. Rốt cuộc, Bảo vệ môi trường Hoàn Vũ đã được báo cáo, điều này cũng đặt ra câu hỏi về độ tin cậy của họ.
Mặt khác, họ sẽ chọn Bảo vệ môi trường Hoàn Vũ, điều này cũng thể hiện quyết tâm thúc đẩy bảo vệ môi trường và thống nhất các tiêu chuẩn cao trên toàn khu vực, các công ty này đang chống lại họ, điều này cũng khiến mặt họ xấu đi , và họ cũng phải báo cáo với cấp trên và viết bản mô tả tình hình. Đã đến lúc cho các công ty này một chút thời gian để nghỉ ngơi.
Ngay khi hành động thực thi pháp luật đặc biệt được đưa ra, các công ty đã tự kiểm tra và che đậy các vấn đề, đoàn kiểm tra thậm chí còn yêu cầu họ so sánh với các tiêu chuẩn bảo vệ môi trường toàn cầu, làm sao họ có thể làm được điều đó trong thời gian ngắn như vậy? Cuối cùng, họ không còn thời gian để chống lại Lệ Gia Thụ.
Lệ Gia Thụ ngay lập tức cảm thấy khối lượng công việc của mình giảm đi rất nhiều, đây có phải là bước đầu tiên trong ma thuật của anh dâu — 【Tìm đồng minh】không?
.......
Ngày hôm sau, Cố Thầm tiếp tục không ngừng rèn luyện, nhàn nhã ăn sáng, sau đó tiếp tục chậm rãi đọc những tài liệu khác.
Lệ Gia Thụ vẫn lo lắng đến bốc hỏa: "Còn anh dâu thì sao? Trên thực tế, một số doanh nghiệp lớn đã có thể chịu đựng sự kiểm tra, bây giờ họ tiếp tục đàm phán với em..."
Cố Thầm cười nói: "Có chuyện tốt như vậy sao?"
Đầu ngón tay cậu chỉ vào bản đồ phân bổ khu vực kinh doanh của nhiều công ty khác nhau ở Thành phố H, "Lần lượt đi đến Thông Hải, Nghệ Khang, Chính Minh, GH, một số chỗ Phong Đạt, không che giấu tung tích của mình, thoải mái đi gặp, thời gian đàm phán với mỗi công ty không được ít hơn một giờ, nhưng không thể đồng ý với bất kỳ điều kiện nào. "
Lệ Gia Thụ đã biết phạm vi kinh doanh, hoạt động kinh doanh chính và quy mô cụ thể của những công ty này, năm công ty này đều là một trong những công ty mạnh nhất trong lĩnh vực ở Thành phố H, nhưng có một đặc điểm là Lệ Gia Thụ nhìn vào bản đồ, Thông Hải, Nghệ Khang, Chính Minh, rõ ràng 3 công ty này đang cạnh trạnh mối quan hệ ở quận A, khu vực lớn nhất Thành phố H, còn GH cùng Phong Đạt đang đối chọi nhau gay gắt trong khu công nghệ cao.
Bởi vì đều là những công ty lớn tương đối phù hợp với tiêu chuẩn mới nên không có gì đáng ngạc nhiên khi hai trong số đó sẽ được Hoàn Vũ hợp nhất và thu mua lại. Chọn hai trong số năm, nếu kích động xung đột giữa họ, sẽ khó có thể không để họ đánh nhau trước.
Hóa ra đây là bước thứ hai trong ma thuật của anh dâu — 【 Chia rẽ đối thủ】!
Hôm nay Lệ Gia Thụ có năm cuộc họp bên ngoài, cậu say mê đến mức cảm thấy như mình sắp kiệt sức sau khi tập Thái Cực Quyền với những người này. Tuy nhiên, sau này anh càng đến các công ty thì thái độ của họ càng trở nên tốt hơn, họ đều sợ đối thủ sẽ đàm phán thành công phải không?
Trở lại căn hộ, Cố Thầm cuối cùng cũng không có xem qua tin tức, mà là hỏi: "Kế hoạch của cậu thế nào?"
Lệ Gia Thụ cho biết: "Trên thực tế, chúng ta đã tạo ra một số phiên bản, tất cả đều dựa trên giá đánh giá thị trường sơ bộ, nhưng vấn đề chính là không có công ty nào tán thành."
Cố Thầm đại khái xem qua, phát hiện cơ cấu liền ở đó, nói: "Được rồi, chính là như vậy, chỉ cần để khách hàng của cậu nghĩ rằng cậu đang làm điều gì đó, nhưng bây giờ cần phải quyết tâm, các công ty tích hợp mua bán sáp nhập sẽ được Hoàn Vũ lựa chọn dựa trên thành tích, doanh nghiệp rút tiền bồi thường được đánh giá bởi một công ty đánh giá bên thứ ba. "
"Về phần những công ty đang dần tụt lại phía sau, chưa tiến hành nâng cấp công nghiệp....." Cố Thầm đưa tay khoanh tròn hơn mười công ty trên bản đồ, "Chỉ cần cho họ hai năm, khi Thành phố H thực hiện các tiêu chuẩn mới, hãy để thị trường lựa chọn đến lúc đó sẽ có bao nhiêu công ty bị loại bỏ. Cho dù họ có đến tìm cậu thì cậu cũng không cần phải để ý đến họ lúc này họ mới là người phải lo lắng. "
Lệ Gia Thụ nhìn thấy cái này bị gạch bỏ một nửa, trong lòng nhất thời cảm thấy ngu ngốc, hóa ra lần trước ở "chợ rau" ít nhất cũng không cần phải nghe lời này.
Cố Thầm đặt bút xuống, ngồi xuống, bưng tách trà nói: "Được rồi, ngày mai cậu sẽ đến hiện trường kiểm tra công ty định giá tài sản ở thành phố H, chắc hẳn bọn họ đang thắc mắc xem công ty nào sẽ là người đứng ra điều tra, cuối cùng tiến hành định giá tài sản cho họ, đã đến lúc họ phải hết sức chú ý đến vấn đề này ".
Hôm nay Lệ Gia Thụ lập tức ý thức được đây chính ma pháp thứu ba của anh dâu — 【Chuyển giao xung đột】!
Cố Thầm nói: "Đã đến lúc kết thúc một ngày rồi, tôi đoán ngày mai cậu không cần phải tăng ca đúng không?"
Lệ Gia Thụ nhìn anh dâu trong tình huống này vẫn có thể bình tĩnh, trong lòng than thầm trong ngưu bức, khóc ròng: "Nhưng em cần phải tiếp tục làm thêm giờ, anh dâu!"
Cố Thầm nói: "Vậy thì cố lên."
Trong nháy mắt, ngày hôm sau, vào sáng sớm, Lệ Gia Thụ đã mặc vest, đi giày da, nhìn thấy Cố Thầm vẫn mặc bộ đồ ở nhà bằng lụa, Lệ Gia Thụ nói: "Anh dâu, tại sao anh vẫn chưa thay quần áo? Nhanh mặc vest vào, đảm bảo anh có khí thế bức người. "
Cố Thầm nói: "Cậu là ông chủ, tôi là người hỗ trợ, hẳn là không cần phải mặc lễ phục."
Lệ Gia Thụ cảm thấy nhận thức của mình có gì đó không ổn, vấn đề là anh dâu có thể ủng hộ anh bằng khí chất bức người và khí chất như nhân viên hỗ trợ của anh? Ngay cả khi anh ấy mặc quần áo bình thường, nếu anh ấy mặc vest và đứng cạnh anh, anh có thể trực tiếp bị coi là người bán bảo hiểm.
Lệ Gia Thụ lập tức nói: "Không không không! Anh dâu, hôm nay anh là lãnh đạo, em chỉ là trợ lý nhỏ của anh mà thôi!"
Anh nhanh chóng gọi trợ lý và nói: "Đi mua một bộ vest theo số đo của Cố tổng".
Cố Thầm nói: "Tôi có thói sạch sẽ, nếu chưa giặt thì tốt nhất nên quên đi..."
Lệ Gia Thụ cau mày, thực sự còn quá sớm để đến địa điểm, nhưng thực sự đã quá muộn để mua một bộ quần áo đã giặt, phơi và ủi.
Lệ Gia Thụ nói: "Anh dâu, sao anh không mặc của em trước? Quần áo của em rất nhiều, mặc dù kích thước có thể hơi nhỏ nhưng anh cũng có thể dùng được."
Cố Thần nói: "Gia Thụ, tôi không mặc đồ của người khác."
Lệ Gia Thụ thực sự bối rối, việc để anh dâu mặc quần áo của mình có chút kỳ lạ, và nó không phù hợp với khí chất thần tiên của anh ấy chút nào, hơn nữa, anh còn đi đến địa điểm đàm phán để giết tất cả mọi người, mặc một bộ đồ không phù hợp thì quá mất mặt! Đó cũng là lỗi của anh khi không chuẩn bị quần áo trước.
Anh đang suy nghĩ đột nhiên nhớ ra: "Đúng rồi! Anh dâu, anh đợi em chút!"
"Chờ một chút..." Cố Thầm đang muốn gọi lại.
"Để em đi tìm!" Lệ Gia Thụ lập tức vào phòng, nhanh chóng tìm được một bộ quần áo được bảo quản tốt, giặt giũ gọn gàng.
Cố Thầm nói: "Gia Thụ, tôi thật sự không mặc nó..." Nhìn bộ đồ thời trang cao cấp trước mặt với phong cách cá nhân rõ ràng của Lệ Đình Khâm, Cố Thầm dừng lại một chút, Lệ tổng?
"A? Đây là quần áo của anh trai em?" Lệ Gia Thụ không thể hiểu được, nói: "Anh dâu, anhvà anh trai anh đã ngủ chung giường rồi, anh còn để ý sao?"
Cố Thầm muốn nói tôi và anh trai cậu còn chưa ngủ cùng nhau, nhưng cậu cũng không muốn cùng tiểu tử này giải thích quá nhiều.
Cậu thở dài nói: "Quên đi, chúng ta không có thời gian, thay đồ rồi đi thôi." Dù sao mỗi ngày ngủ trên giường Lệ tổng mà từ chối dù chỉ một bộ quần áo cũng không khỏi ra dẻ.
Lệ Gia Thụ: "...?" Anh dâu làm gì thay đổi nhanh như vậy?
Cố Thầm mặc bộ đồ của Lệ Đình Khâm, Lệ Đình Khâm cảm thấy như ngừng thở trong giây lát, khí tức của anh dâu đã mạnh mẽ hơn, và với PTSD của bộ quần áo của anh trai anh, nó giống như buff khí tức của một lão đại kinh doanh.
Cố Thầm nhìn vào gương, cảm thấy mình quá giống chính mình, hỏi: "Có phụ kiện gì không?"
Lệ Gia Thụ tìm thấy một cặp kính gọng vàng khác trong phòng thay đồ và nói: "Anh dâu, em chưa từng đeo cặp kính này bao giờ, kính phẳng." Anh từng tưởng tượng khi còn làm việc, anh là một lão đại kinh doanh và là người ưu tú trong ngành, anh đã kết hợp rất nhiều bộ trang phục giống nhau, nhưng khi mặc thử một trong số đó, anh phát hiện ra mình như kẻ ngốc, như kẻ ăn hôi. Thôi quên đi, tổng tài thu gom rác đúng không thích hợp với loại đồ vật này.
Nhìn thấy Cố Thầm đeo kính vào, Lệ Gia Thụ lập tức kinh hãi — đúng, đúng! Đây là cách anh muốn cảm nhận! Đây là đỉnh cao văn nhã bại hoại gì ấy!
Lệ Gia Thụ cũng đưa ra một chiếc đồng hồ và khuy măng sét và nói: "Anh trai em đã ở với em hai ngày trước và anh ấy đã để lại những thứ này."
Cố Thầm cuối cùng cũng hoàn thành xong một bộ trang phục hoàn chỉnh, Lệ Gia Thụ hít một hơi thật sâu, mùi vị rất đúng! Đây chính là cảm giác khi tham gia vào một cuộc giết chóc!
........
Lệ Gia Thụ chọn chiếc xe sang trọng nhất của mình và ngồi vào ghế phụ, khi đến bãi đậu xe ở tầng dưới của địa điểm, anh xuống xe và mở cửa cho Cố Thầm, nói: "Cố tổng, mời. "
Anh đang mang tài liệu, còn trợ lý của anh thì đang xách túi đựng máy tính, đi theo hai bên Cố Thầm.
Trên đường đi, gặp các CEO của các công ty khác lần lượt đến, khi nhìn thấy nhóm của Cố Thầm, cau mày nhỏ giọng nói: "Đây có phải là nhà đàm phán mới được Hoàn Vũ mời không? Trông có giống vậy không?"
"Cho nên Hoàn Vũ ba ngày nay làm ra nhiều chuyện lớn như vậy, đều là người này làm ra?"
Bởi vì nguyên chủ từ nhỏ bị ném vào trường nội trú, chưa bao giờ được nhìn thấy trong bất kỳ bữa tiệc hay hoạt động bên ngoài nào của Cố gia hay Thích gia, nên không ai trong vòng biết đến cậu cả, bây giờ họ coi cậu là một gương mặt xa lạ với khí chất mạnh mẽ, nghĩ rằng cậu là một người ưu tú mà Lệ Gia Thụ đã chiêu mộ từ đâu đó.
Cố Thầm và những người tùy tùng lần lượt bước vào hội trường và ngồi xuống chỗ ngồi của Hoàn Vũ. Hội trường im lặng một lúc, ánh mắt của họ hướng về phía Cố Thầm với những biểu cảm khác nhau.
Lệ Gia Thụ: ".....?" Chợ rau ở đâu? Còn chợ tươi sống thì sao? Lần trước anh đến không như thế này, tại sao bọn họ lại ngừng nói khi anh dâu đến?
———
3k từ — 101224 115
Như nhiều người chưa biết hoặc đã biết thì 996 là chế độ làm việc từ 9:00 sáng đến 9:00 tối, 6 ngày mỗi tuần. Tức là mỗi ngày 12 tiếng làm việc
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro